Mạt Thế Trọng Sinh Chi Tiểu Nhân Vật
Chương 44 : Thành phố A – Nguy cơ ẩn nấp
Ngày đăng: 07:51 19/04/20
Từ Trường Thiên hiểu ý, nói rằng, “Lão nhân này chẳng những khôn khéo, còn rất khó tính, Khanh Khanh nói năm đó một môn duy nhất hắn phải thi lại chính là môn của Phương lão đầu!”
Thẩm Duệ cười cười, “Không hề gì, người thông minh dễ dàng làm việc.”
“Đúng rồi, có một việc tôi không rõ, lúc trước chúng ta chuẩn bị vật tư, vì sao không chuẩn bị nhiều thêm một ít lương thực, không phải chúng ta có không gian sao?” Từ Trường Thiên không hiểu hỏi, nghi hoặc nhìn Lưu Khiết, “Trong hậu cần bộ tính luôn cả cậu là có ba cái không gian rồi.”
“Còn có Thẩm An.” Chu Vũ một bên bổ sung, dừng một chút, còn nói thêm, “Chúng ta muốn đến Tây bộ, trên đường chúng ta đã chuẩn bị sẵn kho hàng, có thể bổ sung đủ vật tư cho chúng ta, sao phải cố ý vào thành phố?”
Thẩm Duệ vung tay, bày ra kết giới, mới lên tiếng nói rằng, “Sống ở gian nan khổ cực, chết vào yên vui. Đây là mạt thế, không phải thịnh thế, số lượng lão Lưu thông báo trong bộ đàm đều không phải là số lượng thật, lão Lưu, nói xem lương thực và nước hiện tại của chúng ta có thể duy trì bao lâu?”
“Cung ứng ở mức hạn chế thấp nhất, chúng ta có thể duy trì ba tháng.” Lưu Khiết nói.
“Tôi không muốn người trong đoàn đội sống an nhàn mất đi ýchí chiến đấu, mỗi người đều yêu cầu rèn luyện nghiêm túc, như vậy, cho dù tương lai đoàn đội chúng ta giải tán, bọn họ cũng có thể dựa vào chính mình sinh tồn trong mạt thế. Mà không phải ngồi chờ chết.” Thẩm Duệ nghiêm túc nói.
Mấy người Chu Vũ và Từ Trường Thiên không khỏi rùng mình, Thẩm An và Dương Sở Thuần đều yên tĩnh, lẳng lặng nhìn Thẩm Duệ.
“Sưu tầm vật tư đối với chúng ta có thể có hoặc không, nhưng không thể thiếu rèn luyện.” Ngữ khí Thẩm Duệ bình thản, nhưng thái độ cực kỳ nghiêm túc.
Chu Vũ nghe xong, khẽ gật đầu, “Tôi hiểu được ý của anh, nhưng, Thẩm Duệ, như vậy chẳng phải chúng ta trì hoãn hành trình?”
“Sẽ trì hoãn hành trình, nhưng tôi cảm thấy đáng giá. Lão Chu, thay vì sớm đuổi tới tây bộ đang không rõ tình huống, không bằng rèn luyện tốt đoàn đội chúng ta, bằng trạng thái ổn định tiến vào tây bộ. Về phần vật tư ai cũng sẽ không ngại ít đúng không?” Thẩm Duệ nói, nhìn mấy người Chu Vũ như có điều suy nghĩ, cười ảm đạm, “Đương nhiên, tôi nói rồi, vấn đề quan trọng nhất định phải thông qua thương nghị của chúng ta, hiện tại, các cậu tán thành hay không?”
Lưu Khiết gật đầu đầu tiên, “Tán thành.”
Lúc trước khi còn chưa rời khỏi căn cứ, hắn từng hỏi qua Thẩm Duệ, vì sao muốn giấu diếm số lượng vật tư thật, lúc ấy Thẩm Duệ đã cho giải thích như vừa rồi. Mới đầu, hắn cảm thấy như vậy không ổn, giai đoạn hiện tại, chẳng lẽ bọn họ không nên lấy tốc độ nhanh nhất tới tây bộ sao? Nhưng một đường đi tới, nhìn thảm trạng hỗn loạn trong mạt thế, đặc biệt những việc gặp ở nông gia nhạc, làm hắn không thể không cùng quan điểm với Thẩm Duệ —— nếu người của bọn họ không thể đề cao thực lực trên đường đi, đặc biệt là nhóm người già phụ nữ trong đoàn đội, nếu lỡ tương lai bọn họ gặp phải đối thủ mạnh hơn, vậy kết thúc của họ sẽ như thế nào?
