Mạt Thế Trọng Sinh Chi Vật Hy Sinh Phản Kích
Chương 79 : Tử chiến! Bi thương không chỗ nào không có
Ngày đăng: 10:22 18/04/20
Vì ứng phó lần thi triều này, Trần Cảnh Văn vận chuyển toàn bộ mấy cái máy phát điện lấy được từ khi bắt đầu mạt thế đến giờ,
làm cho cả tòa xưởng quân công đèn đuốc sáng trưng.
Phi thường may mắn chính là trong nhà kho nào đó của tòa xưởng quân công này, tìm được một máy phát điện phi thường tiên tiến, có thể tự động thu thập năng lượng tự do trong không khí, tỷ như năng lượng mặt trời, tỷ như năng lượng ám. . . Điều này làm cho Trần Cảnh Văn thở dài một hơi, dù sao mấy loại máy phát điện khác đều phải tiêu hao nguồn năng lượng.
Bất quá đối với việc tòa xưởng quân công này có một cái máy phát điện tiên tiến như thế, Trần Cảnh Văn cũng nghĩ không thông, phải biết rằng loại máy phát điện này bình thường chỉ có căn cứ cao cấp của quân đội mới có thể được phân phối, ngay cả căn cứ bình thường cũng không thể có được, xưởng quân công này lại làm sao sẽ có được cái đó chứ? Bất quá Trần Cảnh Văn nghĩ lại, chỉ sợ quân đội cũng không sạch sẽ như vậy, nhất định có tấm màn đen, khẳng định bên trong đó có chuyện không thể cho ai biết. Anh bình thường trở lại, gác hoài nghi đó ra sau đầu. Mặc kệ bộ thiết bị đó làm sao có được, nói chung, tiện nghi cho bọn họ, đây là chuyện tốt.
Kỳ thực bộ máy phát điện đó là do Sở Chích Thiên lấy ra từ căn cứ bí mật dưới đất, sau khi anh đi ra tiện tay đặt ở trong nhà kho nào đó của xưởng quân công, để khi Trần Cảnh Văn thu thập vật tư có thể phát hiện. Anh không ngờ tới, bởi vì sự xuất hiện của bộ máy phát điện đó, khiến cho Trần Cảnh Văn quấn quýt một phen, lãng phí rất nhiều tế bào não.
Do nhân viên đông đảo, hơn nữa nhóm những người sống sót kia trước đây chỉ là người thường, vì vậy tập kết chạy đến hiện trường tuyệt không phải cấp tốc hữu hiệu, chờ khi mọi người đến được vị trí mà bọn họ hẳn nên đến, thời gian đã trôi qua hơn nửa giờ. Mà lúc này, đám người Sở Chích Thiên đã điều tra hoàn tất tuyệt không có đối mặt với những người đó, lặng yên không tiếng động về lại bộ tổng chỉ huy, bắt đầu thông tri cho các đại đội trưởng cự ly thực tế mà tang thi tập kết.
Đổng Hạo Triết phản ứng nhanh nhất, khi Sở Chích Thiên mới vừa rời đi cửa chính nam đến địa phương khác điều tra, thì đã mang theo tổ chiến đấu của anh, xuất hiện ở cửa chính nam của xưởng quân công, sở dĩ phụ trách phương hướng này, bởi vì đây là chỗ khó thủ nhất, khác với ba mặt khác là tường vây kiên cố, đã được người dị năng hệ thổ gia cố qua, cường độ phòng ngự của cửa chính nam không thể nghi ngờ mỏng yếu hơn rất nhiều.
Sau đó đàn tang thi xuất hiện đã chứng minh điểm này, chúng nó tuyệt không để sót nhược điểm này, số lượng tang thi tụ tập ở cửa nam tăng gấp bội, một giờ sau, khi tang thi vây quanh tòa xưởng quân công này, tang thi ở cửa chính nam là nhiều nhất cũng là dày đặc nhất, xem ra chúng nó chuẩn bị chủ công nơi đây.
Mà ba mặt khác thì có tiểu đội hợp tác phụ trách phòng ngự, mặt bắc là Dương Bình Chương dẫn đội phụ trách, mặt đông là Vương Quang Lương phụ trách, mặt tây là Lý Mạc Ngôn. Đương nhiên số lượng tham dự phòng thủ nhiều nhất là đội ngũ do nhóm người sống sót bình thường cấu thành, đối mặt tang thi không tiến hóa che trời lấp đất, một người thức tỉnh dù cường đại thế nào cũng không tạo được tác dụng mang tính quyết định, chỉ có lượng lớn người sống sót bình thường mới là lực lượng chủ yếu của lần phòng thủ này.
Bộ phận bên trong tường vây của xưởng quân công, có người dị năng hệ thổ làm chủ đạo, người sống sót bình thường toàn lực phối hợp, cầu thang bằng đất được tạm thời xây lên, để cho mọi người có thể dễ dàng lên trên tường vây. Lúc này, mỗi chỗ cách một mét ở đầu tường sẽ có một người nằm úp sấp, trong tay là một cây súng trường tự động loại 03 gần như mới tinh gác ở phía trước. Đây là đoàn súng trường được tỉ mỉ chọn ra từ doanh địa người sống sót bình thường cấu thành, lệ thuộc vào tổ hậu cần.
