Mạt Thế Trọng Sinh Chi Tiểu Nhân Vật
Chương 51 : Thành phố A – xương khô tên Liễu Trình
Ngày đăng: 07:51 19/04/20
Lưu Khiết vừa thấy Thẩm Duệ, lập tức lặng lẽ nhẹ nhàng thở ra, đẩy kính mắt, an toàn rồi.
Những người khác vừa thấy Thẩm Duệ cũng đều lộ ra biểu tình nhẹ nhõm.
Thẩm Duệ cười cười, nhìn mọi người chung quanh, “Đều không có việc gì chứ?”
Mọi người sôi nổi tỏ vẻ đều tốt, xương khô kia tuy rằng không e ngại bọn họ công kích, nhưng xương khô chỉ lo đuổi theo bảo bảo, lười nhìn bọn họ, cũng không có công kích bọn họ.
Thẩm Duệ gật đầu, bỗng nhiên nghiêng đầu nhìn về phía xương khô bị văng ra, mọi người nhìn theo Thẩm Duệ, không khỏi hít đảo khí lạnh.
—— ngọa tào! Xương khô mi là tiểu cường (con gián) đánh không chết sao?!
Xương khô thế nhưng lảo đảo đứng lên, ngũ quan ngăm đen đã bắt đầu vặn vẹo, ngửa đầu rít liên tục, ngay sau đó, lại hướng tới bảo bảo!
Lưu Khiết vội muốn nhào qua, nhưng đã thấy Thẩm An không biết từ khi nào đã ôm lấy bảo bảo.
Lưu Khiết ngẩn ra, Thẩm An ôm bảo bảo, cúi đầu biểu tình nghiêm túc không thôi.
Xương khô đã vọt tới trước mặt Thẩm An, mọi người vốn tưởng rằng Thẩm Duệ hẳn là sẽ ngăn đón, nhưng không ngờ, Thẩm An đột nhiên hướng về phía Thẩm Duệ hô, “Anh! Đừng cản hắn! Để hắn lại đây!”
Tất cả mọi người sửng sốt, còn Thẩm Duệ đã ngưng tụ sương mù màu đen lập tức để cho tiêu tán.
Xương khô liền như vậy vọt tới trước mặt Thẩm An, ngay sau đó, khi mọi người ở đây kinh hô ra tiếng, xương khô cũng cứng ngắc chậm rãi dùng móng vuốt thật cẩn thận chạm vào bảo bảo đang hé miệng cười hân hoan trong ngực Thẩm An.
—— miệng mọi người đều há rộng ra! Đây là cái tình huống gì???
Sau khi xương khô thật cẩn thận chạm vào bảo bảo trong ngực Thẩm An, biểu tình vặn vẹo chậm rãi dịu đi.
Còn bảo bảo vỗ tay, hướng xương khô khoan khoái vươn tay.
Vì thế, bộ đàm vốn đang cãi nhau lập tức yên tĩnh trở lại.
“Lão Lưu lên xe chưa?” Thẩm Duệ hỏi.
“Không, hậu cần còn đang kiểm kê đồ vật.” Từ Trường Thiên nói.
“Lão Từ, lộ tuyến xác định chưa?”
“Đã xác định. Còn nữa, mấy con đường từ thành phố A xuất phát mặc dù có hủy hoại, nhưng vấn đề không lớn. Đúng rồi, Thẩm đại nhân, radio của chính phủ hôm nay bắt đầu thu không được.”
Thu không được? Là vấn đề tín hiệu? Hay là… Những vấn đề khác? Ví dụ như tranh đấu quyền lợi? Cái này không nói, tạm thời không phải vấn đề yêu cầu chú ý.
Thẩm Duệ dời đề tài đi chỗ khác hỏi, “Lão Chu, thẩm vấn ra sao rồi?”
“Đã xong. Giả quái vật tên gọi Vương Lục, xương khô tên là Liễu Trình, vốn là dị năng giả, nhưng sau khi bị quái vật cắn liền trở nên thần chí không rõ, đang tìm con hắn khắp nơi. Con của Liễu Trình sau khi bị quái vật cắn, đã bị Liễu Trình vô tình giết, nhưng Liễu Trình không biết, vô tri vô giác tìm con trai của mình. Vương Lục đã đem con trai của Liễu Trình nhét vào thùng rác, không cho Liễu Trình tìm được, muốn dùng con trai Liễu Trình để lừa gạt Liễu Trình. Vương Lục có dị năng là thanh âm khống chế, có thể dùng thanh âm khống chế quái vật, hắn vẫn luôn muốn muốn khống chế Liễu Trình, nhưng thần trí Liễu Trình không là thật thanh tỉnh, vẫn luôn không thể hoàn toàn khống chế. Còn có, hắn đã sớm phát hiện bảo bảo, bởi vì hình như Liễu Trình đem bảo bảo trở thành con của mình, hắn vốn định bắt bảo bảo để khống chế Liễu Trình, nhưng không ngờ Liễu Trình luôn luôn bảo hộ bảo bảo, hơn nữa bảo bảo vẫn luôn giấu trong kho hàng, mấy lần hắn muốn bắt đều bắt không được.” Chu Vũ nói xong, trong giọng nói có chút âm trầm, “Thẩm Duệ, ta muốn đi tìm con trai Liễu Trình.”
“Không cần, đứa bé kia ta và An An đã an táng.” Thẩm Duệ nhẹ nhàng nói.
Đột ngột, trong bộ đàm vang lên giọng mẹ Thẩm, “Nghe, việc này các ngươi về sau đều phải giữ bí mật, nếu Liễu Trình về sau khỏe, lại biết là bản thân giết con của mình…” mẹ Thẩm cũng không nói tiếp, nhưng trong giọng nói lộ ra ý trầm trọng, làm bộ đàm một mảnh yên lặng.
Một lúc lâu, giọng Thẩm Duệ vang lên, “Mẹ, yên tâm đi, chúng ta sẽ không nói. Việc này dừng ở đây.”
Mẹ Thẩm thở dài nói, “Như vậy là tốt nhất.”
Lúc này, Chu Vũ đạm mạc nói, “Đúng rồi, Vương Lục ta giết rồi.”
“A.” Thẩm Duệ không để bụng, tùy ý nói, “Lão Chu, ghi hình chúng ta chiến đấu hôm nay nhớ rõ phải làm phân tích, ngày mai bắt đầu tăng mạnh huấn luyện, đặc biệt Dương Sở Thuần cùng Ngải Hiểu Sơ, dị năng của bọn họ khống chế vẫn kém chính xác.”
“Ừ, tôi cũng cảm thấy như vậy.” Chu Vũ nhớ tới lúc tường không khí phòng ngự của Dương Sở Thuần suýt biến mất, nếu không phải Thẩm An đúng lúc dựng khiên nước, tên ngu ngốc Dương Sở Thuần liền…, nghĩ đến đây, sắc mặt Chu Vũ âm trầm.