Mạt Thế Trọng Sinh Chi Vật Hy Sinh Phản Kích
Chương 139 : Biến trang? Làm nữ nhân một ngày!
Ngày đăng: 10:22 18/04/20
Vì sao sẽ biến thành loại tình huống này? Sở Chích Thiên hồi tưởng lại từng chút ở trong huyễn cảnh, lại liên hệ đến hành vi của con tang thi mèo trước mắt, biết Tiêu Tử Lăng không nói sai, con tang thi mèo này đích xác không phải hệ tinh thần. Nếu như hệ tinh thần, phá ảo thuật chỉ có thể khiến cho tinh thần lực của tang thi có điều tổn thương, mà sẽ không xuất hiện tình hình nhận chủ. Mà xuất hiện loại tình huống này chỉ có một khả năng, đó chính là phản phệ kỹ năng, có lẽ con mèo này có một loại kỹ năng cùng loại với mê hoặc, tiếng ô ô ngay từ đầu nghe thấy kia, có lẽ chính là phương thức thi triển.
Không thể không nói, Sở Chích Thiên rất am hiểu suy luận, chưa đến vài cái đã để cho anh đoán được phần lớn sự thực.
Ánh mắt Sở Chích Thiên phức tạp nhìn con tang thi mèo cấp bốn trên ống quần, anh không ngờ tới con tang thi mèo này sẽ dùng loại phương pháp đó để mê hoặc anh, chẳng lẽ con mèo này cho rằng anh có ý nghĩ khác đối với Tiêu Tử Lăng? Lại hoặc là cho rằng tên nhóc Tiêu Tử Lăng kia có thể mê hoặc được anh? Hơn nữa con mèo này rất ngốc, chẳng lẽ nó cho rằng Tiêu Tử Lăng là nữ? Lần sau dùng thuật mê hoặc cũng phải tìm một người thích hợp, ít nhất tìm một nữ nhân chân chính đến. . .
Nếu như tang thi mèo cấp bốn biết Sở Chích Thiên nghĩ như vậy, khẳng định sẽ cảm thấy rất vô tội, thuật mê hoặc của nó chỉ là phóng đại vô hạn dục vọng của lòng người mà thôi, hổng có bản lĩnh bịa đặt đâu, không nên đẩy hết trách nhiệm lên trên người nó có được không.
Khi Sở Chích Thiên đang quấn quýt có nên giải quyết con tang thi mèo cấp bốn này hay không, con tang thi mèo đó lần nữa lấy lòng meo ô một tiếng với anh, đôi mắt đỏ như máu vốn hẳn là đại biểu tang thi thế mà truyền đạt ra một loại ý tứ mang theo nó đi, điều này làm cho Sở Chích Thiên nhớ tới lần đầu khi nhìn thấy Tiêu Tử Lăng, cũng là bộ dạng này. Hơn nữa Tiêu Tử Lăng mở ra Linh Nhãn cũng có một con mắt đỏ như máu.
Sở Chích Thiên tìm được ở trên người con tang thi mèo cấp bốn này không ít điểm giống nhau với Tiêu Tử Lăng, trái tim băng lãnh vô tình kia thế mà mềm xuống.
Thôi đi, nhìn trên phần con mèo này đã để cho anh thấy được Tiêu Tử Lăng trang phục nữ, thả nó một con ngựa đi. Vì vậy. Sở Chích Thiên liền mang theo con mèo nhỏ này rời khỏi kho hàng, về lại chiến trường, cũng giải quyết chiến đội Hoài Thành đột kích.
Sở Chích Thiên phục hồi tinh thần lại từ trong hồi ức. Nhìn Tiêu Tử Lăng liều mạng lấy lòng anh trước mắt, ý nghĩ chỉnh người chứa trong lòng càng ngày càng rõ ràng. Được rồi, anh muốn thấy bộ dáng khó xử quấn quýt của Tiêu Tử Lăng, như vậy sẽ có thể khiến cho tâm tình vốn nghẹn khuất của anh tốt hơn rất nhiều, Sở Chích Thiên không biết đây có phải một loại phương pháp cân đối tâm lý của anh hay không, bất quá vì trong cuộc sống mấy ngày tương lai của anh tiếp tục có tâm tình tốt sung sướng, Sở Chích Thiên quyết định thực thi phương án trừng phạt trong lòng kia.