Chỉ cần tang thi phát động tiến công, phụ trách phản kích đầu tiên chính là đoàn súng trường, sau đó mới là đoàn phòng ngự của người sống sót bình thường do người thức tỉnh dẫn dắt.
Mặt bắc xưởng quân công, hỗn tạp trong đoàn đội của người sống sót bình thường xuất hiện mấy khuôn mặt quen thuộc, chính là tiểu đội Hứa Tấn Dương vừa mới gia nhập đại bản doanh. Bọn họ vừa mới đến, bởi vì nhân số khá đông, lần này khi đi bộ tổng chỉ huy tập kết, chỉ có thể đứng ở bên ngoài, vì vậy không rõ bên trong đã xảy ra chuyện gì.
Nửa giờ trước, chợt nghe thấy người phụ trách tạm thời của đoàn đội bọn họ hô to tên đoàn đội, yêu cầu nhanh chóng tập hợp, bởi vì tương đối hỗn loạn, nửa giờ sau mới tập hợp hoàn tất, sau cùng đi tới địa phương hiện tại.
Bọn họ là dàn quân thứ hai, tuy rằng không thấy tình hình bên ngoài tường vây, nhưng từ tin tức mà phía trước truyền đến, xác nhận bên ngoài tường vây đã tập kết vô số kể đàn tang thi khổng lồ. Tin tức này khiến cho bọn họ nghe xong nghĩ lại mà sợ không thôi. Nếu như không có bọn Lục Vân Đào, có lẽ bọn họ đã chết trong lần tập kết thi triều này, số lượng khổng lồ như thế, một đường nghiền ép qua, không có kết cấu phòng ngự cứng như mai rùa, không có thực lực siêu cường, tuyệt đối không có bất kỳ kẻ nào có thể may mắn tránh khỏi tai nạn, cho dù bọn họ gia nhập doanh địa cỡ lớn bên kia cũng khó trốn thoát kiếp nạn này.
Bọn họ đã từng đi qua doanh địa nơi đó trao đổi vật tư, bên đó không có năng lực tổ chức hữu hiệu cùng với lực lượng phòng ngự cường đại giống như thế này. Hơn nữa. . . Lần tập kích thi triều này quá đột nhiên, cho dù bên Sở Chích Thiên đã báo cho biết khả năng thi triều tập kích, nhưng vẫn có rất nhiều người không tin tưởng, những doanh địa đó không có chuẩn bị thực sự có thể sinh tồn được trong lần tập kích này sao?
Nghĩ tới đây, một tiểu đội viên trong đó nhịn không được cảm thấy may mắn nói: “Hứa ca, may mắn chúng ta đã tới doanh địa này, bằng không. . .” Tuy rằng không có tiếp tục nói, nhưng ý tứ trong đó đã được biểu lộ rõ ràng.
Một đội viên khác cảm thán nói: “Lần này may nhờ Lục ca hỗ trợ, Lục ca thực sự quá tốt, an bài cho chúng ta chỗ nghỉ ngơi tốt nhất.” So với rất nhiều người chỉ có thể chen chúc ở trong kho hàng cỡ lớn, bọn họ có thể ở cùng nhau trong căn phòng nhỏ của nơi vốn là tòa lầu dừng chân nào đó, tuy rằng chen chúc một chút, nhưng không có người xa lạ khác quấy rầy, thực sự được cho là dễ chịu.
Hứa Tấn Dương gật đầu nói: “Đúng vậy, người phụ trách an bài dừng chân vừa nghe thấy là Lục tiên sinh yêu cầu, không nói hai lời đã an bài xong, có thể thấy được Lục tiên sinh rất có địa vị ở trong căn cứ.” Trong giọng nói chứa kính ý, trong lòng đang suy đoán Lục Vân Đào thuộc về thế lực nào trong đại bản doanh này.
“Hứa ca, anh nói có thể là tổ công kiên trong truyền thuyết hay không?” Một đội viên nào đó có chút hưng phấn suy đoán.
Đột nhiên, một người biến dị thức tỉnh tuổi trẻ đang trắng trợn chém giết tang thi, đột nhiên kêu thảm một tiếng, liền thấy phía sau tim cậu ta lộ ra một móng vuốt khô gầy, sau đó cậu ta bị tang thi vứt qua, vứt vào trong đám người sống sót.
Hai mắt cậu ta trợn tròn, trong miệng lớn tiếng thở hổn hển, máu tươi phun ra từng ngụm. . . Cậu tuyệt không muốn chết, cậu còn có hứa hẹn chưa hoàn thành, khuôn mặt cười như hoa trước mắt kia, vẫn còn tha thiết dặn dò hết thảy phải cẩn thận. . . Một giọt nước mắt tuyệt vọng rơi xuống, một mạt thần quang sau cùng trong ánh mắt lặng yên tiêu tán.
