Mạt Thế Trọng Sinh Chi Trọng Hoạch Tân Sinh
Chương 96 : Gieo trồng
Ngày đăng: 19:33 18/04/20
Không bao lâu đoàn người lại cứ như thế chậm rãi đi về, chỉ để lại một nhóm thủ vệ kinh ngạc khó hiểu và cư dân xem náo nhiệt ngoài thành.
Đương nhiên, cũng có người trong đám người lặng lẽ quay đầu đi về hướng căn cứ Thiên Trạch.
Tiêu Tử Nhiên cũng mặc kệ, trở lại trụ sở liền kéo Sở Thiên đi nghị trường, từ khi căn cứ càng ngày càng lớn mạnh, chuyện cần xử lý cũng càng ngày càng nhiều, Sở Thiên trở về, hiển nhiên phải ra sức lao động.
“Có cần như thế không. Tôi vừa mới về, tốt xấu gì các người cũng phải làm một bữa tiệc chào đón, đón gió tẩy trần vân vân, sau đó lại để tôi đi nghỉ vài ngày chứ, tại sao trên đời này lại có kẻ thích bốc lộ như anh chứ?” Sở Thiên bị tên bác sĩ kéo, khoa trương ồn ào, nửa nói đùa.
“Tẩy trần gì gì đó thì khỏi đi, đã là mạt thế còn làm bộ làm tịch. Thấy cậu hiện tại thần thái sáng láng không cần phải nghỉ ngơi. Đến đây đi, nói với cậu vài chuyện.” Tiêu Tử Nhiên rất nhanh liền bác bỏ tất cả đề nghị của Sở Thiên, đề tài cấp tốc chuyển đến những chính sự cần xử lý.
Thấy Sở Thiên bị Tiêu Tử Nhiên cường ngạnh đẩy vào nghị trường, Toàn Hiểu Vũ cười cười chuẩn bị mang theo Tạ Minh Hiên và Lí Nam cùng nhau rời khỏi. Vừa rồi trên đường, Lí Nam mặt mày hớn hở kể cho Toàn Hiểu Vũ nghe về những người bạn mới của nó.
Đối với việc Lí Nam kết giao với bạn bè Toàn Hiểu Vũ vô cùng vui vẻ thay nó, vì thế trước mắt liền tính toán cùng nó đi gặp bọn nhỏ kia, lần trước thấy bọn nhỏ, tụi nó vẫn đang hôn mê.
Ai ngờ, Tiêu Tử Nhiên ngừng lại một lát, đột nhiên quay đầu hỏi Toàn Hiểu Vũ: “Hiểu Vũ, cậu không đi cùng sao?”
Toàn Hiểu Vũ sửng sốt, một hồi lâu mới phản ứng lại, sau đó lắc lắc đầu.
Tiêu Tử Nhiên thấy thế “Ừm” một tiếng, sau đó gật đầu cũng không cưỡng cầu, rồi bước vào nghị trường.
Đây là lần đầu tiên Tiêu Tử Nhiên chủ động mời Toàn Hiểu Vũ tham gia cuộc họp cao tầng của bọn họ, Toàn Hiểu Vũ đến bây giờ còn có một chút mờ mịt, mãi đến khi Lí Nam kéo tay cậu, cậu lúc này mới xoay người cùng Lí Nam đi đến sân huấn luyện.
“Như vậy đi, chuyện đổ dung dịch, cứ giao cho tôi, tôi bình thường phụ trách tuần tra các hạng mục trụ cột xây dựng căn cứ, tôi đi cũng không khiến người ta để ý, cũng có thể khiến bí mật này chỉ có ba chúng ta biết.” Âu Dương Cảnh mở miệng nói.
Nghe vậy, Tiêu Tử Nhiên cũng gật đầu.
Sở Thiên cười: “Như vậy là tốt nhất.”
“Được, chuyện này cứ quyết định như vậy đi, chúng ta nói tiếp chuyện thứ hai.....” Tiêu Tử Nhiên mở miệng chuẩn bị chuẩn bị sang hạng mục kế tiếp lại bị Sở Thiên ngắt lời.
“Từ từ. Nếu đã mở đầu, thì để tôi nói chuyện này đi. Lần này tôi và Hiểu Vũ trở về, còn mang theo một món đồ.” Hắn từ trong cái bao tùy thân lấy ra hai cái bình, trong hai cái chai vốn là chai nước khoáng hiện tại đang chức đựng chất lỏng màu xanh đặc sệt.
“Đây là cái gì?” Nhìn thứ chất lỏng khả nghi kia, Tiêu Tử Nhiên nhíu mày nhìn nó.
“Đó là dung dịch mà tôi nói. Hiệu quả — ” Sở Thiên cố ý dừng một chút, ánh mắt đảo qua biểu cảm của hai người: “Cùng hiệu quả như tinh hạch nhưng mà lợi hại hơn tinh hạch!”
Vừa dứt lời, ánh mắt Tiêu Tử Nhiên và Âu Dương Cảnh nhìn hai cái chai kia lập tức sáng rực lên, hô hấp của Tiêu Tử Nhiên thậm chí còn ngừng lại trong giây lát: “Cậu nói tỉ mỉ một chút!” Giọng nói của hắn cao lên, có chút kích động.
Âu Dương Cảnh cũng điên cuồng gật đầu, ánh mắt chuyển sang nhìn chằm chằm Sở Thiên.
Dưới cái nhìn chằm chằm như nhìn thấy thịt của hai người, dù cho là Sở Thiên cũng có chút không tự nhiên, hắn ho khụ khụ hai tiếng, hóa giải một chút xấu hổ trong lòng, mới nói tiếp: “Cũng như cũ không thể nói cho hai người nghe về nguồn gốc của nó. Nhưng mà cái thứ này đại khái có công hiệu bằng một mười ngàn khối tinh hạch thông thường, đề nghị pha loãng rồi mới sử dụng. Có thể dùng nước sạch pha loãng nó. Thứ này, chúng tôi mang về tới tận năm mươi bình.”