Mạt Thế Trọng Sinh Chi Vật Hy Sinh Phản Kích
Chương 162 : Hoàn thắng! Đại biến thân hoa lệ của Tiếu Tiếu!
Ngày đăng: 10:23 18/04/20
Giữa lúc Hồ Minh cho rằng chó con trước mắt chỉ biết sủa loạn, căn bản làm không được chuyện khác, sự thực nói cho gã, mắt thấy cũng có thể sẽ có sai lầm. Liền thấy Tiếu Tiếu đang há miệng sủa loạn, đột nhiên trong miệng bắn ra một nhánh băng tiễn.
Băng tiễn tới đột nhiên mà ẩn mật, thậm chí có thể nói là cực kỳ âm hiểm, bởi vì nó ẩn tàng trong lúc sủa, động tác của Tiếu Tiếu không có bất kỳ dị dạng nào. Hồ Minh đối diện hoàn toàn không ngờ tới Tiếu Tiếu cũng sẽ làm ra âm mưu thế này, gã căn bản không làm bất kỳ phòng bị nào.
Hồ Minh chỉ cảm thấy đối diện xuất hiện một đường ánh sáng trắng, nhanh chóng phóng tới trái tim mình, da thịt ở ngực gã gần như đã cảm thụ được luồng hàn ý âm trầm kia. Tập kích bất thình lình khiến cho hai mắt gã trừng trừng, trong miệng rống to một tiếng, chỉ xê xích nhỏ khó khăn lắm di động thân thể được nửa bước, cũng chính nửa bước này, đã cứu gã một mạng.
Băng tiễn đâm rách bờ vai Hồ Minh, máu tươi bắn ra, Hồ Minh dưới một chiêu âm hiểm này, bị thương! Càng khiến cho gã kinh hách ra một thân mồ hôi lạnh.
Khúc Lạc Dương bên cạnh biến sắc, lớn tiếng nhắc nhở: “Hồ Minh lão đệ, cẩn thận, là cẩu biến dị.”
Hồ Minh liên tục lùi lại mấy bước, kéo ra cự ly giữa gã với Tiếu Tiếu, lúc này mới cầm băng tiễn cắm ở đầu vai, rút nó ra. Một sợi máu tươi tràn ra theo băng tiễn rút ra, rơi trên mặt đất.
Gã âm trầm cả mặt, nhìn chằm chằm Tiếu Tiếu đang liếm móng vuốt nhỏ của mình, vẻ mặt thập phần vô tội đối diện, dường như đạo băng tiễn ban nãy chỉ là ảo giác của gã. Gã không ngờ con cẩu này vậy mà là cẩu biến dị, hơn nữa còn không có loại khí tức hung hãn của cẩu biến dị, đây cũng là nguyên nhân gã sơ sẩy. Không ngờ tới trên đời này còn có loại cẩu biến dị này, thể tích nhỏ như chấm điểm, thủ đoạn công kích ẩn mật, hoàn toàn là một loại thể hiện của thích khách.
Hồ Minh không ngờ tới gã thế mà bị lừa trúng chiêu, điều này làm cho gã cảm thấy thập phần mất mặt, một luồng lửa giận đánh thẳng trong lòng, tâm tư vốn muốn túm con chó con này lại chơi chơi đã không còn, hiện tại gã chỉ muốn nhanh chóng giết con cẩu biến dị xảo trá này, sau đó luộc ăn mới có thể xả được mối hận trong lòng gã.
Thấy một màn đắc lực như thế, Tiêu Tử Lăng âm thầm nắm tay hoan hô. Cậu đã nói rồi a, Tiếu Tiếu của cậu thế nào có thể chỉ biết bán manh làm nũng chứ, đương nhiên là thực lực với bán manh hai tay đều cứng.
