Mạt Thế Trọng Sinh Chi Song Sinh Tử

Chương 56 :

Ngày đăng: 07:08 19/04/20


Đoạn thời gian kế tiếp, chuyện người ngoài hành tinh giúp người sống sót xây dựng căn cứ đã nổi lên một trận phong ba.



Không ít người tỏ vẻ tò mò, kể cả Mộc Phong cũng không nhịn được hỏi Thương Triệt.



Theo lời Dạ Húc mà nói, gần đây vì hình ảnh này, bên phía công trường náo nhiệt không ít.



Thương Triệt quả thật không dự đoán được sẽ ầm ĩ đến thế. “Vậy không phải Duẫn Tu rất tức giận?”



Dạ Húc liếc nhìn Thương Triệt một cái: “Thương thiếu, ngài rốt cục nhìn thẳng vấn đề, người ngoài hành tinh kia đã sắp biến thành cùng một màu với tóc, đó là bị tức. Bất quá hiện giờ đã dịu đi nhiều.” Phỏng chừng là ‘bị’ quen đi.



Mỗi ngày giống khỉ bị vây xem, cho dù là kẻ địch, Dạ Húc cũng nhỏ cho Duẫn Tu một phen lệ đồng tình.



Thương Triệt im lặng một lúc, hình như mình làm sai rồi.



Nhưng…không phải chỉ là một người ngoài hành tinh sao? Tại sao mọi người lại cảm thấy hứng thú với hắn như vậy? Chưa bao giờ thấy mình và Mông Á bị nhiều người vây quanh như vậy a.  monganhlau.wordpress.com



Bởi vì khi đó không suy xét kỹ càng, Thương Triệt cũng không ngờ mọi chuyện lại diễn biến đến tình trạng này.



Trên công trường, tình huống Duẫn Tu không bi kịch như trong tưởng tượng.



Tuy mọi người rất tò mò người ngoài hành tinh làm công việc nặng nhọc, nhưng ở mạt thế, không ai có thời gian và tinh lực dư thừa để tiêu phí vào mấy chuyện đó, chủ yếu là xem một chút liền đi làm chuyện của mình. Mà Duẫn Tu dường như đã quen, mặc kệ người khác xem, việc hắn thì hắn cứ làm.



Nên hỏi tâm lý hắn không sao?



Thương Triệt cười cười.



Thấy Thương Triệt, Duẫn Tu hừ lạnh một tiếng, làm như không thấy, ôm gạch đi ngang qua người Thương Triệt.



Càng như vậy Thương Triệt càng cảm thấy không bình thường, Duẫn Tu không phải loại người sẽ sợ, sẽ nghe lời.



Bị khống chế dị năng, phần lớn hành động Duẫn Tu sẽ bị kiềm chế, cho nên làm không được bao nhiêu sẽ mệt. Sau khi giúp một phụ nữ chuyển một đống gạch, Duẫn Tu liền ngồi chồm hổm thở.



Một chén nước đưa tới trước mặt hắn. “Chú, uống nước.”



Là một cô bé khoảng mười tuổi, buộc hai bím tóc, sắc mặt vàng như nến, bộ dáng dinh dưỡng không đầy đủ.




“À —” Mọi người kéo dài thanh âm. Hóa ra là lực đạo không tốt a.



Ở thành phố H có thể khống chế một đám phụ nữ, bây giờ lại nói khống chế lực đạo không tốt, lừa ai đây.



Mọi người oán thầm Mộc Bác tìm cớ cũng không tìm cho có thành ý chút, Duẫn Tu lại tức đến nội thương. Hắn căn bản không biết mình đắc tội Mộc Bác chỗ nào.



Dạ Húc ngược lại hiểu rõ, Duẫn Tu ngươi không muốn sống đi khiêu chiến điểm mấu chốt của một tên đệ khống, đã vậy thì đừng trách người ta quan báo thù riêng.



Thử cảm giác tinh thần, Dạ Húc xác định mình có thể cảm thấy Duẫn Tu phẫn nộ, Thương Triệt sung sướng, Mộc Bác giả vờ hờ hững, Mông Á lãnh đạm…



Này có vẻ không cần huấn luyện cảm nhận tinh thần lực đi.



Ai, xem ra mình còn một đoạn đường dài phải đi a.



Sau khi than khóc mình tiến triển chậm chạp, Dạ Húc lại tĩnh tâm cảm nhận, hắn thật hâm mộ thành tựu Mộc Bác nha.



Ngoại trừ xử lý công việc hàng ngày và nâng cao năng lực, nhóm Mộc Bác quả thật không có việc gì khác để làm. Lúc trở lại phòng làm việc, bất ngờ nhận được tin tức khẩn cấp.



Mộc Bác và Dạ Húc liếc nhau, cấp tốc tổ chức cuộc họp.



Hoá ra thành phố H báo tin, nói là đã dò xét được căn cứ người ngoài hành tinh, yêu cầu thành phố B tập kết quân đội, chuẩn bị tùy thời phối hợp chiến đấu.  monganhlau.wordpress.com



Thương Triệt nhìn lướt qua nội dung thông báo, sau đó liếc Duẫn Tu một cái: “Ngươi có ý kiến gì không?”



Duẫn Tu “…”



Thương Triệt cười nhạo một tiếng: “Bồi dưỡng một con rối ở Địa cầu liền cho rằng nắm chắc phần thắng?”



Duẫn Tu “…”



Cố Tây Minh gì gì đó, căn bản không được bọn họ coi trọng được không?



p/s: vì ‘oán khí’ xung quanh nhà quá nặng mà hai beta lại bận học nên ta đành lê thân lười biếng vào beta cho mn 1c zị  XD