Mạt Thế Trọng Sinh Chi Trọng Hoạch Tân Sinh

Chương 140 : Quân cứu viện

Ngày đăng: 19:34 18/04/20


Sở Thiên cười với Cố Bộ trưởng: “Ngài Gia đây làm bộ làm tịch như vậy, chẳng qua là muốn mượn lần này đi lấy mạng của ba người chúng tôi. Chúng tôi hai ngày nay được Cố Bộ trưởng chiêu đãi nồng hậu, không ngại thuận nước đẩy thuyền mà thôi.”



Cố Bộ trưởng nghe vậy, bỗng nhiên có hơi khó xử.



Gia Luân Hủ cười ha ha, dáng cười vừa đắc ý lại khinh thường: “Cậu cho rằng, cậu làm như vậy, Cố Bộ trưởng sẽ nhận cái nhân tình không chút đáng giá của cậu sao? Sở thiếu gia à Sở thiếu gia, ngày thường thấy cậu thông minh, không nghĩ tới hôm nay là ngu xuẩn đến như vậy!”



“Nếu thứ nên nói đã nói hết, tôi cũng không ngại nói thêm cho cậu biết, bên ngoài tòa nhà này, khắp nơi đều là người của tôi. Cậu cho rằng các cậu có thể rời khỏi đây sao?”



Gia Luân Hủ rốt cục kéo xuống mặt nạ giả nhân giả nghĩa, khuôn mặt dữ tợn trừng bọn họ.



Sở Thiên cũng không thèm nhìn hắn cái nào, chỉ nói với Cố Bộ trưởng: “Ngài Bộ trưởng, ngài nghe rồi chứ? Người của Tướng quân đã vây quanh tòa nhà của ngài. Ngài nghĩ thử xem, ngộ nhỡ ngài có chuyện gì ngoài ý muốn, đến lúc đó nói là chúng tôi làm, Tướng quân vừa lúc có thể bắt chúng tôi. Một hòn đá ném hai chim, một công đôi việc!”



Cố Bộ trưởng vốn còn cảm thấy khó xử, nếu như Tướng quân hạ quyết tâm muốn ba người Sở Thiên, hắn hiển nhiên sẽ không cần vì bọn họ mà đối địch Tướng quân. Nhưng mà, một câu của Sở Thiên khiến hắn bừng tỉnh!



Hắn vốn có bất đồng quan điểm với Tướng quân, đứng ở phe đối địch với gã, ngày hôm qua, hắn có thể tìm cớ cho qua cái chết của phó Bộ trưởng, hôm nay, Tướng quân cũng có thể dùng phương pháp tương tự để diệt trừ mình!



Cố Bộ trưởng bị cái suy nghĩ này đập mạnh vào đầu, cuối cùng tại giây phút này tỉnh táo lại. Trong đầu hắn lập tức liền có một cái mưu kế mới. Nhìn thấy Gia Luân Hủ càng thêm không vừa mắt!



Muốn mượn đao giết người! Cố Bộ trưởng trong lòng hừ lạnh, vậy phải thử xem, ai thắng ai thua!



“Về phần quá trình tinh lọc tinh hạch, tôi từ sớm đã viết xong rồi, Bộ trưởng chỉ cần cầm xem.” Sở Thiên bên này lại tặng thêm một câu: “Phần trên tay của cậu Gia vốn được giao dịch từ chỗ chúng tôi, chỉ sợ sẽ không có tỉ mỉ bằng của chúng tôi đâu.”



Sau vài ba lần, đã chứng minh độ tin cậy của lời Sở Thiên, Cố Bộ trưởng lúc này không còn nghi ngờ hắn nữa, lập tức tự tay nhận lấy.




“Tất cả đoàn xe ngừng lại.” Ti Vân Kì nghiêm mặt, không chút do dự truyền đạt mệnh lệnh.



“Phía trước có cái gì?” Giọng nói của Lương Khánh Vân cũng từ trong loa truyền đến. Hắn phụ tránh bọc hậu, không rõ tình huống phía trước.



“Lương Khánh Vân! Cậu tới đầu xe, nhìn xem đi!” Giọng nói của Ti Vân Kì có vài phần dồn dập.



Lương Khánh Vân không chút do dự xuống xe, rất nhanh chạy vội tới chiếc xe đầu tiên.



Ti Vân Kì đã sớm xuống xe, lúc này vẻ mặt nghiêm túc đưa cái kính viễn vọng cho hắn.



Lương Khánh Vân tiếp nhận, xuyên qua kính viễn vọng, hắn cũng thấy rõ ràng xa xa có một đoàn khói.



“Tang thi triều! “Lương Khánh Vân kinh ngạc một chút, thất thanh hô lên.



Mặt Ti Vân Kì ngưng trọng, chỉ gật đầu mà không nói.



“Chết rồi, chúng nó hình như là đi về hướng của căn cứ Lê Minh! Bạch thiếu và Tam thiếu đều ở đó! Làm sao bây giờ?” Lương Khánh Vân nóng nảy, nhiệm vụ lần này của bọn họ chính là mang Bạch Minh Hi về, đó là độc đinh của Bạch gia nha!



“Chúng ta lần này dẫn theo bao nhiêu vũ khí hạng nặng?” Ti Vân Kì hỏi, hắn đương nhiên sẽ không bởi vì vậy mà dẹp đường quay về, lúc này hắn nhất định phải giả dụ, người ở căn cứ Lê Minh là Sở Thiên và Bạch Minh Hi, sau đó liều lĩnh giết vào tìm người!



Bởi vì, đây là sứ mạng của hắn, chẳng sợ tin tức không chuẩn xác, hắn cũng phải làm vậy.