Đương nhiên Tiếu Tiếu còn có năng lực nào, Tiêu Tử Lăng làm chủ nhân kỳ thực cũng không rõ, không phải cậu quên Giám Định cẩu sủng vật của mình, mà là căn bản Giám Định không ra được, lúc đó khi cậu Giám Định Tiếu Tiếu, mắt phải cho ra tin tức như vầy.
Tiếu Tiếu, cẩu biến dị cấp ba (trạng thái không hoàn toàn), kỹ năng: Băng Tiễn, ?
Phân Tích: . . . Giám Định đại nhân bãi công rồi? Ách, tôi chỉ có thể nói, không có tư liệu của Giám Định đại nhân, bản Phân Tích triệt để nghỉ chơi, lệ rơi! Thân a, kiến nghị lương tâm, xin dỗ dành về Giám Định đại nhân của chúng ta đi!
Ánh mắt của Tiếu Tiếu bày ra chính là một loại trêu tức, nó nhếch nhếch miệng, dường như lộ ra một nụ cười, nhưng nụ cười này thực sự vô cùng dữ tợn, khiến cho Hồ Minh trực diện nụ cười này càng cảm thấy sợ hãi vô cùng.
Gã đột nhiên hung hăng tát bản thân một bạt tai, dùng sự đau đớn đó để chống lại sự sợ hãi nơi đáy lòng. Bởi vì một bạt tai này, Hồ Minh cuối cùng cũng tìm về được sự lãnh tĩnh của bản thân, gã quyết định phải kích sát con cẩu biến dị này, bằng không, một màn ngày hôm nay sẽ trở thành tâm ma của gã, khiến cho gã mất đi khả năng tiến cấp. Đương nhiên gã càng không muốn để người ta biết, gã bị khí thế của một con cẩu biến dị kinh hách, đây là sự sỉ nhục của gã.
Hồ Minh nóng lòng gạt bỏ hết thảy điều này, khí thế toàn thân đột nhiên tăng, kỹ năng Bạo Vũ Lê Hoa sắp bùng nổ.
“Bạo Vũ Lê Hoa!” Hồ Minh gào thét tê tâm liệt phế, liền thấy vô số lưỡi đao sắc bén nhỏ như cánh hoa, che trời lấp đất công tới phía Tiếu Tiếu.
Liền thấy bộ lông như kim loại trên người Tiếu Tiếu đột nhiên dựng thẳng lên, đặc biệt là đầu, nó nhắm mắt lại thật giống như thành một tòa pháo đài hoàn toàn phong bế, liền nghe thấy một trận vang giòn lách cách, hết thảy lưỡi đao sắc bén Hồ Minh bắn ra đều bị tầng bộ lông đó cản lại, trên mặt đất phủ kín lưỡi đao sắc bén.
Tiếu Tiếu mở mắt, ánh mắt lộ ra một mạt châm chọc, nó há to miệng, một luồng năng lượng khổng lồ ngưng tụ ở bên trong.
Hồ Minh kinh ngạc đến ngây người bởi vì tuyệt chiêu của bản thân triệt để mất đi hiệu lực, vì luồng dao động năng lượng này mà bừng tỉnh, sắc mặt gã đại biến, phản ứng đầu tiên là muốn né tránh, trong miệng Tiếu Tiếu đã bắn ra một đạo lãnh quang, trực tiếp đánh trúng gã.
Hồ Minh trúng chiêu chạy vội mấy bước, phát hiện chân của mình không thể động, gã nhìn về phía dưới chân, lại thấy chân của mình đang từ từ biến thành trụ băng trong suốt, sau đó nhanh chóng lan tràn đến phần eo. . .
Gã kinh hoảng thê lương hô to: “Không. . .”
Tiếng la thê lương đột nhiên dừng bặt, liền thấy trong sảnh xuất hiện một tượng băng trong suốt trong trạng thái chạy, Hồ Minh cứ như vậy trở thành một tượng băng.
Trận chiến này, Hồ Minh bị trảm thủ! Tiếu Tiếu hoàn thắng!