Mạt Thế Trọng Sinh Chi Vật Hy Sinh Phản Kích

Chương 258 : Tính toán? Sát ý của Sở Chích Thiên

Ngày đăng: 10:24 18/04/20


Đây là một trấn nhỏ tràn ngập tử khí, nơi đây không có người sống, tồn tại chỉ có tang thi. Vốn loại thị trấn chết như thế này, hẳn là sớm đã bị căn cứ xung quanh thanh lý sạch sẽ, bất quá đều sẽ có một số sự tồn tại đặc biệt, tỷ như trấn nhỏ này.



Phạm vi địa lý của trấn nhỏ lệ thuộc vào căn cứ Hợp Đồng, là một căn cứ loại nhỏ nằm giữa căn cứ Kỳ Nguyên với căn cứ Tần Lĩnh, sở dĩ căn cứ Hợp Đồng không thanh lý trấn nhỏ này, là vì trấn nhỏ này ở vùng ngoài cùng của căn cứ bọn họ, là một thâm sơn cùng cốc xa gần nghe tiếng, vật tư bên trong đó tổng cộng lại cũng không nhiều bằng mấy thôn giàu có bên cạnh.



Không chỉ như thế, bên trong trấn nhỏ còn có một con tang thi hệ tinh thần thần bí tồn tại, cấp bậc trên cấp năm, nếu muốn thanh lý, căn cứ Hợp Đồng nhất định phải trả giá đắt thảm thống mới có thể hoàn thành, điều này không phù hợp với lợi ích của căn cứ, vì vậy liền để tạm trấn nhỏ này ở đó, mà đến về sau, căn cứ không còn có ý muốn qua đây thanh lý nữa. Đối với bọn họ mà nói, lưu lại những tang thi đó, biến tướng trở thành một đạo phòng tuyến thiên nhiên phòng bị những căn cứ tham lam khác, không phải không có lợi.



Tòa trấn nhỏ này vốn rất an bình, không có ai sẽ luẩn quẩn trong lòng đến đây tìm chết, hiện tại tất cả mọi người đều biết tang thi hệ tinh thần là một trong ba đại quái vật đáng sợ nhất ngày diệt vong, căn bản không phải thứ người thức tỉnh bình thường có thể chống lại được. Vì vậy nhiệm vụ về tòa trấn nhỏ này, trên cơ bản trong căn cứ Hợp Đồng không có ai nhận, bất quá ngày hôm nay tòa trấn nhỏ này lại có chút bất đồng.



U ~! Một tiếng tru phẫn nộ vang vọng toàn bộ trấn nhỏ, cuối cùng phá vỡ sự yên tĩnh tĩnh mịch nơi đây. Mà theo một tiếng này, đám tang thi vốn du đãng vô ý thức như nhận được mệnh lệnh nào đó, bắt đầu tụ tập qua phương hướng nào đó.



Lúc này, trên tuyến đường chính của trấn nhỏ, một nhóm người đang liều mạng chạy trốn, bọn họ lảo đảo, dìu đỡ nhau chạy ra khỏi trấn nhỏ, trên mặt người dẫn đầu khủng hoảng vui sướng nửa nọ nửa kia, chính là Vương Tĩnh Vũ trước đó không lâu tuyển nhận đội viên ở căn cứ Kỳ Nguyên.



Từ khi hai người Tiêu Tử Lăng Sở Chích Thiên gia nhập, ngày hôm sau Vương Tĩnh Vũ liền thành công thành lập được đội săn bắt. Liên tục làm mấy nhiệm vụ nhỏ ở xung quanh căn cứ, mọi người sau khi quen biết dung hợp với nhau liền quyết định muốn làm một vụ lớn, vì vậy một nhiệm vụ thù lao rất hậu được bọn họ nhìn trúng. Chính là đến trong sân của gia đình nào đó trong trấn nhỏ này tìm một món đồ.



