Mạt Thế Trọng Sinh Chi Song Sinh Tử

Chương 41 : Dạ húc hoài nghi

Ngày đăng: 07:08 19/04/20


Dựa theo yêu cầu Thương Triệt, Mộc Bác tập trung năng lực tinh thần, cuối cùng cũng tự mình cảm nhận được loại tồn tại huyền ảo này, Thương Triệt chỉ có thể nói miệng, không thể lý giải trực quan được.



Theo như lời Thương Triệt, tinh thần lực phân chia dựa vào độ đậm nhạt của màu vàng, nhưng không phải tuyệt đối. Không bài trừ cá nhân yêu thích, có người biến tinh thần thành màu đỏ, lam, thậm chí là xanh.



Vật sinh ra từ ý niệm và mười mấy năm giáo dục chủ nghĩa duy vật của Mộc Bác phải nói là cực kỳ mâu thuẫn.



Bất quá, thây ma cũng đã xuất hiện, dị năng phổ biến, tinh thần lực gì gì đó, không cần quá ngạc nhiên.



Cố gắng cảm ứng năng lượng như lời tiểu Dịch, Mộc Bác chậm rãi tiến vào cảnh giai.(đại loại như cảnh giới ý)



Thấy anh trai nhà mình tiến vào cảnh giai, Thương Triệt cũng ngồi xếp bằng bên cạnh đề cao tinh thần lực.



Không có gì để làm, Không Không trên cổ tay Thương Triệt xoay xoay hóa thành hình tượng trẻ con mập mạp. Đi tìm hai vị lão nhân Mộc gia bán manh thôi, Lâm quản gia thật sự làm đồ ăn rất ngon a ~







Thương Triệt bên này gặp đệ tử tốt Mộc thiếu tướng, hai anh em cũng là tuyệt đối tin tưởng nhau. Bởi vậy, Thương thiếu dạy hoàn toàn không thành vấn đề. Nhưng bên Dạ Húc và Mông Á thì xảy ra vấn đề nghiêm trọng.



Thứ nhất, Dạ Húc vẫn duy trì hoài nghi với lý luận tinh thần lực mà Mông Á đưa ra.



Thứ hai, Dạ Húc cảm thấy, trong cái đầu của nó, ngoài não ra hẳn là không có thứ gì khác. (thế trong đầu anh ngoài não ra còn có thứ khác à?)(Dung:nàng thông cảm anh ấy bị ngược quá mà bi zờ suy nghĩ hơi bị ấu trĩ ko chịu đc ^.6)



Nói nửa ngày Dạ Húc vẫn không hiểu, Mông Á bắt đầu tức giận ‘Ngươi rốt cuộc có học hay không?’



Nếu không phải Thương Triệt yêu cầu, nó mới lười quản người này.



Dạ Húc đảo mắt. “Vấn đề không phải ta có học hay không, mà là thứ này căn bản không đáng tin. Ta biết tiểu Triệt có ý tốt, nhưng thứ này là thây ma các ngươi học, vô dụng với dị năng giả chúng ta! Tiểu Dịch đã từng nói, năng lực của cậu ấy cùng loại với hệ niệm lực. Nhưng đáng tiếc, cho tới bây giờ, rất ít dị năng giả hệ niệm lực thành công. Cho nên, có thể đó là một loại dị năng, nhưng cũng chia đối tượng người và thây ma đi? Có lẽ nó thích hợp với thây ma, đặt trên người nhân loại lại không có tác dụng.”   monganhlau.wordpress.com



Chỉ cần chuyện Dạ Húc không muốn làm, hắn có thể nói ra một đống lý lẽ. Mặc kệ người khác có tin hay không, tự hắn tin hắn là được.



Mông Á rất thông minh, thấy thái độ Dạ Húc liền rõ ‘Ngươi không tín nhiệm ta đúng không? Thậm chí không tín nhiệm Thương Triệt!’



Viết xuống một đoạn, Mông Á nhìn thẳng mắt Dạ Húc. Kỳ thật Dạ Húc không tín nhiệm cũng là bình thường, nó và Thương Triệt suy cho cùng vẫn là thây ma, không phải sao?




“Cho nên để Dạ Húc đến dò xét?”



“Tiểu Dịch!” Mộc Bác có chút oán giận Dạ Húc tự chủ trương. “Anh đã từng nói, vĩnh viễn sẽ không hoài nghi em.”



