Mạt Thế Trọng Sinh Chi Song Sinh Tử
Chương 24 : Vô đề
Ngày đăng: 07:07 19/04/20
Mộc Bác từ nhỏ chỉ biết là nhất định phải bảo vệ tốt em trai, bởi vì bọn họ gần gũi nhất. Bảo vệ em trai đã trở thành một loại trách nhiệm, không thể nói rõ mệt mỏi hay chán ghét, chỉ cảm thấy, đó là điều nên làm, là điều tất nhiên. Không có người nọ, sinh mệnh dường như đánh mất ý nghĩa.
Đó cũng là lý do tại sao hắn nhất định phải tìm được tiểu Dịch, cho dù tiểu Dịch biến thành thây ma, hắn cũng muốn nuôi.
Tiểu Dịch trước kia luôn an an tĩnh tĩnh, muốn cái gì cũng không dám nói với hắn, sợ gây phiền toái cho hắn rồi lại ỷ lại vào hắn. Ánh mắt tiểu Dịch khi nhìn hắn luôn có một loại quyến luyến và cảm xúc khó hiểu.
Mộc Bác luôn tự hào vì tiểu Dịch ỷ lại mình.
Nhưng, sau khi biến thành thây ma, tiểu Dịch vẫn ỷ hắn lại như cũ, bất quá đã không còn yên tĩnh hay không nói lời nào. Mộc Bác có cảm giác tiểu Dịch bây giờ khác tiểu Dịch trước kia, như lời bạn thân nói, tiểu Dịch trước kia giống như búp bê thủy tinh quý giá, chạm một cái liền vỡ, khiến người tiếp xúc với cậu đều vô cùng cẩn thận.
Tiểu Dịch bây giờ xinh đẹp như trước, nhưng lại giống như kim cương, hoa mỹ, cao quý, rồi lại không thể phá vỡ. monganhlau.wordpress.com
Mộc Bác phát hiện, hắn thích em trai mạnh mẽ bây giờ hơn, có thể sánh vai tác chiến với hắn, có thể cùng chung mưa gió với hắn.
Thương Triệt vừa mở mắt liền đối diện ánh mắt anh trai nhà mình, bệnh độc hiện giờ đã được trừ hơn phân nửa, sắc mặt Thương Triệt dần dần bình thường trở lại, đôi mắt cũng có sức sống hơn.
“Chào buổi sáng.” Mộc Bác lên tiếng
‘Chào buổi sáng.’
Lúc đáp lại Thương Triệt có hơi kỳ quái, sao anh trai dậy sớm như vậy?
Bởi vì trăm phần trăm tín nhiệm Mộc Bác, nên Thương Triệt không cảm nhận được tầm mắt trước đó của Mộc Bác.
“Hôm nay anh hóa trang cho em nhé?” Mộc Bác mong chờ thử đề nghị một lần, sắc mặt em trai càng ngày càng bình thường, sau này cũng không cần che giấu, loại phúc lợi này cũng càng ngày càng ít.
Vì thế, người có loại tâm lý kỳ quái này thật sự vẫn là Mộc thiếu tướng đứng đắn sao?
Hoắc Cương cũng không biết Thương Triệt rốt cuộc đã đắc tội gì với Âu Dương Tâm Lôi. Trong lòng Hoắc Cương, Âu Dương Tâm Lôi chính là tiên nữ ôn nhu lương thiện, một cô gái tốt như vậy sao lại muốn Thương Triệt chết, ánh mắt Hoắc Cương nhìn Thương Triệt từ từ mang theo dò xét. (Eugen: bởi vậy mới nói, trên đời này lắm kẻ khờ khạo, tin là tiên nữ có thật a *cười* )(Dung:còn ko phải là do một đám đàn ông ngu ngốc ko hỉu phong tình,toàn thích mơ mộng tưởng tượng ra sao a*cười khẩy*)
Tuy biết Thương Triệt rất mạnh, nhưng nếu uy hiếp đến hạnh phúc của Âu Dương tiểu thư, hắn sẽ không dễ dàng bỏ qua.(Dung;Ha!Cỡ như ngươi chỉ dám mơ mộng 1 con phù thủy mà nói thì làm zì có cơ đối tiểu Triệt nhà ta làm ra cái gì a!)
Vốn đang ngoan ngoãn ngồi, Thương Triệt đột nhiên quay đầu lại, tầm mắt không sai lệch đối diện Hoắc Cương, Hoắc Cương có chút kinh ngạc, cảnh giác như vậy sao? Tuy đôi mắt lạnh như băng của Thương Triệt làm hắn cảm thấy áp lực thật lớn, nhưng Hoắc Cương vẫn ngoan cường mắt đối mắt.
Nhan Oánh không được tự nhiên ngăn trở tầm mắt hai người, cười lấy lòng với Thương Triệt, tay thì kéo áo Hoắc Cương, Hoắc Cương không được tự nhiên cúi đầu nhắm mắt.
Thương Triệt lười nhác chuyển tầm mắt ra bên ngoài cửa sổ.
Động tĩnh bên này Mộc Bác đương nhiên biết, nhưng hắn rất ngoài ý muốn hành động của Hoắc Cương, Hoắc Cương luôn luôn lãnh đạm với người khác, vừa rồi nhìn chằm chằm tiểu Dịch là có ý gì? (Eugen: máu ghen của Mộc Bác lại trỗi dậy a, dù k đúng chổ)
Mộc Bác âm thầm nhíu mày, áp chế khó chịu trong lòng, ôn nhu nói với Thương Triệt: “Có phải khó chịu hay không?” Trước đó vừa nôn thức ăn ra, Mộc Bác có phần lo lắng.
Mặc dù cho đến bây giờ tiểu Dịch chưa bị rối loạn tiêu hóa lần nào.
Thương Triệt lắc đầu, cậu chỉ không thích bị người khác nhìn chằm chằm thôi. Bất quá cậu có rất nhiều phương pháp giải quyết Hoắc Cương. Trong từ điển Thương thiếu, không có từ bỏ qua, chưa từng có ai khiêu khích cậu mà có thể bình yên vô sự. (Eugen: lại thêm 1 kẻ bị em ghi sổ =.=! )
Hiểu tính cách em trai nhà mình, mặc dù Hoắc Cương quá đáng trước, nhưng Mộc Bác không hy vọng tiểu Dịch dễ dàng gây thù. Đặt tay lên vai em trai, thấp giọng nói. “Không thích hắn thì dựa vào người anh ngủ đi, một lát nữa là đến siêu thị.” Suy cho cùng, lỗi của Hoắc Cương còn chưa tới mức không thể tha thứ, huống hồ, Mộc Bác có thể đoán được Hoắc Cương làm vậy là vì ai.
Bởi vì dựa vào người anh trai nhà mình, khí tức cả người Thương Triệt đều thay đổi, đôi mắt híp lại, tựa như một con mèo nhỏ nhu thuận. monganhlau.wordpress.com
Chứng kiến em trai tiểu Dịch từ tạc mao chuyển thành dịu ngoan, Dạ Húc âm thầm líu lưỡi, rồi lại nhịn không được vứt cho Hoắc Cương ánh mắt vui sướng khi người gặp họa. Em trai tiểu Dịch được bạn thân thuận mao sẽ không phát tác, nhưng không có nghĩa bạn thân sẽ không cảnh cáo Hoắc Cương.
Dù sao bạn thân chính là anh trai kiểu mẫu hiếu thuận hai mươi bốn giờ.(Dung:âm thầm hâm mộ a >”