Mạt Thế Trọng Sinh Chi Trọng Hoạch Tân Sinh

Chương 64 : Căn cứ

Ngày đăng: 19:32 18/04/20


Trên thực tế, Gia Luân Hủ quả thật bị buộc nóng nảy, cách chiến đấu của hắn đã không còn kết cấu, chính hắn cũng biết, tiếp tục như vậy, sẽ không trụ nổi mười lăm phút, thanh kiếm kia nhất định sẽ đâm thủng trái tim hắn.



Cho nên hắn lớn tiếng kêu gào: “Hiểu Vũ, em điên rồi sao? Em hãy nhìn cho rõ, là anh! Là anh! Em không phải rất yêu anh sao? Em tỉnh táo lại một chút đi!” Hắn chung quy cảm thấy được, Toàn Hiểu Vũ của hiện tại hoàn toàn mất đi lý trí, nếu không sẽ không đối xử với hắn như vậy.



Toàn Hiểu Vũ đích thực không còn tỉnh táo nữa, trong lòng cậu hiện tại chỉ có một ý nghĩ, một mục tiêu, điên cuồng muốn hoàn thành nó!



Sở Thiên cũng không có ra tay giúp Toàn Hiểu Vũ, đó là tâm ma của Toàn Hiểu Vũ, cần chính em ấy đi giải quyết. Thật giống như tên bác sĩ vậy, nếu lúc này đây hắn không thể đánh thắng Bùi Thiên Hành, sợ là sẽ để lại bóng ma nhất định sẽ biến thành vật cản khi hắn thăng cấp.



Sở Thiên cũng không dự định sẽ giết nhiều người, trừ phi đối phương quá ngoan*. (Ngoan trong ngoan tuyệt tàn nhẫn.)



Chiến cuộc hiện tại kỳ thực liếc qua thấy ngay, người của mình chiếm thế thượng phong, Sở Thiên chỉ cần không chế toàn cục, chỗ nào xuất hiện tình cảnh nguy hiểm, hắn lại phóng một cái công kích để giải nguy.



Đoàn xe từ xa đang chạy như bay đến, hấp dẫn chú ý của Sở Thiên.



Hắn nhíu nhíu mày, nói với Lôi Sư đang đấu ngang tay với Âu Dương Cảnh: “Không sai biệt lắm, Lôi đội trưởng, chúng ta đánh tiếp cũng không có ý nghĩa gì có người đến đây. Đừng để người ta ngư ông đắc lợi.”



Đương nhiên, Sở Thiên đương nhiên đứng nói không chút đau thịt, dù sao một trận này phe mình hoàn toàn không có tổn thất gì. Nhưng mặc dù như vậy, nhưng vẫn nói ra ý muốn trong lòng Lôi Sư.



Hắn vốn không định đánh nhau, nhưng mà lại ù ù cạc cạc xảy ra chiến cuộc, trong nháy mắt bên hắn đã tổn thất thảm trọng. Hắn đã ý thức được, trong đội ngũ của Tiêu Tử Nhiên có một dị năng giả có dị năng thần bí, có thể giết người trong vô hình, nội tâm hắn kỳ thực đã sợ hãi, hắn cũng sợ hãi bản thân đột nhiên mạc danh kỳ diệu chết đi.



Hơn nữa hắn đoán, cái người có được dị năng thần bí kia, rất có thể chính là Sở Thiên!



Hiện tại Sở Thiên chủ động mở miệng, dưới tình huống đã chiếm thế thượng phong chủ động yêu cầu chấm dứt chiến cuộc, hắn đương nhiên là cầu còn không được.
Sở Thiên bật người phóng xuất tinh thần lực chặn lại, hơn nữa đồng thời phóng ra một cái công kích, trong miệng còn không quên nói với người bên mình rằng: “Ngăn bọn họ lại!”



Các thành viên trong tiểu đội chỉ đột nhiên nhìn thấy sắc mặt Sở Thiên đại biến, sau đó truyền đạt mệnh lệnh. Tuy rằng không rõ lí do, nhưng mà tất cả mọi người vẫn chấp hành mệnh lệnh.



Trong đám người đi tới, đột nhiên có một người ngã quỵ xuống, ôm đầu, được đồng đội bên cạnh đỡ lấy. Ánh mắt Sở Thiên cũng thuận thế gắt gao nhìn thẳng người nọ.



Nhìn thấy bầu không khí đột nhiên giương cung bạt kiếm, đầu lĩnh trong đám người kia khẩn trương chạy lên trước vài bước nói: “Hiểu lầm hiểu lầm, người của chúng tôi thầm nghĩ muốn ngăn cản cậu ta lại, không hề có ác ý.”



Về điểm này, khi hắn chặn lại cổ tinh thần lực kia, liền phát hiện. Cho nên, công kích hắn phóng ra mới không phải trí mạng, người kia và hắn, đều là dị năng giả hệ tinh thần thiên về công kích, tên đó cấp 2 trung kỳ, lấy thực lực hiện tại của Sở Thiên, gần như có thể nghiền chết tên đó.



Đầu lĩnh kia còn nói vài câu xin lỗi làm dịu bầu không khí, Sở Thiên lúc này mới quay đầu nói với Bạch Minh Hi: “Gọi Hiểu Vũ trở về. Đừng đánh nữa.”



Bạch Minh Hi gật đầu, dẫn Lí Nam đi tới chỗ Toàn Hiểu Vũ, vừa đi vừa hô: “Hiểu Vũ, Tiểu Thiên nói đủ rồi, đừng đánh nữa.”



Bên này vừa dứt lời, Bạch Minh Hi còn chưa kịp tới gần, chỉ thấy một màn máu bắn tung tóe, ngay sau đó, là tiếng kêu gào thảm thiết của Gia Luân Hủ.



Mọi người nghe xong tiếng kêu gào kia liền cảm thấy sợ run lên, nhìn thấy trên mặt đất ngoài trừ mấy vệt máu ra, còn có một cánh tay.



Dây thần kinh của cánh tay lúc này còn chưa phản ứng được, ngón tay vẫn duy trì trạng thái chiến đấu nằm lặng yên trên mặt đất.



Toàn Hiểu Vũ lúc này mới đình chỉ công kích, vẻ mặt điên cuồng theo vết máu bắn tung tóe kia từ từ biến mất, hồi phục lại dáng vẻ lạnh lùng bình tĩnh của ngày thường.