Sở Chích Thiên nghe vậy ánh mắt chợt lóe, nhưng rất nhanh cả mặt âm trầm xuống, lần này căn bản không cho Tiêu Tử Lăng bất kỳ mặt mũi nào, thiết diện vô tư trực tiếp cự tuyệt.
Sắc mặt của Sở Chích Thiên khiến cho Tiêu Tử Lăng không dám nhiều lời nữa, nếu như thực chọc tới lão đại nhà mình, bị anh ta đuổi ra đi dạo một vòng, cậu sẽ thực sự xấu hổ chết mất thôi. Thôi đi, một ngày thì một ngày đi, dù sao chỉ là mặc cho lão đại xem. Tiêu Tử Lăng tự mình an ủi, mất mặt chỉ mất ở bên chỗ lão đại, coi như vạn hạnh.
Sở Tiểu Thất nhìn thoáng qua Tiêu Tử Lăng đang chìm đắm ở trong khổ não phải mặc y phục nữ nhân, lại nhìn nhìn Sở Chích Thiên khóe miệng lộ ra một mạt ý cười bên cạnh, nhất thời câm lặng. Có lẽ là trong cuộc u mê, nếu như Tiêu Tử Lăng thực sự bất chấp hết, mặc trang phục nữ đi ra dạo một vòng, khẳng định Sở Chích Thiên sẽ không chịu, ham muốn độc chiếm của Sở Chích Thiên mạnh như vậy, thế nào có thể để cho người khác thấy một mặt khác của người hôn ước của mình chứ.
Bất quá nó cũng sẽ không đi nhắc nhở Tiêu Tử Lăng, có thể không đắc tội con đại yêu nghiệt Sở Chích Thiên thì không nên đắc tội. Hơn nữa Tiêu Tử Lăng vốn đã ngốc, bị Sở Chích Thiên ăn định rồi là rất bình thường, cho dù nó nhắc nhở lần này, lần sau vẫn sẽ rơi vào trong ma chưởng của Sở Chích Thiên, vì vậy không tất yếu phải nhắc nhở. Hơn nữa đó vốn chính là chuyện của vợ chồng bọn họ, mình vẫn nên xem diễn thì tốt hơn. Tiểu Thất không muốn đắc tội Sở Chích Thiên khiến cho bản thân khó chịu, nó quả quyết bàng quan.
Cứ như vậy, Tiêu Tử Lăng bắt đầu lựa chọn món bản thân thích hợp mặc từ trong một đống lớn y phục nữ nhân mà Sở Chích Thiên lấy ra từ trong không gian. Vì cái răng trong không gian của lão đại có nhiều y phục nữ nhân như vậy? Hơn nữa đều là váy hai dây siêu ngắn khiêu gợi? Lão đại nhà mình vì cái răng phải thu loại đồ này? Tiêu Tử Lăng phiền muộn, vốn còn muốn tìm cái cớ không có y phục nữ nhân, đáng tiếc lão đại nhà mình sớm đã biết dự định của cậu, liền trực tiếp vứt ra một đống lớn y phục để cho cậu chọn.
Theo Sở Chích Thiên giải thích là, đây là do khi anh thu vật tư khác thuận tay thu. Bất quá giải thích này Tiêu Tử Lăng tuyệt không tin, nguyên nhân là, thu lấy tất cả đều là váy hai dây khéo như thế? Sự thực chứng minh, trong nội tâm Sở Chích Thiên quả nhiên là một con đại ngựa giống, nam muộn tao, đây khẳng định là chuẩn bị cho hậu cung về sau của anh ta, xem xem, gợi cảm bao nhiêu, hoàn toàn là vì hưởng thụ thị giác của anh ta, quả nhiên là con đại sắc lang.
Nghe thấy tiếng thì thào lầm bầm nôn máng trong miệng Tiêu Tử Lăng, Sở Chích Thiên có chút xấu hổ, kỳ thực mấy bộ áo nữ chính thống gì gì đó công sở gì gì đó anh đều có, chẳng qua trong tiềm thức của anh nhớ kỹ bộ quần áo mà Tiêu Tử Lăng mặc trong ảo cảnh, vì vậy tâm niệm khẽ động, lấy ra đều là loại này, bất quá anh cũng sẽ không tự vả miệng mình, vì vậy chỉ có thể gắt gao cắn chặt lý do trong không gian của anh chỉ có loại y phục này, mà Tiêu Tử Lăng thì không mặc cũng phải mặc, không có lựa chọn khác.