“Quế Tử. . .” Bên kia một người thức tỉnh đột nhiên ngửa mặt lên trời bi thiết, hai mắt đỏ đậm, anh phải bàn giao thế nào với em gái anh. . .
“Là tang thi cấp hai!” Có người đã thấy rõ. Cũng chỉ có tang thi cấp hai mới có thể trực tiếp miểu sát người thức tỉnh cấp một.
A!!! Ngay sau đó hai ba tiếng kêu thảm lần nữa vang lên, trong đàn tang thi bắt đầu xuất hiện tang thi biến dị, có cấp một càng có cấp hai, vì vậy người thức tỉnh cũng xuất hiện thương vong.
“Cẩn thận, người thức tỉnh tìm tang thi biến dị chiến đấu, đừng cho bọn chúng đồ sát người sống sót bình thường.” Người phụ trách khu này điên cuồng hét lên một tiếng, vì vậy có mấy người thức tỉnh đi ra từ trong đám người, trực tiếp nghênh hướng những tang thi biến dị ẩn tàng trong tang thi bình thường.
Grào! Đây là tiếng vang cuối cùng của tang thi bị trảm thủ! Người thức tỉnh cấp hai của nhân loại chiến đấu ở tiền tuyến tuyệt đối sẽ không cho phép những con tang thi cấp hai đó mang đến cho bọn họ uy hiếp cực đại, vị cường giả cấp hai cận chiến nào đó hợp tác với đồng bọn bên người, cấp tốc giải quyết con tang thi cấp hai đó.
Loại tràng diện này tuyệt không mới, ở mỗi một góc của xưởng quân công đều xuất hiện nhiều lần, bởi vì lượng lớn tang thi cấp một cấp hai xuất hiện, khiến cho mỗi một chiến đội không có phòng bị mà tổn hại không ít người thức tỉnh.
Lúc này bất kể là người sống sót bình thường hay là người thức tỉnh đều giết đỏ cả mắt rồi, không biết mệt mỏi chiến đấu với đối thủ của mỗi người.
Trong bộ tổng chỉ huy, nhân viên liên lạc lần nữa hồi báo động thái mới nhất: “Tang thi biến dị đã xuất hiện, cấp bậc cao nhất là cấp hai.”
Sở Chích Thiên quay đầu nói với bốn người Tiêu Tử Lăng bên cạnh: “Các cậu chia ra đi bốn phương hướng áp trận, có chuyện đột phát thì đúng lúc liên hệ với tôi.”
“Vâng!” Bốn người cùng đáp lời, cấp tốc chạy về phía phương hướng của mỗi người.
Sở Chích Thiên hữu lực gõ lên bản đồ bố trí canh phòng trên bàn trà, lạnh lùng mệnh lệnh với nhân viên liên lạc: “Mệnh lệnh, hết thảy đội trưởng của đội ngũ thức tỉnh xuất động, bằng tốc độ nhanh nhất giải quyết tang thi biến dị. Tôi hy vọng trong vòng mười phút, xung quanh xưởng quân công không còn bất kỳ tang thi cấp hai nào.”
“Vâng!!!” Nhân viên liên lạc nối tiếp với hết thảy loa phóng thanh có thể nghe được trong xưởng quân công, thuật lại một năm một mười lời nói của Sở Chích Thiên, vì vậy toàn bộ tiểu khu, đạo mệnh lệnh đó vang vọng toàn bộ doanh địa:
“Mệnh lệnh, hết thảy đội trưởng của đội ngũ thức tỉnh xuất động, bằng tốc độ nhanh nhất giải quyết tang thi biến dị. Sở đội trưởng hy vọng, trong mười phút, xung quanh xưởng quân công không còn bất kỳ tang thi cấp hai nào. Lần nữa nhắc nhở, Sở đội trưởng hy vọng, trong mười phút, xung quanh xưởng quân công không còn bất kỳ tang thi cấp hai nào.”
Theo đạo mệnh lệnh này, mỗi một trận khu phòng thủ đều cấp tốc lủi ra gần 20 bóng người, lao đến tiền tuyến của mỗi người.
Mà quần chúng bình thường cùng với người thức tỉnh cấp thấp chiến đấu ở tiền tuyến nhịn không được điên cuồng hô một tiếng, sĩ khí tăng vọt lên. Không còn những tang thi biến dị cấp hai đó, đối với bọn họ mà nói cơ hội sinh tồn sẽ nhiều hơn rất nhiều, đạo mệnh lệnh này của Sở Chích Thiên, là cứu hết thảy bọn họ.
Tiêu Tử Lăng đang cấp tốc chạy về phía phương bắc xưởng quân công, trong lúc chạy băng băng nghe thấy đạo mệnh lệnh mạnh hữu lực đó, tâm tình nhất thời thả lỏng, cậu biết Sở Chích Thiên sẽ không bỏ mặc tang thi tiếp tục càn rỡ như vậy. Mà cậu cũng phải nhanh chóng chạy đến tiền tuyến, phòng ngừa có chuyện khác xảy ra, lúc này tiền tuyến đã thừa nhận không nổi biến cố mới nào nữa