—— sống ở gian nan khổ cực, chết vào yên vui. Tại mạt thế này, không còn có lời lẽ nào phù hợp hơn.
Lưu Khiết tán thành xong, ngay sau đó Chu Vũ mở miệng, “Tôi tán thành.”
Quái vật nơi này đã bắt đầu tiến hóa?
“Anh! Bọn chúng giống như tiến hóa.” Thẩm An rút mã tấu ra nói với Thẩm Duệ.
Vẻ mặt Thẩm Duệ vẻ ngưng trọng, tay trái bắt đầu bắt pháp quyết, trầm giọng nói với Chu Vũ “người muốn lưu lại đều mở thiết bị ghi hình trên đồng hồ, động tác của quái vật đều phải tận lực ghi lại, ai không muốn lưu lại thì nhanh chóng rời đi! Thông tri đoàn xe, không cho phép ra ngoài, đều ở trong xe chờ chúng ta trở về!”
Ngải Hiểu Sơ nghe, mở thiết bị ghi hình trên đồng hồ, sau đó phất tay bật người đánh ra đao gió!
Dương Sở Thuần cũng theo sát mở đồng hồ, Chu Vũ muốn kéo lại nhưng không kịp, nhíu mày liếc Thẩm An đã lao ra chiến đấu với quái vật, lại nhìn nhìn Thẩm Duệ, trong lòng có chút phiền toái cũng có chút không hiểu, vì sao Thẩm Duệ không cho Thẩm An rời khỏi chỗ này? Lần trước Thẩm An xông ra đầu tiên làm Thẩm Duệ cực kỳ tức giận, tại sao lần này lại yên tâm? Nếu Thẩm Duệ bắt Thẩm An trở về, hắn cũng có thể nhân cơ hội ném Dương Sở Thuần trở về, nhưng Thẩm Duệ lại cho Thẩm An ở lại.
Chu Vũ không hiểu, nhưng nhìn Dương Sở Thuần chiến đấu hưng phấn, cũng theo sát Dương Sở Thuần đánh ra cầu sấm sét!
Lúc này Thẩm Duệ cũng không yên tâm Thẩm An, chỗ này rất là cổ quái, nguy cơ giống như mai phục cách đó không xa, có lẽ chính xác nên rời khỏi đây! Nhưng, ngay khi đoàn xe bọn họ đến đây, nói không chừng địch nhân đã sớm phát hiện bọn họ! Tiếp theo, trực giác nói cho hắn biết, nguy hiểm không phải đặc biệt lớn. Cuối cùng, cái gọi là mạo hiểm là phải trải qua các loại nguy cơ? Vừa rồi hắn mới đánh nhịp quyết định muốn đoàn đội rèn luyện nhiều hơn, hiện tại nếu lùi bước, dẫn người rời đi, về sau làm sao tiến hành kế hoạch rèn luyện?
Bởi vậy, cho dù trong lòng lo lắng cho An An, Thẩm Duệ cũng chỉ nhếch môi, không cách xa An An quá mười bước.
Lúc này bọn họ vừa giết quái vật, vừa tiến vào đường cái, trong nháy mắt tiến vào, Thẩm An đột nhiên cảm thấy có người nhìn mình.
Thẩm An theo bản năng ngẩng đầu, Thẩm Duệ vừa thấy, tiến lên một bước, thấp giọng hỏi, “Làm sao vậy?”
“Anh, em cảm thấy có người đang nhìn em.” Thẩm An nói xong, xem xét bốn phía.
Thẩm Duệ nghe vậy, ánh mắt lạnh lùng, ngẩng đầu nhìn bốn phía, đột nhiên, một vật nhỏ trong đèn đường nhảy vào trong mắt của hắn, Thẩm An lúc này cũng đã thấy, Thẩm An ngoài ý muốn, đó là… cameras theo dõi!?
Thẩm Duệ lúc này đã phất tay, —— “Bùm!”
Tiếng nổ mạnh đột ngột liền làm những người khác chú ý.