Mạt Thế Trọng Sinh Chi Vật Hy Sinh Phản Kích
Chương 84 : Ôm? Chuyện này quá đáng sợ rồi
Ngày đăng: 10:22 18/04/20
Một màn trước mắt, khiến cho vẻ mặt của Sở Chích Thiên càng thêm ngưng trọng, đầu mi của anh nhăn càng chặt, con tang thi cấp bốn đó có năng lực chữa trị này, sợ rằng một trận chiến này không dễ giải quyết, nếu có thể sử dụng vô hạn, trừ phi thoáng cái đánh chết nó, bằng không dù nó chịu thương nặng thế nào, cũng có thể để cho nó khôi phục được trong nháy mắt. Bất quá Sở Chích Thiên cũng không cho rằng, loại kỹ năng nghịch thiên đó không có hạn chế, anh chỉ hy vọng hạn chế đó lớn một chút, bằng không trận chiến đấu này thực sự nhìn không thấy một chút phần thắng.
Suy đoán của Sở Chích Thiên là chính xác, sự hạn chế của kỹ năng đó vẫn rất lớn.
Tang thi cấp bốn khôi phục thị lực rốt cục không bình tĩnh nữa, một cái sơ sẩy khiến cho nó bị thương nghiêm trọng như thế, nếu không có kỹ năng Chữa Trị Chi Đứt, sợ rằng nó sẽ triệt để nói tạm biệt với ánh sáng. Tuy rằng kỹ năng này rất nghịch thiên, nhưng hạn chế của nó cũng rất lớn, đầu tiên kỹ năng này bốn mươi tám tiếng đồng hồ mới có thể sử dụng được một lần, kỳ thực bộ vị bị hủy hư không thể vượt qua hai giờ, bằng không sẽ không có cách nào phục hồi. Điều này biểu thị bốn mươi tám tiếng đồng hồ kế tiếp, bất kỳ một bộ phận nào của thân thể nó đều không thể có tổn thương nữa, bằng không sẽ không còn khả năng chữa trị.
Thoáng cái đã dùng đi kỹ năng dùng để bảo mệnh, tang thi cấp bốn phẫn nộ không công kích mang tính thăm dò nữa, nó trực tiếp đánh về phía Sở Chích Thiên trên nóc nhà, một đạo Lĩnh Vực Tinh Thần cường hãn công kích tới phía Sở Chích Thiên.
Đây là một loại lĩnh vực bá đạo, nó bài trừ đi hết thảy năng lượng trong không khí, Sở Chích Thiên liền cảm thấy dị năng hệ lôi điện của bản thân dường như đột nhiên bị phong ấn, không có cách nào hưởng ứng với năng lượng hệ lôi điện quanh thân nữa.
Tang thi cấp bốn âm âm cười, vươn một cánh tay, cánh tay khô gầy đó cấp tốc biến hóa, biến thành một thanh đao tam lăng thứ đen sẫm không ánh sáng, hung hăng đâm tới Sở Chích Thiên. Đây là Thuật Thủ Nhận. Có thể cải tạo cánh tay biến hóa thành bất kỳ vũ khí nào.
Mọi người kinh hô, ngay cả mấy người quấn đấu với tang thi cấp ba cũng vì tiếng kinh hô của mọi người mà chậm lại thế tiến công trong tay. Chỉ có Tiêu Tử Lăng không hề bị ảnh hưởng, vẻ mặt hờ hững một mảnh. Cậu chuyên chú quấn đấu với tang thi cấp ba, tuyệt không phân tâm bởi chỗ Sở Chích Thiên.
Bởi vì sự lãnh tĩnh của cậu. Đúng lúc bù đắp lỗ thủng xuất hiện vì người khác thả chậm tốc độ, cuối cùng không để cho con tang thi cấp ba đó thừa cơ đột phá vòng vây đi ra hội hợp với tang thi cấp bốn.
Tiêu Tử Lăng không phải không quan tâm Sở Chích Thiên, mà là cậu biết rõ. Sở Chích Thiên chính là bá chủ của mạt thế mười năm sau, thế nào có thể chết trong lần thi triều nho nhỏ này chứ. Vì vậy cậu tin tưởng vững chắc, Sở Chích Thiên có thể dễ dàng giải quyết được khốn cảnh đó.
Quả nhiên, Sở Chích Thiên không cô phụ sự tín nhiệm của Tiêu Tử Lăng, tuy rằng trong không khí đã không còn năng lượng khác, thế nhưng dị năng không gian cực kỳ đặc thù, tuyệt không phải một lĩnh vực nho nhỏ là có thể phong ấn được. Sở Chích Thiên đột nhiên biến mất khỏi nóc nhà. Sau cùng địa điểm xuất hiện là bên tay trái Tiêu Tử Lăng.
