Mạt Thế Trọng Sinh Chi Vật Hy Sinh Phản Kích
Chương 132 : Phân Tích, cũng có lúc bị xẹp?
Ngày đăng: 10:22 18/04/20
Lúc Tiêu Tử Lăng thất thần đột nhiên cảm giác thấy có người kéo tay cậu, tay nhỏ bé ấm áp thoáng cái để cho cậu phục hồi tinh thần lại, cậu thấy Sở Tiểu Thất không biết lúc nào đã chạy tới bên người cậu. Sở Tiểu Thất nâng đầu mặt không biểu cảm nhìn cậu, nhưng dù như thế, cậu lại có thể cảm thụ được sự lo lắng ẩn hàm trong mắt Tiểu Thất.
Tiêu Tử Lăng cảm động, trong khoảng thời gian này tỉ mỉ chiếu cố Tiểu Thất như thế, cũng là có thu hoạch. Cậu niết niết cái tay nhỏ bé ấm áp trong lòng bàn tay, ngọt ngào cười với Tiểu Thất. Nụ cười này khiến cho Sở Tiểu Thất sửng sốt, nói đến nó chỉ là muốn lấy thêm một ly kem ở chỗ Tiêu Tử Lăng, thế này xem như là đáp ứng hay là không đáp ứng? Cũng không đúng, hình như nó còn chưa đòi anh ta mà, chẳng lẽ Tiêu Tử Lăng biết thuật đọc tâm? Tiểu Thất quấn quýt.
Tiêu Tử Lăng ngẩng đầu nhìn nhìn Sở Chích Thiên dùng tinh thần lực mật thiết chăm chú vào chiến trường, thời khắc chuẩn bị ra tay bên cạnh, khóe miệng hơi hơi nhếch lên. Trong khoảng thời gian này tiếp xúc với Sở Chích Thiên, cậu biết Sở Chích Thiên là một người mặt lạnh tâm lại không lạnh, có thể đi theo bên cạnh anh ta không thể nghi ngờ là sự may mắn của cậu. Chỉ bằng điểm này, cậu đã bất đồng với bản thân ở kiếp trước. . .
Vì vậy, kiếp trước của cậu xác thực mất đi ý chí bất khuất, nhưng kiếp này. . . Nụ cười nơi khóe miệng của Tiêu Tử Lăng càng sâu.
Ý chí bất khuất ôm chắc cái đùi bự Sở Chích Thiên, cậu tuyệt sẽ không từ bỏ, vì vậy kiếp này nhất định cậu có thể sống tốt!
Sở Chích Thiên không ngờ tới ý chí bất khuất theo như lời anh sau cùng lại bị Tiêu Tử Lăng lý giải lệch lạc thành như vậy, bất quá cho dù anh biết cũng sẽ không có ý kiến gì, Tiêu Tử Lăng muốn anh bao, anh rất thích ý.
Tiêu Tử Lăng suy nghĩ cẩn thận tâm tình sung sướng nhìn về phía Sở Tiểu Thất bên người, khi cậu vừa định đưa tay sờ sờ đầu của nó, lời nói kế tiếp của Sở Tiểu Thất khiến cho sự cảm động vốn có của cậu không còn sót lại chút gì.
“Niết lâu như vậy, có thể cho ly kem làm bồi thường không?” Sở Tiểu Thất quấn quýt hồi lâu, thấy Tiêu Tử Lăng vẫn không có động tác gì, vì vậy liền mặt không biểu cảm đề xuất yêu cầu của nó về phía cậu.
Mợ nó tên nhóc này kéo tay cậu hóa ra là đánh chủ ý này, Tiêu Tử Lăng rơi lệ đầy mặt. Sở Tiểu Thất đáng chết, đùa giỡn cảm tình của cậu, tâm linh Tiêu Tử Lăng đã bị tổn thương trực tiếp cự tuyệt: “Không có.”
