Mạt Thế Trọng Sinh Chi Song Sinh Tử

Chương 69 :

Ngày đăng: 07:08 19/04/20


“Thương thiếu, ngài muốn…” Giang Thành có phần không xác định, lúc này, hắn bắt đầu lo lắng cho mình. Thật hiển nhiên, hành động đêm nay của Thương Triệt bao gồm cả người lãnh đạo thành phố C là hắn đây.



“Đây là thuốc Thư Linh Linh nghiên cứu, bảo đảm anh trong vòng một giây giả thành thây ma mà không ai phát hiện.” Thương Triệt cười tủm tỉm nói.



Cảm giác không hay trong lòng Giang Thành càng ngày càng mãnh liệt.



“Giả…thây ma?” Tại sao vừa nghe đã biết chơi không vui chứ?



Thương Triệt có vẻ rất hưng phấn: “Đúng nha! Thành phố B đã thăm dò được nơi thành phố Y trữ lương thực, chúng ta nên đoạt lương thực trước khi tấn công thành phố Y.” Nếu Không Không đã thăm dò được người ngoài hành tinh dự trữ một lượng lớn lương thực ở thành phố Y, Thương Triệt đương nhiên sẽ không bỏ qua. Dù sao thì Giang Thành cũng đã ăn không của anh trai, để hắn xuất chút lực là rất công bằng.  monganhlau.wordpress.com



Giang Thành đã không nói nên lời. Vị Thương thiếu này rốt cuộc có rõ mình đang nói cái gì không? Đoạt lương thực? Hơn nữa còn đoạt từ tay thây ma?



Nên hỏi cậu ta tài cao lớn mật hay là hỏi Giang Thành hắn xui xẻo?



Nhìn Mộc Bác đứng bên cạnh cũng không bỏ phiếu chống*, Giang Thành đành cam chịu số phận. Thôi thì theo vị thiếu gia này xông pha một vòng đi, bất quá, không thể mang thân tín theo. (*: phiếu phản đối, không tán thành)







Bố trí mọi việc xong, Thương Triệt cười tủm tỉm chạy đến chỗ Mộc Bác: “Anh, đêm nay em nhất định sẽ mang một lượng lớn lương thực về cho anh.”



Mộc Bác xoa xoa đầu Thương Triệt, biết hiện tại không ai có năng lực làm khó em trai nhà mình, trong lòng quả thật an tâm không ít, nhưng miệng vẫn không quên căn dặn: “Mặc kệ thế nào, an toàn là trên hết. Cho dù hôm nay đoạt không được ngày sau vẫn còn rất nhiều cơ hội.” Hắn không thể đi theo Thương Triệt, cần phải có một người ở lại trấn thủ nơi đóng quân.



“Yên tâm đi, em biết mà.” Thương Triệt đôi mắt lấp lánh, nghĩ đến Không Không nói chỗ đó có rất nhiều đồ vật cậu liền không chờ được.



Mộc Bác thấy Thương Triệt rõ ràng không nghe mình nói, đành phải bất đắc dĩ xoa đầu đối phương. Cũng may tiểu Dịch năng lực xuất chúng, bằng không hắn quả thật vì em trai nhà mình lớn mật mà lo lắng.







Trấn an anh trai nhà mình xong Thương Triệt liền dẫn 200 người đã ‘hóa trang tốt’ lên đường. Được cái chỗ bọn họ đóng quân cách kho hàng không xa, mọi người lại là dị năng giả, hành trình tương đối nhanh. Bằng không bọn họ thật đúng là phải biểu diễn một màn ‘thây ma’ lái xe.



Đi phía trước, Thương Triệt vô thức vươn tay xoa môi. Trước khi đi, Mộc Bác kéo Thương Triệt đến chỗ không người hôn cậu một cái, cũng dặn dò rất nhiều. Cảm giác trên môi đến bây giờ vẫn còn, Thương Triệt không hình dung được, chỉ cảm thấy…rất vui.
Đủ loại ý tưởng không giải được, người tiến hóa dứt khoát ném ra sau đầu không đề cập tới nữa: “Thiếu tướng đã đi vắng, đợi Thiếu tướng về ta mới có thể xin chỉ thị an bài ngươi, ngươi cảm thấy thế nào?” Quen chỉ tay năm ngón trước mặt thây ma, đột nhiên nửa đường nhảy ra một thây ma cao cấp, người tiến hóa có dấu hiệu không chịu nổi a ~



Thương Triệt không có ý kiến gì — Không sao, ngươi xem rồi lo liệu là được.



Người tiến hóa thấy Thương Triệt dễ nói chuyện liền an tâm. Để Thương Triệt bọn họ nghỉ ngơi, còn bản thân thì cấp tốc đi báo cáo cấp trên. Thật kỳ lạ, chưa từng nghe nói phái thây ma đến bảo vệ kho hàng à nha.



“Thương thiếu, ngài thả anh ta đi như vậy…” Chẳng phải rất dễ lộ tẩy?



Thương Triệt cười cười: “Mặc anh ta, chúng ta đã vào được chẳng lẽ còn phải lễ độ với anh ta? Tìm đúng thời cơ ra tay!”



Giang Thành hiểu rõ, làm cái thủ thế, tất cả mọi người từ từ lắc lư ra ngoài.



Vì thế, chỉ trong khoảnh khắc, ở chỗ ẩn khuất, một thây ma không cẩn thận bị một ‘thây ma’ khác bổ đầu lấy tinh hạch.



Giả thành thây ma rồi chuyên tìm những thây ma đi một mình xuống tay gì gì đó, mọi người tỏ vẻ nghiện.



Đương nhiên, bọn họ đều đối phó thây ma cấp thấp, cao thủ chân chính để Thương Triệt và Giang Thành đối phó.



Trong kho hàng cũng không có nhiều người canh giữ, sau khi Giang Thành thoải mái giải quyết mấy thây ma người tiến hóa rốt cuộc phát hiện. Tên cầm đầu lúc nãy đỏ mắt nhìn Thương Triệt, ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống đối phương: “Ngươi rốt cuộc là ai? Tai sao dám đến đây náo loạn?”  monganhlau.wordpress.com



Thương Triệt không cho hắn cơ hội vô nghĩa, một đạo phong nhận* đi qua, người tiến hóa ngã xuống. (*: đao gió)



Đây là lần đầu tiên Giang Thành nhìn thấy Thương Triệt ra tay, giơ tay chém xuống, hành văn liền mạch lưu loát, đối phương còn là người tiến hóa…



Vô tình nhớ tới lời đồn, Thương Triệt là người duy nhất có thể đánh ngang tay với tướng quân Tây Ma!



Thực lực như thế, cũng khó trách…



p/s: hôm nay ngủ dậy mắt sưng vù nhưng cũng ráng cho mn một chương, ta sợ nghỉ lâu quá nhà nàng nào cũng sẽ có hình nộm của ta