Thương Triệt hơi xúc động. “Điều Dạ Húc hoài nghi, anh chưa từng hoài nghi? Năng lực của em không thấp hơn thây ma, theo như lời Dạ Húc nói, thây ma nghe lệnh em, thậm chí người tiến hóa lần trước cũng không phải đối thủ của em, cho tới bây giờ, anh không cảm thấy lạ sao?”



Nhìn Thương Triệt hờn mát, Mộc Bác cảm thấy thật đáng yêu, em trai ít khi thể hiện một mặt như vậy. Kéo người đang không được tự nhiên vào lòng, Mộc Bác cười sủng nịch, nói: “Cái này chỉ chứng minh em trai của anh giỏi, làm anh trai, anh vui mừng còn không kịp.”



Mộc Bác thành công lấy lòng Thương Triệt, cậu cong cong môi. “Nếu điều Dạ Húc hoài nghi là thật sự thì sao?” Ngẫm lại, cậu quả thật là người ngoài hành tinh, so với văn minh cấp 2 còn không biết cao hơn bao nhiêu.



Mộc Bác nghiêm túc nhìn Thương Triệt. “Như vậy anh chính là tội nhân. Nhưng anh cũng nói qua, sau khi tự tay kết liễu tiểu Dịch, anh sẽ đi cùng em.”



Thương Triệt cảm thấy anh trai nhà mình quả thật rất tốt, tất cả đều là lỗi của Dạ Húc. Thương Triệt nhịn không được hung ác nói: “Lần sau nhất định phải hảo hảo chỉnh anh ta.”



Mộc Bác cười nhẹ ra tiếng, xoa xoa đầu em trai nhà mình. “Kỳ thật A Húc chỉ là cho em cái nhắc nhở, chuyện cậu ấy có thể hoài nghi, cao tầng căn cứ sao có thể không hoài nghi? Có đôi khi năng lực quá mức xuất chúng cũng sẽ làm người khác sợ hãi, tất nhiên bọn họ sẽ nghĩ biện pháp tiêu diệt khả năng có thể trở thành ác mộng.”



Trong mắt người ngoài, Thương Triệt chính là trợ lực lớn nhất Mộc gia, vả lại lực lượng lớn mạnh cần người kính trọng. Căn cứ đã quyết định thông báo chuyện người ngoài hành tinh đến các căn cứ khác trong cả nước. Tất cả liên hợp chống lại người ngoài hành tinh là chuyện sớm hay muộn, như vậy, đến lúc đó chính là thực lực lớn so đấu, Thương Triệt tồn tại sẽ trở thành chướng ngại của rất nhiều người.



Tin tức Tống Triều truyền đến, bao gồm Thẩm Nguyên liên hệ cao tầng căn cứ khác.



Chuyện hôm nay A Húc nói với tiểu Dịch, một phần nguyên nhân là muốn tiểu Dịch tìm chỗ tránh né, một phần nguyên nhân khác, e rằng cũng là vì thực lực tiểu Dịch quá mức cường hãn. Trên phương diện tình cảm A Húc lựa chọn tin tưởng tiểu Dịch, nhưng trên lý trí lại không thể không hoài nghi. Khi tình cảm và lý trí xảy ra xung đột, hắn chỉ có thể lựa chọn để thời gian chứng minh sự thật.



Thương Triệt hiểu hành động Dạ Húc, nhưng cũng cảm thấy phương pháp Dạ Húc ngốc muốn chết. Trong nhận định của Thương Triệt, tin tưởng, thì phải là hoàn toàn tin tưởng. Còn không tin, không cần phải ôm tâm lý may mắn. Nếu cậu thật sự là nội gián, chỉ với hành động vừa rồi của Dạ Húc, hắn còn mạng sao?



Thật là ngu không ai bằng!



Thấy tiểu Dịch bộ dáng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, Mộc Bác nhịn không được cười ra tiếng. “Còn đang tức giận?” monganhlau.wordpress.com



Thương Triệt hừ lạnh một tiếng. “Lười tính toán với kẻ ngốc!”



Mà bị Thương Triệt gọi là ngu ngốc Dạ Húc đánh cái hắt xì thật lớn. Nghi hoặc sờ mũi, ai đang mắng mình thế nhỉ?