Trải qua sự nghiên cứu nghiêm túc mọi người, cho rằng đáng thử một lần, đương nhiên cũng có quan hệ đến sự trợ giúp của Tiêu Tử Lăng ở trong đó, dù sao căn cứ Hợp Đồng đã rất gần căn cứ Tần Lĩnh, sau khi nhiệm vụ thất bại, Tiêu Tử Lăng có thể chế tạo hoàn cảnh khi trốn chạy vô cùng hoảng loạn, chạy sai phương hướng đến lầm Tần Lĩnh.



Ngươi nói nếu như nhiệm vụ thành công thì làm sao? Ha ha, Tử Lăng của chúng ta cũng không có dự định để cho nó thành công.




Vương Tĩnh Vũ cúi đầu làm như không thấy, trực tiếp lướt qua Tiêu Tử Lăng với Tiểu Văn chạy về phía trước. Bởi vì hắn cúi đầu không thấy được khi hắn đi ngang qua Tiêu Tử Lăng, khóe miệng Tiêu Tử Lăng lộ ra một vẻ trào phúng.



Quả nhiên, tên này căn bản không coi bọn cậu là đội hữu, chỉ là lợi dụng mà thôi, là tấm chắn được thiết trí bị đẩy ra vào thời khắc mấu chốt. Điều cũng có thể giải thích vì sao trước đây cậu sẽ bị đẩy vào đàn tang thi, bởi vì ở trong lòng hắn ta, chỉ có chính hắn là quan trọng nhất, mà những người khác đều là đá kê chân của hắn.



Mình kiếp trước quả nhiên vẫn quá ngu xuẩn a, đều đã lăn lộn bảy tám năm ở mạt thế, thế mà còn có thể bị một tên cặn bã như vậy lừa, vào hai ba năm cuối cùng, vì đội ngũ của Vương Tĩnh Vũ mà vượt mọi chông gai, chém giết ở tuyến đầu, nhiều lần giãy dụa trên tuyến tử vong. Thế nhưng cho dù mình chân thành đối với hắn như thế, dốc hết tâm huyết kính dâng đến sau cùng, cuối cùng cũng chỉ trở thành tấm chắn, kẻ chết thay của hắn mà thôi.



Trong mắt Sở Chích Thiên ở phía trước tiên chợt lóe qua sát ý, tuy rằng anh chạy ở phía trước, nhưng tinh thần lực vẫn luôn quản chế toàn trường, động tác nhỏ của Vương Tĩnh Vũ căn bản không thể giấu được anh.



Hiện tại Sở Chích Thiên dường như đã hiểu rõ câu ‘thiếu chút nữa đã giết chết’ mà Tiêu Tử Lăng nói là có ý gì, sợ rằng trước đây Tiểu Lăng đơn thuần cũng là bị hắn ta lừa đi chặn tang thi đi, vào lúc mạt thế vừa mới bắt đầu. Anh nhớ tới lần đầu tiên gặp mặt Tiêu Tử Lăng, thân thủ mạnh mẽ kia của Tiêu Tử Lăng, chỉ sợ cũng là luyện ra được từ trong thực chiến, có thể thấy được nhất định Tiêu Tử Lăng trước đây đã cửu tử nhất sinh. Điều này cũng có thể lý giải vì sao tâm phòng bị của Tiểu Lăng nhà mình nặng như vậy, vẫn luôn không chịu tin tưởng tấm lòng của anh.



Sở Chích Thiên hận cắn răng, anh rốt cục đã tìm được đầu sỏ gây nên, hóa ra là vì Vương Tĩnh Vũ đáng hận này, trước đây lừa dối Tiểu Lăng đơn thuần, khiến cho tâm linh Tiểu Lăng của anh bị thương, cũng không dám tin tưởng người khác nữa.



Tâm Sở Chích Thiên bắt đầu co rút đau đớn, vì sao anh không thể quen biết Tiểu Lăng trước ngày diệt vong chứ, nếu như vậy, Tiểu Lăng của anh sẽ không bị những điều đó thương tổn, mà anh cũng sẽ không theo đuổi vợ vất vả như vậy.



Sở Chích Thiên nghĩ như thế sát ý trong lòng càng đậm, anh quyết định, ngày hôm nay anh nhất định phải khiến cho Vương Tĩnh Vũ chết ở nơi đây.