Mạt Thế Trọng Sinh Chi Thiếu Chủ Hoành Hành

Chương 51 :

Ngày đăng: 12:11 18/04/20


Lúc Lâm Văn Bác đi đến, thì Cung Lê Hân cũng đã tạm biệt Cung phụ trở về phòng mình, đang giặt sạch quần áo bẩn tối qua. Không có biện pháp, hiện tại đang mạt thế, Cung gia đã sớm không còn người hầu để hầu hạ cậu, hơn nữa cậu tổng cộng chỉ có bốn bộ quần áo, chậm trễ việc giặt giũ thì về sau sẽ không còn đồ thay.



“Lâm đại ca, anh muốn ra ngoài sao ?” Thấy Lâm Văn Bác cầm túi du lịch, Cung Lê Hân rửa xà bông trên tay, hảo kỳ hỏi.



“Không phải, mấy thứ này đều là đưa cho em, mau tới đây xem.” Đối diện với ánh mắt thanh triệt không có chút ham muốn vật chất hay tạp chất nào của Cung Lê Hân, đáy lòng Lâm Văn Bác bất tri bất giác như được thanh tẩy, trên gương mặt lạnh lùng hiện ra một nụ cười sủng nịch.



“Là gì thế ?” Cung Lê Hân lau khô tay, bước đến bên người hắn mở túi du lịch nhìn vào, thấy bên trong chất đầy quần áo, mi nhãn liền cười cong cả lên.



Cậu đang nghĩ quần áo mình quá ít, có nên đi đâu kiếm về mấy bộ hay không. Sống ở thế giới hiện đại đã hơn một năm, cậu đã hình thành thói quen ở nhà mặc thường phục, ra ngoài mặc chính trang, đi ngủ mặc đồ ngủ. Nhưng nay ngay cả lúc ngủ cậu vẫn phải mặc một bộ quần áo thể thao, thật sự cảm thấy không thoải mái. Mà cậu không có thói quen ngủ lõa thể, chỉ đành cực lực nhẫn nại.



Không thể trách trước đó Hạ Cẩn lấy quá ít đồ. Loại đồ dùng sinh hoạt như quần áo, mang theo một hai bộ để thay đổi cũng đủ rồi, ngược lại, thức ăn, vũ khí, thuốc men thì Hạ Cẩn gom lấy không ít. Tình huống lúc đó, đương nhiên bảo mệnh quan trọng hơn, hưởng thụ để sau.



Thấy biểu tình kinh hỉ của tiểu hài tử, tươi cười bên khóe miệng Lâm Văn Bác càng sâu thêm, xoa đầu cậu nói,”Em xem còn thiếu gì thì nói để anh tí sẽ lấy cho em.”



“Dạ.” Cung Lê Hân gật đầu, lấy một bộ quần áo ra ướm thử trên người.



Thân hình Lâm Văn Bác cao lớn, quần áo hắn tất nhiên không phù hợp với dáng người nhỏ nhắn của Cung Lê Hân. Nhưng Lâm Văn Bác đã tính đến điều này, mang đến phần lớn là áo T-shirt, mặc trên người, dù có thêm vài ký hiệu cũng không quá khó coi, hơn nữa hoạt động rất thoải mái. Theo lời Cung Hương Di thì sau mạt thế, thời tiết cũng biến đổi, quanh năm nắng nóng, không phân ra bốn mùa, mấy cái T-shirt ngắn tay này có thể mặc đủ một năm.


Lâm Văn Bác gật đầu, buông mi che đi chua xót cùng xấu hổ trong mắt. Hắn chưa từng nghĩ tới, từng trách nhiệm ngọt ngào lúc trước giờ lại biến thành gông xiềng trói hắn, khiến hắn lần nữa thất vọng, lần nữa tuyệt vọng. Hiện tại, khi ở chung với Cung Hương Di, tâm hắn đã không còn rung động nữa, ngược lại chỉ có cảm giác vô cùng mệt mỏi. Nhưng đã yêu nhau nhiều năm như vậy, hắn tuyệt đối không ngay lúc tinh thần cô không ổn rời đi, lương tâm hắn không cho phép.



Quên đi, vì kế hoạch, chỉ có thể đi một bước xem một bước. Lâm Văn Bác nuốt xuống chua xót dâng lên nơi cổ họng, bất đắc dĩ thầm nghĩ. Bỗng nghĩ đến cái gì, hắn đảo mắt nhìn bạn tốt,nhẹ nhàng kể lại chuyện Cung Hương Di mượn sức Hạ Cẩn không thành.



Tống Hạo Nhiên vừa nghe vừa xắn tay áo, giặt sạch quần áo Cung Lê Hân đang ngâm trong bồn nước. Đến khi Lâm Văn Bác dứt lời, hắn không quan tâm nói,”Tương lai Hạ Cẩn thế nào không liên quan đến chúng ta. Hắn không phải là người đơn giản, Cung Hương Di muốn mượn sức hắn chính là đã chọn sai người.”



Cười nhạo một tiếng, tâm tình phiền muộn của Tống Hạo Nhiên có chút tốt lên. Hạ Cẩn nghe xong lời Cung Hương Di nói, chẳng những không ở lại thêm vài ngày, ngược lại còn muốn mau chóng rời đi. Chỉ trong hai ngày đã có được tin cậy cùng yêu thích của Lê Hân, hắn mạc danh đối với Hạ Cẩn có một loại kiêng kị và địch ý. Mà Hạ Cẩn cũng có tâm tình tương tự với hắn. Bây giờ, nhân vật tối phiền toái muốn đi, sẽ không còn xuất hiện trước mặt Lê Hân, Tống Hạo Nhiên không thể không thừa nhận. hắn có một cảm giác thở phào nhẹ nhõm.



Lâm Văn Bác gật đầu, giúp Tống Hạo Nhiên giặc sạch đống quần áo, sau đó móc lên giá áo, mang ra treo ở ban công ngoài phòng tắm. Hai người phân công hợp tác, nghiễm nhiên biến thành vú em.



Trải qua cuộc nói chuyện lần nữa, bọn họ không còn muốn dùng đồ Cung Hương Di đã chuẩn bị nữa, tình nguyện mạo hiểm vào thành phố đi thu thập, đây cũng dưỡng thành đam mê thay Cung Lê Hân sắp xếp đồ sinh hoạt của bọn họ, cũng cảm thấy khá thích thú.



Ngoài phòng tắm, Cung Lê Hân ngồi xếp bằng trên giường, một bên nghịch dao cạo và kem cạo râu Lâm Văn Bác mang đến, một bên không chút để ý nghe bọn họ nói chuyện. Không có biện pháp, ngũ cảm linh mẫn, chẳng sợ dù bọn họ có đè thấp giọng, cậu cũng vẫn có thể nghe rõ rành mạch.



Không hứng thú với việc Cung Hương Di muốn hại mình, Cung Lê Hân chỉ nghe như gió thoảng qua tai, cũng không có phản ứng dư thừa nào, nhưng nghe đến đoạn của Hạ Cẩn, cậu cau mày, không khỏi có chút lo lắng. Đã có giao tình đồng sinh cộng tử, cậu tất nhiên không muốn Hạ Cẩn gặp bất cứ nguy hiểm nào.



**********************