Khóe miệng mặt mày Tiêu Tử Lăng mang cười nói: “Xác định cấp bốn, xác định không phải hệ tinh thần.” Đương nhiên tư liệu tỉ mỉ, cậu khẳng định sẽ không nói. Có một số việc nói quá nhiều trái lại không tốt, cậu không muốn cho Sở Chích Thiên phòng bị cậu, cảnh giác cậu. Phải biết rằng cậu muốn làm đàn em đắc lực, đàn em tâm phúc của Sở Chích Thiên, mà không phải đàn em mà Sở Chích Thiên nghi kỵ, vì vậy cậu sẽ không phạm việc ngốc này.
Sở Chích Thiên hồ nghi nhìn thoáng qua Tiêu Tử Lăng, chung quy cảm thấy Tiêu Tử Lăng che giấu anh cái gì đó, bất quá anh tin tưởng Tiêu Tử Lăng, có lý do không nói cho anh.
“Các cậu ở chỗ này áp trận, tôi đi giải quyết con tang thi kia.” Sau khi Sở Chích Thiên bàn giao xong liền lần nữa biến mất, con tang thi cấp bốn kia không có bất kỳ uy hiếp gì với anh, nhưng đối với Tiêu Tử Lăng cùng Sở Tiểu Thất vẫn là cấp ba mà nói, vẫn rất nguy hiểm, vì vậy anh kêu bọn cậu ở lại chỗ này áp trận cho năm tổ nhân viên đang chiến đấu phía dưới, để ngừa có chuyện xảy ra.
Lúc này, giữa sân đột nhiên vang lên một mảnh tiếng ô ô, kỳ thực thanh âm này từ khi tang thi cấp ba chiến đấu với người thức tỉnh cấp ba bên nhân loại cũng đã bắt đầu, chẳng qua vừa mới bắt đầu rất nhẹ, hơn nữa sóng âm chiến đấu của cấp ba vốn cũng rất vang, vì vậy bị che giấu đi, khi thanh âm dần dần vang lên, vượt qua thanh âm chiến đấu, lúc này mới để cho mọi người nghe thấy được thanh âm đó.
Tiếng ô ô đó vừa vào lỗ tai Tiêu Tử Lăng, liền bỗng nhiên cả kinh. Cậu lập tức nhớ tới kỹ năng của con tang thi cấp bốn kia, kỹ năng phòng hộ Xuyên Lưu Bất Tức lập tức được triển khai, đặt cậu với Tiểu Thất vào trong đó, dòng nước dày dày đặc đặc trục xuất tiếng ô ô ra, thoáng cái lại trở nên xa xôi.
Sở Tiểu Thất hoang mang nhìn Tiêu Tử Lăng một cái, dường như không rõ vì sao cậu đột nhiên thi triển kỹ năng, phải biết rằng quanh thân bọn họ không có kẻ địch, mà tràng diện chiến đấu phía dưới vẫn ổn định, không có phát sinh đột biến gì.
Tiêu Tử Lăng giải thích: “Thanh âm này có thể là ảo thuật, vẫn nên cẩn thận một chút thì tốt hơn.”
Sở Tiểu Thất nhíu nhíu mày, nó nghĩ đến tư liệu bản thân từng thấy, biết khi ở mạt thế đích xác có năng lực dùng thanh âm chế tạo ảo thuật, vì vậy nó gật gật đầu, sau đó một cảnh tượng kỳ quái hiện ra ở trước mặt Tiêu Tử Lăng, chỉ thấy trên mặt trên tay Sở Tiểu Thất, dù sao trên tầng da nhìn thấy được bắt đầu thấm ra cặn băng lóng lánh, sau đó tích lũy, đến sau cùng một tầng giáp băng trong suốt cứ như vậy xuất hiện ở trước mặt Tiêu Tử Lăng, giáp băng bao toàn bộ Sở Tiểu Thất ở bên trong, có thể nói là phòng hộ toàn thân trên dưới không khe hở.