Mạt Thế Trọng Sinh Chi Vật Hy Sinh Phản Kích

Chương 269 : Nguy hiểm? Trong tối ngoài sáng đều là vấn đề

Ngày đăng: 10:24 18/04/20


Nhân viên phục vụ khó xử nhìn Tiêu Tử Lăng nói: “Chuyện này. . .”



Tiêu Tử Lăng có chút xấu hổ nói: “Hiếm thấy được món ăn quê nhà, có chút hoài niệm, nếu không thuận tiện thì thôi vậy.” Ai biết món này xuất phát từ địa phương nào a?



Thấy trên mặt Tiêu Tử Lăng lộ ra một chút thương cảm, nhân viên phục vụ thực có chút không đành lòng, liền mở miệng nói: “Nếu như anh không sốt ruột, tôi giúp anh hỏi ông chủ một chút vậy.”



Tiêu Tử Lăng cảm kích nhìn nhân viên phục vụ một cái, mang nụ cười có chứa sự mong đợi nói: “Vậy phiền anh.”



Nhân viên phục vụ xoay người rời đi, trong mắt nhanh chóng hiện lên sự vui sướng cơ hồ không thể thấy được. Điều này làm cho Tiêu Tử Lăng với Sở Chích Thiên lần nữa không tiếng động đối mắt nhìn nhau một chút, Sở Chích Thiên lặng lẽ cầm tay Tiêu Tử Lăng, chuyên chú chơi đùa cái tay nhỏ bé trắng noãn đó, dường như tay nhỏ bé trong tay là thứ trân quý nhất trên thế giới.



Động tác này của Sở Chích Thiên khiến cho Du Hoa với Lôi Vân Chương nhìn nhau cười, bọn họ nhớ lại bản thân lúc mới bắt đầu, cũng từng làm việc ngốc tương tự.



Trên thực tế, Sở Chích Thiên chỉ là dùng phương pháp này, thông qua Tử Phủ dùng ý thức giao lưu với Tiêu Tử Lăng: “Tiểu Lăng, nhân viên phục vụ này có vấn đề, nhất định phải dừng ám hiệu, tốt nhất có thể che giấu qua.”



Tiêu Tử Lăng trả lời: “Ừm, tôi cũng thấy khác thường, tôi sẽ chú ý.”



Hai người còn chưa giao lưu mấy câu, nhân viên phục vụ kia đã rất nhanh trở về, chỉ thấy mặt hắn mang nụ cười nói: “May mắn không làm nhục mệnh, vừa rồi ông chủ nói, phần lớn nguyên liệu của món ăn này trong quán chúng tôi còn có, chỉ là thiếu mấy loại, nếu như anh không ngại dùng nguyên liệu khác thay thế, ngược lại có thể giúp anh làm một lần.”



Tiêu Tử Lăng nghe vậy vui vẻ, vừa định trả lời, lại thu nhỏ miệng lại nghĩ nghĩ, sau đó cẩn cẩn thận thận hỏi: “Như vậy giá cả tính thế nào? Nếu như giá gốc vậy chúng tôi không cần nữa.”



Câu trả lời ngoài dự đoán của Tiêu Tử Lăng khiến cho nhân viên phục vụ sửng sốt, bất quá hắn rất nhanh khôi phục lại, trên mặt đẩy lên một vẻ áy náy, ngượng ngùng nói: “Xin lỗi. Vừa rồi quên nói, ông chủ nói bởi vì món ăn này có tì vết, vì vậy chỉ lấy nửa giá.”
Lôi Vân Chương biết Du Hoa phát hiện, càng thêm xấu hổ, anh lập tức nói sang chuyện khác: “Vậy chúng ta nên giúp bọn họ thế nào?” Nếu Du không có loại cảm tình đó đối với tên nhóc kia, Lôi Vân Chương rất rộng lượng tỏ vẻ anh cũng nguyện xuất chút lực.



“Cậu khuyên nhủ Phương Dật kia đi.” Du Hoa nghĩ nghĩ nói.



“Hừ, Phương Dật kia cũng thật là, chẳng lẽ không biết phải thả lỏng tay chút sao?” Lôi Vân Chương mang vẻ mặt phỉ nhổ nói.



“Nói thật dễ nghe, lúc đó cậu thế nào không nghĩ tới thả lỏng tay cho tớ?” Du Hoa trào phúng liếc nhìn anh ta, tên này còn không biết xấu hổ khinh bỉ người khác, trước đây cậu ta làm còn quá phận hơn so với Phương Dật kia.



Lôi Vân Chương nghe vậy hắc hắc cười ngây ngô vài tiếng, anh sờ sờ ót, tuyệt không phản bác lời của Du Hoa. Loại tình hình trước đây, loại tiến thêm một bước sẽ có thể lấy được hạnh phúc cả đời, nam nhân nào nỡ buông tay?



Thấy Lôi Vân Chương chuẩn bị lấy cười ngu để ứng phó sự chất vấn của anh, Du Hoa bất đắc dĩ nói: “Tớ chỉ muốn kêu cậu nói cho Phương Dật kia một chút, tình huống hiện tại của Nguyên Kỳ, để cho anh ta chú ý một chút tâm tình của Nguyên Kỳ, tuy rằng chỉ là tiếp xúc ngắn ngủi, nhưng tớ cảm thấy Phương Dật kia không đơn giản, anh ta hiện tại là trong cuộc u mê, chỉ cần cảnh tỉnh một chút, nghĩ chắc sẽ không làm sai chuyện.”



“Ừ, Phương Dật kia cho tớ cảm giác rất không xác định. . .” Lôi Vân Chương hồi tưởng lại lúc cùng nhau ăn cơm, luôn cảm thấy có một luồng áp lực như có như không, chẳng lẽ là ánh mắt ghen ghét của Phương Dật quá mức sắc bén?



“Mặc kệ thế nào, dù sao cậu cứ giúp tớ đối phó Phương Dật.” Du Hoa không quấn quýt chuyện của Phương Dật nữa, dù sao bọn họ không có xung đột lợi hại nào với bọn Nguyên Kỳ Phương Dật.



“Tuân lệnh, người yêu của tôi!” Câu phân phó của Du Hoa để cho Lôi Vân Chương lập tức lĩnh mệnh, thái độ cực kỳ đoan chính.



Sự nghe lời của Lôi Vân Chương lấy lòng được Du Hoa, khi không ai chú ý, Du Hoa lặng lẽ hôn người yêu bên cạnh một cái lấy làm phần thưởng.