Mạt Thế Trọng Sinh Chi Trọng Hoạch Tân Sinh

Chương 110 : Mất tích

Ngày đăng: 19:33 18/04/20


Nói là Sở Thiên xử lý chuyện giao dịch, nhưng mà trên thực tế, Sở Thiên vì đem cái ‘kiêu ngạo’ trưng cho đủ, chỉ ở phía sau màn lập kế hoạch, mặt ngoài đều giao cho Âu Dương Cảnh.



Bất quá, hắn vẫn đúng lúc lộ mặt hai lần. Lần đầu tiên lộ mặt nhân lúc nhiều người, lặng lẽ phóng một tia tinh thần lực vào trong đầu Vệ Lí.



Lần thăm dò này, trái lại mò ra được thật hư của đối phương.



Chi nhánh của tinh thần hệ quả nhiên một lời khó nói hết. Dị năng của đối phương vậy mà có hiệu quả giống như dị năng biến dị của tên bác sĩ.



Sở Thiên càng thêm khẳng định, dị năng biến dị của bác sĩ đại khái có liên quan nhất định với nước trong không gian.



Dị năng của Vệ Lí chính là phân biệt dị năng giả cùng chủng loại dị năng của đối phương. Nhưng khác với tên bác sĩ chính là, thứ hắn nhìn thấy căn bản không phải là màu sắc, mà là một loại trực giác.



Không biết hình dung như thế nào, so với tên bác sĩ còn trừu tượng hơn, nếu không phải Sở Thiên dùng tinh thần lực chui vào trong tiềm thức của hắn, đồng bộ cảm giác, có thể cũng không thể hiểu được.



Nói một cách khác đi, thật giống như đụng trúng lửa, bạn sẽ cảm thấy nóng, đụng trúng băng, bạn sẽ cảm thấy lạnh, gần như là cảm giác của bản năng.



Sở Thiên sau đó lại lớn mật thử một lần, phát hiện dị năng của hắn đại khái ở cấp bốn, phỏng chừng vừa thăng cấp không lâu, chưa thể ổn định, đồng thời không có dị năng biến dị khác, trong lòng lúc này mới triệt để yên tâm.



Dù sao, thân là người thuộc hệ tinh thần công kích hắn rất rõ ràng sự uy hiếp của dị năng này đối với con người.



Kỳ thật Sở Thiên cũng cùng Tiêu Tử Nhiên thảo luận qua khả năng khống chế dị năng đối với con người của Tạ Minh Hiên, nhớ hồi đó, trong miêu tả của Toàn Hiểu Vũ, khi dị năng của Ngữ Ngưng đột nhiên bạo phát lên cấp hai lực khống chế đối với con người vượt xa Tạ Minh Hiên.



Sau cùng bọn họ cho ra kết luận đúng — trí lực! Trí lực của Tạ Minh Hiên quá thấp, hắn chỉ có thể khống chế tang thi có trí lực thấp hơn hắn, cùng sự sợ hãi theo bản năng của tang thi đối với hắn.



Hắn còn chưa nắm giữ cách thức khống chế con người, không phải vấn đề của năng lực, là vấn đề của cách thức.
Cũng bởi vì mạt thế, trước đây Bạch gia chỉ ngầm kết liên minh với Sở gia nay cũng đã chính thức đem việc hợp tác của hai nhà đẩy ra ánh sáng, hai đại gia tộc toàn diện hợp tác, nghiễm nhiên đã là thế lực lớn nhất kinh đô.



Nhưng mà, Bạch gia một đời này chỉ có Bạch Minh Hi là con một, mạt thế bùng nổ đã mất tích dẫn tới một phen chú ý. Ai cũng phỏng đoán, nếu như vị Bạch thiếu gia kia mất rồi, trong tương lai quyền thế của Bạch gia sẽ rơi vào tay ai?



Tuy rằng Sở Thiên lúc ấy cũng đồng dạng mất tích, nhưng đại thiếu gia và nhị thiếu gia Sở gia vẫn còn, hơn nữa như mặt trời ban trưa, cho nên việc Sở Thiên mất tích không gây chú ý bằng Bạch Minh Hi.



Hiện tại, Sở Thiên hiện thân, mà cũng có tình báo cho thấy, căn cứ Thự Quang tồn tại một vị Bạch Minh Hi hư hư thực thực, chỉ là từ khi bọn họ đến Thự Quang tới nay người nọ chưa bao giờ xuất hiện.



An đại tiểu thư muốn ở lại, một phần vì có hứng thú với Sở Thiên, một phần khác càng muốn xác định sự tồn tại của Bạch Minh Hi. Dù sao, thân phận con trai độc nhất của Bạch gia khá hấp dẫn người.



“An đại tiểu thư, tinh lọc tinh hạch bức thiết cần dị năng của cô, vì đại cục, cô liền hy sinh một chú đi. Căn cứ Thự Quang khắp nơi đều đang xây dựng, mọi thứ đều lộn xộn, thực sự không phải nơi để chơi.” Sở Thiên một ngụm từ chối, ai là anh của cô? Hắn thậm chí ngay cả “Lần sau lại đến” “Có rảnh lại đến” mấy câu khách nào này cũng lười nói.



An Tuyết Hi không cam lòng, vẫn muốn mở miệng nói vài câu, nhưng bị Vệ Lí cắt ngang, khác với việc một lòng nhìn chằm chằm vào thiếu gia hai nhà Sở Bạch của An đại tiểu thư, dã tâm khát vọng của hắn tuyệt không chỉ như thế, hắn đang cực kỳ cấp bách phải tiến hành thăng cấp trên quy mô lớn.



Cố tình hết lần này tới lần khác, nghiệp lớn của hắn không thể tách li khỏi vị An Tuyết Hi An đại tiểu thư vô dụng ở trong mắt hắn này, cho nên, khuyên bảo của hắn so với Sở Thiên còn trực tiếp hơn.



An đại tiểu thư tuy rằng tùy hứng nhưng mà lại ngoài ý muốn có phần nghe lời Vệ Lí, lập tức không còn kiên trì chỉ là trong lòng vẫn không cam tình nguyện.



Một hàng khách không mời mà đến gây sức ép căn cứ Thự Quang hơn mười ngày nay, cuối cùng đã đi hết rồi, cao tầng căn cứ Thự Quang đều thở dài nhẹ nhõm một hơi.



Cùng lúc đó, trải qua lần này, bọn họ cũng đều ý thức được, từ nay về sau, bọn họ đã không còn là đám dân thường một đường lưu vong ngày đó, mà là đi lên vũ đài chính trị. Về sau, loại chuyện tương tự còn có thể xảy ra không ngừng, bọn họ phải học cách để ứng phó.



Tiễn bước khách không mời mà đến, Sở Thiên cũng thần tốc cùng Âu Dương Cảnh bàn bạc một chút, hắn muốn dẫn người đuổi kịp bước tiến của Tiêu Tử Nhiên, đi đến chỗ Tả Lực mất tích.