Mạt Thế Trọng Sinh Chi Vật Hy Sinh Phản Kích

Chương 27 : Tập kích? Tới lặng yên như thế!

Ngày đăng: 10:21 18/04/20


Sở Chích Thiên thập phần cẩn thận, nhưng tốc độ đi tới tuyệt không chậm, chưa đến nửa giờ đã đi qua lộ trình gần nửa bến tàu, dọc đường lại đây tuyệt không đụng phải một con tang thi.



Tiêu Tử Lăng theo ở phía sau không biết vì sao, tại bến tàu vắng vẻ gần như nghe không thấy thanh âm khác này, vậy mà rõ ràng nghe thấy tiếng trái tim của bản thân đang thình thịch thình thịch nhảy lên kịch liệt, dường như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, Linh Nhãn mở ra vậy mà cảm thấy chậm rãi trở nên mơ hồ, thế giới đường cong vốn màu đỏ bắt đầu nhòe đi, cuối cùng như vô số vết thương, chậm rãi chảy ra máu tươi. . .



Tiêu Tử Lăng vậy mà thấy được chính cậu, ở ngay phía trước, đứng ở địa phương tràn đầy máu tươi, mỉm cười vẫy tay với cậu.



Vì sao ta ở nơi đó? Vậy ta là ai? Tiêu Tử Lăng mê mang. Cậu dường như lại về tới kiếp trước, trong trận chiến đấu tang thi công thành kia, cậu như một người xem phim, trừng mắt nhìn chính bản thân bị đẩy vào trong đống tang thi, nhìn chính bản thân không hề chống lại bị một con tang thi cấp ba xuyên thủng trái tim, sau đó bị vô số tang thi xé rách cắn nuốt, sau cùng hóa thành máu tươi trước mắt vẩy trên khối thổ địa kia, thi cốt vô tồn.



Ta chết rồi? Hóa ra ta chết rồi! Vậy ta là ai? Là linh hồn sao? Tinh thần Tiêu Tử Lăng xuất hiện thác loạn, thoáng cái phân không rõ hư thực.



Một bàn tay to ấm áp ấn lên đầu cậu, thanh âm trong trầm thấp mang chút thanh lãnh lại khiến cho người ta an ổn vang lên bên tai Tiêu Tử Lăng: “Không nên khẩn trương, không có việc gì!” Hóa ra Sở Chích Thiên đi ở phía trước phát hiện sự dị thường của Tiêu Tử Lăng.



Chỉ một câu nói đơn giản như vậy, Tiêu Tử Lăng như đã tránh ra được ác mộng quấn quanh hồi lâu, thoáng cái tỉnh táo lại, thế giới trước mắt vẫn là đường cong màu đỏ, không có máu tươi không có tử vong.



“Em thế nào rồi?” Tiêu Tử Lăng có chút mê mang, là bản thân vô ý thức nhớ lại kiếp trước? Bị một màn cuối cùng của kiếp trước ảnh hưởng?



Sở Chích Thiên chau mày, thấp giọng nói: “Ban nãy cậu bị tang thi hệ tinh thần công kích, thiếu chút nữa rơi vào hỗn loạn.”
“Đào tẩu rồi?” Sở Chích Thiên hỏi.



“Ừm, con tang thi đó thấy em thì bỏ chạy, em vừa đáp xuống đất đã biến mất, nhìn không thấy bóng dáng.” Tiêu Tử Lăng tiếc nuối trả lời.



“Năng lực ẩn tàng rất mạnh a, ngay cả đôi mắt của cậu cũng nhìn không thấu.” Sở Chích Thiên vuốt cằm suy nghĩ, một con tang thi biết ẩn tàng quá nguy hiểm, không biết lúc nào sẽ đi ra ám toán bọn họ, nhất định phải nhanh chóng tìm ra rồi tiêu diệt đi, huống hồ thời gian của bọn họ cũng không nhiều, không có công phu dây dưa với con tang thi đó.



Sở Chích Thiên suy nghĩ một chút liền ngẩng đầu hỏi: “Tiểu Lăng, ban nãy cậu thế nào phát hiện được?”



“Nó nỗ lực công kích em, em dùng tinh thần lực làm lá chắn, cảm thụ được sóng gợn, liền dùng Linh Nhãn kiểm tra phương hướng công kích, thấy được con tang thi đó ở ngay chỗ này.” Tiêu Tử Lăng thận trọng trình bày tình hình ngay lúc đó.



“Xem ra, năng lực công kích với năng lực ẩn nấp của con tang thi đó không thể đồng thời thi triển, vì vậy Tiểu Lăng ban nãy mới phát hiện nó, mà hiện tại lại không thấy được.” Sở Chích Thiên thoáng suy nghĩ đã hiểu rõ năng lực với phương thức thi triển của con tang thi đó, “Như thế xem ra, nhất định phải cho nó tiếp tục công kích thêm một lần, mà chúng ta nhất định phải nắm chắc lần cơ hội này. . .”



Tỏ ý Tiêu Tử Lăng tới gần mình, sau khi Sở Chích Thiên với Tiêu Tử Lăng lặng lẽ mật đàm vài câu, vậy mà tách xa hành động.



Tang thi hệ tinh thần trốn từ một nơi bí mật gần đó nghi hoặc nhìn một màn trước mắt, không rõ vì sao hai người sẽ tách xa hành động, bất quá nó tuyệt không phải quá coi trọng vấn đề này, đối với nó mà nói hai người tách xa vậy là tốt nhất, nếu đối phó một người nó không cần nhất định phải ẩn tàng, có thể chuyên chú tiến công, như vậy càng dễ thành công. Nghĩ tới đây, nó cảm thấy nước bọt sắp rơi ra, rốt cục lại có thể ăn được mỹ thực tươi mới.