Mạt Thế Trọng Sinh Chi Vật Hy Sinh Phản Kích

Chương 205 : Chiến lôi? Đổng Hạo Triết cấp bốn!

Ngày đăng: 10:23 18/04/20


Đổng Hạo Triết rất vất vả đè dục vọng đó xuống, trên mặt lộ ra nụ cười thuần hậu nói: “Cảnh Văn, chỉ uy hiếp không đủ đâu, thế nào cũng phải cho chút chỗ tốt kích thích tớ một chút chứ.”



Trần Cảnh Văn liếc nhìn anh ta một cái, nhíu mày, anh hỏi: “Vậy cậu nói một chút, muốn kích thích gì?” Vì vật tư, nếu như yêu cầu Đổng Hạo Triết đề ra không quá phận, anh có thể thỏa mãn đáp ứng.



“Cảnh Văn chỉ cần đáp ứng tớ làm một chuyện, tớ nghĩ tớ sẽ có động lực bắt được trận lôi đài này.” Đổng Hạo Triết vẫn mang nụ cười thuần hậu nhưng lại có chút xảo trá.



Trần Cảnh Văn hồ nghi mà nhìn anh một cái nói: “Đơn giản như vậy?”



“Chỉ đơn giản như vậy.” Biểu tình của Đổng Hạo Triết rất vô tội, một bộ dáng anh căn bản không có chủ ý lệch lạc gì.



Trần Cảnh Văn hiểu rõ Đổng Hạo Triết nên không dám đơn giản tin tưởng như vậy, anh luẩn quẩn trong lòng một chút, tuyệt đối phải hỏi rõ ràng một chút thì tốt hơn, vì vậy anh nói: “Là việc tớ đủ khả năng? Sẽ không miễn cưỡng tớ làm chuyện thương thiên hại lý gì chứ. . .” Đột nhiên cảnh tỉnh nhìn chăm chú Đổng Hạo Triết phòng bị nói, “Còn có, chuyện khiến cho tớ mất mặt tớ tuyệt đối sẽ không làm.”



Đổng Hạo Triết trực tiếp suy sụp mặt nói: “Chẳng lẽ tớ không thành tín như thế, yên tâm, những chuyện tớ muốn cậu làm không có quan hệ tới bất kỳ ai, chuyện đó chỉ quan hệ đến tớ với cậu mà thôi, là việc tư giữa chúng ta.”



Trần Cảnh Văn thấy thái độ của Đổng Hạo Triết phi thường thành khẩn, ngẫm lại tuy rằng Đổng Hạo Triết phúc hắc, nhưng nói chuyện vẫn có chữ tín, vì vậy gật đầu nói: “Ừm tớ đây chấp nhận, bất quá nếu như cậu không cẩn thận thua thì sao?”



“Tớ đây tất cả đều sẽ nghe lời cậu, cậu nói Đông tớ tuyệt không đi Tây, cậu muốn giết người, tớ giúp cậu lên, dù sao chỉ cần cậu muốn tớ đều có thể giúp cậu làm. . .” Đổng Hạo Triết cười hì hì nói. Cho dù muốn giải quyết dục vọng, anh cũng có thể cung cấp thân thể. Đương nhiên lời này chỉ có thể nghĩ trong lòng, nếu như nói, khẳng định mình sẽ không có kết cục tốt.



Trần Cảnh Văn nửa ngờ nửa tin, tuy rằng cảm thấy khẳng định mục đích của Đổng Hạo Triết sẽ không đơn thuần như thế, nhưng tìm không được điểm đáng ngờ nào khác anh chỉ có thể gật đầu nói: “Được, quyết định như vậy đi.” Chỉ là một việc mà thôi, Trần Cảnh Văn anh thua được.




“Võ tôn, anh minh.” Trần Song cười nói, ánh mắt tràn ngập tín nhiệm, cùng với một vẻ ái mộ cơ hồ không thể nhận ra.



Thủ lĩnh Hoài Thành nói với thủ hạ của gã: “Quả nhiên không sai, xem ra phán đoán của La Hinh Nhi rất chính xác, quả nhiên Đổng Hạo Triết không đơn giản, mấy ngày nữa cô ta hẳn có thể trở về, thái độ đối với cô ta tốt một chút.”



“Vâng, đại ca!” Thủ hạ cung kính nói.



Khóe miệng thủ lĩnh Hoài Thành lộ ra một nụ cười, chỉ cần là nữ nhân hữu dụng đối với gã, gã không ngại sủng một chút, hơn nữa nữ nhân đó cũng đã để cho gã đạt được không ít lợi ích lúc giao dịch ở chỗ này, đích xác nên cho chút khen thưởng.



Thu Thiên Ảnh sửng sốt, một màn ngoài dự đoán này khiến cho thân hình gã thoáng ngưng lại, Đổng Hạo Triết vốn là người giỏi về nắm bắt cơ hội, sơ hở lộ ra trong nháy mắt này bị anh tận lực chăm chú bắt được, Pháo Không Khí ẩn hàm ở lòng bàn tay trực tiếp được đánh ra, trực tiếp đánh lên ngực Thu Thiên Ảnh, trực tiếp đánh bay gã ra ba mét.



Dù sao Thu Thiên Ảnh cũng là cường giả cao cấp trong cấp bốn, tuy rằng một kích này khiến cho gã bị thương, nhưng gã tuyệt không mất đi sức chiến đấu, gã bay ngược trong không trung khống chế sức gió, để cho bản thân an ổn đáp xuống đất, thế nhưng một chiêu mất đi tiên cơ, sẽ chốn chốn bị quản chế bởi người, Đổng Hạo Triết tuyệt không một kích liền lui, trái lại tiếp tục theo đến, Thu Thiên Ảnh vừa mới đáp xuống đất, Pháo Không Khí của Đổng Hạo Triết đã nổ bắn đến như mưa rơi.



Thu Thiên Ảnh trong lúc hấp tấp mở ra Phong Thuẫn, thế nhưng chưa đợi gã ổn định được Phong Thuẫn, đã bị vô số Pháo Không Khí đánh tan.



Mà lúc này, Không Long Bạo của Đổng Hạo Triết đã sớm được chuẩn bị trực tiếp trút ra, một con cự long vô hình trực tiếp đánh trúng thân thể không hề phòng bị của Thu Thiên Ảnh.



“Phụt!” Một ngụm máu tươi phun ra từ trong miệng Thu Thiên Ảnh, sau đó toàn bộ thân thể nện lên trên mặt đất, Thu Thiên Ảnh thân bị trọng thương không còn năng lực tác chiến nữa. Đến lúc này, Thu Thiên Ảnh còn có chút mê mang, vì sao cái gì mình cũng chưa làm thì đã thua rồi chứ?