Mạt Thế Trọng Sinh Chi Song Sinh Tử

Chương 29 : Không đề

Ngày đăng: 07:07 19/04/20


Tiêu Vũ thần sắc lạnh lùng nói với Mộc Bác: “Mộc thiếu tướng, xe của chúng tôi ở bên kia, như thế này đi, tôi và Lục Na sẽ dẫn thây ma rời đi, phiền ngài mang xe đến đón chúng tôi.” Tiêu Vũ nói xong liền muốn hành động, hắn không lo lắng Mộc Bác có đến đón bọn họ hay không. Đón, là hắn may mắn, không đón hắn cũng không oán. Đây là mạt thế, người không vì mình trời tru đất diệt.



Thương Triệt dùng tinh thần lực ngăn Tiêu Vũ. Bi tráng như vậy làm cái gì a?!



Tiêu Vũ “…”



Thương Triệt không để ý đến hắn, chỉ gật đầu với Mộc Bác, Mộc Bác mỉm cười. “Cẩn thận một chút.”



Dạ Húc nháy mắt cảm thấy áp lực thật lớn, nên cẩn thận chính là thây ma đi?(Dung:Húc ca cứ bị bạo hành mà vẫn không chừa nhỉ =.,=!)



Thương Triệt cười tủm tỉm gật đầu, rất nhanh biến mất trong tầm mắt của mọi người.



Tiêu Vũ “…”



Lục Na “…”



Thư Linh Linh “…”



Một hồi lâu Lục Na mới lấy lại tinh thần. “Mộc thiếu tướng, Thương thiếu…” Một mình dẫn thây ma đi, thật sự không sao?



Đáp lại Lục Na chính là thây ma rầm rầm chạy đi.



Trời ạ! Hình ảnh thây ma vội vàng chạy đi là như thế nào vậy?



Tiêu Vũ không khỏi lo lắng. “Thương thiếu một mình đối mặt nhiều thây ma như vậy, chúng ta không đi hỗ trợ sao?” Số lượng gần như bao phủ Thương thiếu.



Mộc Bác cũng có chút lo lắng. “A Húc, cậu dẫn bọn họ đi lấy xe, tôi đi xem tiểu Triệt.”



Nói xong liền nhanh chóng chạy theo hướng thây ma.



Thương Triệt thu hút thây ma đến đây, không bi thảm như đám người Lục Na tưởng tượng, tình cảnh hiện thực ngược lại có chút khôi hài.


Bởi vậy, vì văn vẻ bên ngoài, Thẩm gia đành phải lần thứ hai nâng Mộc Bác thành đại biểu cao nhất căn cứ.







Thư Linh Linh sau khi tạm biệt mọi người, dưới sự hướng dẫn của Lục Na, kích động hướng nơi ở Thư gia mà đi, tiểu Hắc thoát khỏi bóng ma Thương Triệt, hiện đang vui vẻ tung tăng khắp nơi.



“Ai nha, con chó kia, mày giẫm hư hoa của tao.” Thanh âm nũng nịu truyền đến, Thư Linh Linh lập tức đau dạ dày.



Phiền toái đến đây.



Đi qua vừa thấy, tiểu Hắc quả thật làm hư một chậu hoa, nhưng…



Xung quanh đây là khu vực công cộng mà?



“Âu Dương tiểu thư, đã lâu không gặp.” Thư Linh Linh cười chào hỏi.



Âu Dương Tâm Lôi thấy vẻ mặt tươi cười Thư Linh Linh liền khó chịu, người này sao còn chưa chết?



“Thư Linh Linh?” Trong giọng nói mang theo kinh ngạc rõ ràng.



“Vâng, Âu Dương tiểu thư còn nhớ tôi, thật là vinh hạnh.”



“Làm sao quên được, Thư tiểu thư vừa mới trở về, đã được kiểm tra đo lường chưa?”



“?”



Thấy vẻ mặt khó hiểu Thư Linh Linh, Âu Dương Tâm Lôi nói tiếp. “Xem ra còn chưa biết đi, vì bảo đảm an toàn căn cứ, mỗi người khi vào căn cứ phải được kiểm tra. Như vậy đi, hiện tại tôi rảnh rỗi, không bằng để tôi dẫn cậu đi.”  monganhlau.wordpress.com



“Âu Dương tiểu thư, Thư tiểu thư không có…” Lục Na muốn nói giúp Thư Linh Linh, lại bị Âu Dương Tâm Lôi không khách khí đánh gãy. “Chưa qua kiểm tra mà cô dám nói cô ta không có vấn đề, nếu xảy ra chuyện gì, cô có khả năng chịu trách nhiệm không?!”



Dáng vẻ kênh kiệu của cô ta làm Lục Na tức đến đỏ mặt.