Mạt Thế Trọng Sinh Chi Thiếu Chủ Hoành Hành

Chương 141 :

Ngày đăng: 12:12 18/04/20


Trong phòng hội nghị một mảnh lặng im, ngoại trừ tiếng lật tư liệu ‘xoạt xoạt’ cũng chỉ còn lại tiếng hít thở nặng nề, mọi người đều nhẫn nại nén xuống xúc động trong nội tâm, bao gồm cả Cung phụ và Lâm lão gia tử vốn trầm ổn nội liễm.



“Tiểu Ngọc, ba loại thuốc này đã chế ra được sao?” Bình ổn kinh hoàng trong lòng, Cung phụ nhìn về phía Kim Thượng Ngọc chậm rãi mở miệng.



“Trước mắt thuốc kháng độc và thuốc xanh đã nghiên cứu ra, chỉ có thuốc dinh dưỡng vẫn còn trong tình trạng nghiên cứu, hãy cho con thêm một thời gian nữa. Tin chắc rằng không lâu nữa, vấn đề không đủ lương thực sẽ có được cách giải quyết tốt nhất.” Kim Thượng Ngọc cúi người đầy tự tin nói.



Tuy dược liệu làm Tích Cốc đan chỉ thiếu một thứ, cô cũng đã tìm được vật khác thay thế, nhưng trong thuốc cũng có mấy thứ có một thời gian bảo quản nhất định, dưới tình huống mạt thế nhiệt độ vô cùng cao này, có rất nhiều dược liệu qua không lâu nữa sẽ bị mất công hiệu. Cho nên cô không thể làm rập khuôn theo phương thuốc Cung Lê Hân cung cấp được, rồi còn phải tìm nguyên liệu thay thế có thể dùng lâu nữa. Nhưng ở mạt thế này, thực vật kịch độc dễ tìm, thực vật không độc giá trị lại như phượng mao lân giác, cô đã nghiên cứu hơn nửa tháng cũng chỉ tìm được sáu loại có thể dùng làm nguyên liệu. Bất quá, cũng may trước mắt căn cứ không thiếu lương thực, đến Ninh thành cô có thể tiếp tục nghiên cứu, thực vật biến dị nhiều như thế, cô sớm muộn cũng sẽ nghiên cứu thành công.



Lương thực là vấn đề hàng đầu uy hiếp đến tồn vong của nhân loại, tuy trước mắt Kim Thượng Ngọc chưa có được thành quả, nhưng nghiên cứu của cô khiến mọi người như tìm thấy được một đường sinh cơ, hoang mang sợ hãi về đói khát lâu nay luôn đặt trong đáy lòng mọi người tại một khắc này đã giảm đi rất nhiều.



Thấy đáy mắt mọi người là sự mừng rỡ khó có thể che lấp, Cung Lê Hân biết, sách lược ổn định quân tâm của mình đã thành công. Chuyển đi dù sao cũng là chuyện liên quan đến ích lợi của mọi người, tuy mọi người lựa chọn ủng hộ cậu, nhưng trong lòng ắt sẽ khó tránh khỏi nảy sinh bất an. Cái cậu cần làm là lợi dụng cơ hội lần này để tâm mọi người ngày càng vững chắc. Trải qua sự phản bội của Triệu Cảnh, cậu đã ý thức được nhân tâm rất quan trọng. Cậu muốn chưởng khống căn cứ, điều đầu tiên cần nắm lấy chính là nhân tâm.



“Có được những loại thuốc này, lần di chuyển này của chúng ta nguy hiểm sẽ hạ xuống mức thấp nhất. Mọi người có vấn đề gì có thể hỏi Kim Thượng Ngọc, cô ấy sẽ lần lượt giải đáp.” Cung Lê Hân dựa lưng vào ghế, mỉm cười mở miệng.



“Báo cáo này nói trong thuốc kháng độc có kịch độc, sau khi dùng hẳn là có di chứng đi?” Một tổ trưởng tổ dị năng chần chờ mở miệng.



“Người thường phân làm 5 lần hấp thu vào, cứ cách 3 ngày hấp thu một lần, 5 lần này đều sẽ xuất hiện những triệu chứng với mức độ khác nhau như buồn nôn, choáng đầu, duy trì khoảng 2 tiếng sẽ tự động hồi phục lại.” Dị năng giả, cấp ba trung giai trở xuống chia làm 2 lần, cũng cách 3 ngày hấp thu một lần, triệu chứng tương tự người thường, sau 3 ngày sẽ tự động biến mất. Còn dị năng giả từ cấp ba trung giai trở lên thì hấp thu 1 lần, nửa giờ sau sẽ xuất hiện dấu hiệu phát sốt, ba ngày sau hạ sốt.”