Một màn ngoài dự đoán này khiến cho bốn người khác dừng lại thế tiến công, đường nhìn của Tiêu Tử Lăng với Sở Chích Thiên giao nhau, ngầm hiểu.
Tiêu Tử Lăng hơi hơi nghiêng thân, cầm tay trái đưa tới của Sở Chích Thiên, nhận lấy lực lượng đẩy lên của anh. Đột nhiên cả người bay lên trời, cậu nhường ra vị trí của bản thân. . .
Đường đao trong tay đột nhiên đảo ngược, Tiêu Tử Lăng hung ác độc địa đâm vào bắp đùi trái của mình.
Sự đau đớn truyền đến từ bắp đùi thiếu chút nữa khiến cho cậu ngất đi, nhưng Sở Chích Thiên ôm cậu lại biến mất, tình cảnh trước mắt lại về tới tràng diện chiến đấu với tang thi cấp ba, hết thảy khôi phục bình thường.
Đường nhìn của Tiêu Tử Lăng vừa mới rõ ràng, liền thấy một bóng đỏ đập thẳng vào mặt. . . Đó là thủy tụ của tang thi cấp ba, công kích của nó vừa vặn tới, Tiêu Tử Lăng ứng biến rất đúng lúc, vừa lúc ở thời khắc nguy hiểm nhất đã phá giải được Thệ Thủy Lưu Tình.
Tiêu Tử Lăng thần kinh phản xạ siêu cường lần nữa hữu kinh vô hiểm né qua được, cậu liên tục nhảy lùi lại hai cái, thoát ly phạm vi công kích của tang thi cấp ba.
Tay trái thi triển Thanh Tâm Thuật ấn xuống bắp đùi trái đang tuôn máu, hy vọng tranh thủ thời gian để cho vết thương khép kín, mất máu quá nhiều sẽ ảnh hưởng sức chiến đấu của cậu, tay phải nâng đao ngang cảnh giới, chỉ sợ tang thi cấp ba thừa cơ đánh lén.
Tiêu Tử Lăng mồ hôi lạnh đầy đầu, Thệ Thủy Lưu Tình này quá lợi hại, vậy mà có thể liên hệ lại với hiện thực, khó trách người thức tỉnh cấp hai khác đều không có biện pháp phòng bị, thử nghĩ tận mắt thấy bản thân giết chết tang thi, thấy Sở Chích Thiên đã giải quyết tang thi cấp bốn, toàn bộ thi triều kết thúc. . . Làm sao không khiến người ta buông cảnh giác. Nếu không phải hành vi cử chỉ của Sở Chích Thiên trong ảo giác thực sự quá quái dị, chỉ sợ cậu cũng không có biện pháp đúng lúc tỉnh lại được.
Cảm kích liếc liếc nhìn Sở Chích Thiên đang chiến đấu với tang thi cấp bốn, Tiêu Tử Lăng cảm thán, kỳ thực Sở Chích Thiên tiếp tục lãnh khốc cũng không tồi, thời điểm mấu chốt có thể cứu người một mạng. . .
Bất quá, chân trái bị thương khiến cho cậu không thể tiếp tục đánh lâu dài, nhất định phải tốc chiến tốc thắng, mà có thể làm được điểm này, chính là bộ kiếm pháp vô danh mà cậu học được từ một lão nhân vô danh ở kiếp trước.
Bốn mươi chiêu đầu của kiếm pháp, là kiếm pháp cơ sở bình thường, chỉ có chín chiêu sau cùng, mới là tuyệt chiêu kinh thiên hãi thế chân chính, kiếp trước trước khi Tiêu Tử Lăng chết, cậu cũng chỉ lĩnh ngộ được một chiêu yếu nhất, đồng thời chỉ có thể phát huy ra được 20% uy lực của nó, nhưng cho dù như thế, một chiêu đó cũng để cho Tiêu Tử Lăng nhiều lần thoát khỏi được tuyệt cảnh hẳn phải chết, bằng không cũng không có khả năng lấy thân vật hy sinh kéo dài hơi tàn sống qua mười năm ở mạt thế.
Vốn dựa vào thực lực hiện tại của cậu còn chưa đủ để kích phát được kiếm chiêu đó, thế nhưng tinh hạch cấp ba mà trước đó bất ngờ có được, ngược lại có thể bù đắp được thực lực bản thân cậu, giúp cậu thực hiện một chiêu này.
Trong tay Tiêu Tử Lăng lặng yên xuất hiện miếng tinh hạch cấp ba hệ băng kia. . . Tiếc nuối chợt lóe mà qua trong lòng, vốn còn muốn dùng để đột phá, xem ra phải dùng ở chỗ này trước.