Mạt Thế Trọng Sinh Chi Vật Hy Sinh Phản Kích
Chương 225 : Cái tròng? Người thừa kế tiếp theo?
Ngày đăng: 10:23 18/04/20
Tần Lam thấy Tiêu Tử Lăng biết không nhiều hơn được bao nhiêu so với cô, tuy rằng cô biết hẳn nên dừng ở đây, nhưng vẫn rất không cam lòng hỏi thêm một câu: “Có nghe nói về lời đồn Sở Chích Thiên thích nam nhân hay không?”
Lời nói của Tần Lam khiến cho trái tim Tiêu Tử Lăng kích động kịch liệt một chút, mặt cậu đầy vẻ kinh ngạc: “Ách?” Dường như cảm thấy biểu hiện của mình quá không bình tĩnh, Tiêu Tử Lăng co quắp nói: “Nam nhân thế nào có thể thích nam nhân chứ, chuyện này quá khiến người ta chấn kinh.”
Tần Lam nói: “Tôi là nghe thuộc hạ trước đây của anh ta nói, nói Sở Chích Thiên có ham mê đó, vì vậy tôi muốn xác định một chút.” Tuy rằng cha nói tin tức này tám chín phần mười, nhưng cô không tin.
Tất cả mọi người không biết cô đã từng gặp qua Sở Chích Thiên, vào một năm trước trên hội giao lưu vật tư của căn cứ, cô trộm đi ra ngoài một lần, sau đó liền thấy được nam nhân khí phách đó, chỉ một chiêu đã đánh bại một thủ lĩnh căn cứ khác khiêu khích anh ta, khí phách duy ngã độc tôn đó đã khiến cho phương tâm của cô rơi lên trên người anh ta, chỉ có nam nhân như vậy mới có thể làm nam nhân của Tần Lam cô. (Câu này quen quen ta :v)
Thuộc hạ trước đây? Ngô Khánh Vân sao? Tiểu Thất kiềm chế không được, tay nhịn không được giật một chút.
Tiêu Tử Lăng cầm tay nhỏ bé của Tiểu Thất, kêu nó bảo trì bình tĩnh, cậu làm bộ rất nghiêm túc nghĩ nghĩ mới nói: “Các loại tin tức đều nói Sở Chích Thiên có rất nhiều nữ nhân, ngược lại thực không hề nghe thấy bí văn về phương diện này.” Tiêu Tử Lăng không chút áy náy tiếp tục chửi bới Sở Chích Thiên, không đắp nặn anh ta thành siêu cấp đại ngựa giống thì không bỏ qua.
Tần Lam thực không hề hoài nghi Tiêu Tử Lăng sẽ nói dối lừa cô, dù sao thủ lĩnh căn cứ nào mà không có mấy nữ nhân, cô lẩm bẩm: “Chẳng lẽ là tin tức đó bị phong tỏa?” Cô ngẩng đầu tiếp tục hỏi, “Vậy ông có từng nghe thấy người tên Tiêu Tử Lăng hay không?”
Lúc này tâm tình Tiêu Tử Lăng đã có chuẩn bị, nghe thấy Tần Lam nói ra tên của cậu ngược lại cũng không chấn kinh chỗ nào, cậu mang vẻ mê mang nghi hoặc nói: “Tiêu Tử Lâm? Là nữ nhân sao?”
Tần Lam thấy bộ dáng này của Tiêu Tử Lăng đã biết khẳng định người này không biết gì, nhất thời không còn ham muốn hỏi thăm nữa, cô phất phất tay kêu cậu lui xuống. Tiêu Tử Lăng thấy thế nhanh chóng cáo từ rời đi.
Vừa ra khỏi cửa phòng Sở Tiểu Thất rốt cục nâng đầu lên, ánh mắt của nó rất sắc bén. Trong ánh mắt không chút nào che giấu sát ý trong đó.
“Nếu đã trúng kế, vậy đơn giản liền tương kế tựu kế, anh nghĩ Ngô Khánh Vân hẳn đang ở nơi đó chờ anh.” Tiêu Tử Lăng nặng nề gõ gõ căn cứ Nam Đô kia, không chút nào che giấu sát khí của bản thân nói, “Lần này anh nhất định phải giết hắn.”
Tiêu Tử Lăng biết hiện tại từ bỏ, dựa vào thực lực của cậu với Tiểu Thất, trước khi bọn cậu còn chưa chính thức bị bao vây, chạy đi khẳng định không có vấn đề gì, thế nhưng cứ như vậy, lần sau muốn biết tin tức của Ngô Khánh Vân nữa sẽ khó như lên trời, Tiêu Tử Lăng đã biết, mấy tin tức hiện tại cậu lấy được là do Ngô Khánh Vân hy vọng cậu biết, có lẽ nhân viên tình báo cậu an bài ở chỗ này đã bị bọn chúng biết. . .
Chính như Sở Chích Thiên nói, Ngô Khánh Vân không chỉ là tâm ma của Sở Tiểu Thất, cũng là tâm ma của Tiêu Tử Lăng cậu, ba năm đã là cực hạn của cậu, cậu không muốn tiếp tục chờ đợi nữa, cho dù biết đây là một cái bẫy, một cái tròng, cậu vẫn quyết định một mình đi tới.
Không sai, là một mình cậu đi, cậu quyết định để cho Tiểu Thất mang Tiếu Tiếu với Tiểu Mao rời khỏi nơi đây, trở lại căn cứ Lăng Thiên.
Tiểu Thất biết dự định của Tiêu Tử Lăng, liều chết không theo, có một loại quyết tâm chỉ cần Tiêu Tử Lăng vừa đi nó sẽ ngầm theo sau. Thấy ánh mắt kiên quyết của Sở Tiểu Thất, Tiêu Tử Lăng biết không đáp ứng là không được, cậu thật đúng là sợ Sở Tiểu Thất làm ẩu.
Thấy sự kiên trì không chút nào che giấu trong ánh mắt của Tiểu Thất, Tiêu Tử Lăng hạ một quyết định, cậu nói với Sở Tiểu Thất: “Nhóc đi, cũng được, bất quá anh muốn một chút máu của nhóc.”
Sở Tiểu Thất không cần suy nghĩ, trực tiếp lấy Băng Khí hóa ra trong tay hung hăng đâm vào lòng bàn tay, sau đó rút ra, máu nhất thời vẩy ra, khi làm những động tác liên tiếp này mắt Sở Tiểu Thất chưa từng chớp một chút, càng không cần phải nói biểu hiện thống khổ nhíu mày gì.
Mặt Tiêu Tử Lăng nhịn không được giật giật, cậu đau thay Sở Tiểu Thất a. Lấy một chút máu có cần đâm ác như thế không? Vì để cho Sở Tiểu Thất chảy ít đi chút máu, cậu nhanh chóng cởi áo lộ ra phần ngực, đặt bàn tay chảy máu kia lên ngực của cậu, một luồng cực nóng dâng lên từ đầu tim.
Lúc này, Tử Phủ lần nữa xuất hiện một câu gợi ý, chẳng qua gợi ý này khiến cho Tiêu Tử Lăng có chút khó hiểu: “Xác định người thừa kế Tử Phủ đời tiếp theo: Sở Tiểu Thất!”