“Đương nhiên cũng không bài trừ có tình huống ngoài ý muốn, nên lần mạo hiểm này còn cần các anh tự mình đảm nhận.” Kim Thượng Ngọc cuối cùng bổ sung một câu, lấy ra một viên thuốc màu đen tuyền, trên mặt nở nụ cười như Ác Ma dụ người sa đọa,”Đây là thành phẩm, mọi người ai nguyện ý thử nghiệm giúp tôi?”
Ba tên đội viên quần áo hỗn độn, đầu đầy mồ hôi, thoạt nhìn vô cùng chật vật. Đừng hiểu lầm, bọn họ không phải bị ép buộc, mà là do vừa trải qua một hồi liều mạng cạnh tranh thảm thiết để đoạt lấy cơ hội này. Uống thuốc thì có thể biến thân thành một dị năng giả cấp một, tuy thực lực cấp một rất thấp, nhưng đối với người thường bọn họ thì đây đã là chuyện cực kỳ tốt mà bọn họ dù có mơ cũng không ngờ được.



Run rẩy tiếp nhận lấy nước thuốc lam sắc Kim Thượng Ngọc đưa qua, ba người không chút do dự ngửa đầu uống hết. Một phút sau, ba người hình thể vốn gầy yếu bỗng nhiên đại biến, cơ thịt dùng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy bành trướng, “roạt“ một tiếng áo trên người rách toạt. Gân xanh trên trán ba người ứa ra, cố nén đau nhức trong người, năm phút sau, khuôn mặt vặn vẹo của bọn họ lại khôi phục bình tĩnh ban đầu, ba con người thân hình vạm vỡ đứng sừng sững trước mặt mọi người, làm tất cả thấy mà choáng váng.



“Bẻ cái này xem.” Lâm Văn Bác thu hồi kinh ngạc trong mắt, ném một thanh chủy thủ qua.



Một người trong đó nhanh chón tiếp lấy, hai ba cái liền nắn nó thành một quả cầu sắt. Hai người khác thấy thế, tinh quang trong mắt tuôn ra, một nhấc chân đá vào bồn hoa bằng đá bên cạnh, một thì huơ tay đánh vào thân cây gần đó. Mảnh vỡ văng khắp nơi, bồn hoa bị đá thủng ra một lỗ lớn, đại thụ được người còn lại ôm lấy cũng ‘rắc’ một cái bứt gãy, cành lá đổ rào rào xuống đầy đầu đầy mặt mọi người. Ba người lại tự động quần đánh nhau, ra quyền nhấc chân, mỗi cái đều khí thế vạn quân, uy vũ sinh phong, một chút cũng không bị sự biến hóa hình thể ảnh hưởng, không, phải nói là nhanh gấp bội lần trước đó.



Cả sân bỗng chốc lặng như tờ, một lúc lâu sau, Cung phụ cùng Lâm lão gia tử cùng vỗ tay, liên tục trầm trồ tán thưởng, tiếng vỗ tay tiếp thế mà vang tận trời xanh, chấn động nhân tâm.



Cung Hương Di ngây ngốc nhìn hết thảy trước mắt, lại ý thức thấy, đời này đã hoàn toàn thoát khỏi những gì cô biết rồi, cô không thể khống chế nó được nữa. Loại thuốc xanh lại có tác dụng về tinh thần này, đời trước Tiểu Yêu cũng từng nghiên cứu ra, nhưng chỉ bổ sung tinh thần lực thôi, hiệu quả không thần kỳ được như thế này. Loại thuốc này vốn là hai năm rưỡi sau mới xuất hiện, cũng không giống bây giờ, được Tiểu Yêu phân chia thế này, mà là vạn kim khó cầu, phải hao hơn một ngàn cân lương thực mới mua được một bình nhỏ.



Dường như có một cỗ lực lượng siêu nhiên nào đó đã đảo ngược vận mệnh của mọi người, ý thức được điểm này, Cung Hương Di có chút bất an, lại có chút mừng thầm. Cô nhích tới cạnh Tiểu Yêu, thấp giọng nói,”Tiểu Yêu, thuốc này em phát minh thế nào vậy? Thật tài!”



Kim Thượng Ngọc phất tay, vốn định nói tất cả đều nhờ công lao Cung Lê Hân, nhưng nhớ tới thiếu niên đã yêu cầu cô giữ bí mật, cô nháy mắt mấy cái, sửa lại,”A, em sớm đã có chút ý tưởng rồi, chỉ là sau khi gặp Cung Lê Hân, ý tưởng đó mới có điều kiện biến thành sự thật. Trên thế giới này đại khái cũng chỉ có Cung Lê Hân mới có thể bóp nát tinh hạch của tang thi, có thể ép khô kim cương đằng, có thể lên trời xuống đất tìm các loại thực vật kịch độc cho em a. Cho nên, mấy loại thuốc này có thể chế tạo thành công, người mà các chị hẳn nên cảm tạ là Cung Lê Hân mà không phải là em.”



Cung Hương Di giật mình, nhìn qua thiếu niên đã cải biến vận mệnh mình, cũng cải biến cả thế giới, trên mặt cuối cùng lộ ra nụ cười như trút được gánh nặng. Cô rốt cục cũng đã biết, trùng sinh, không phải vì để biến cường, cũng không phải để thay đổi vận mệnh, mà là để quý trọng những điều tốt đẹp bên người. Cung Lê Hân không phải đã làm vậy sao? Em ấy tận tâm tận lực bảo hộ người nhà cùng bằng hữu, cho nên có được hết thảy.