Mạt Thế Trọng Sinh Lộ
Chương 33 :
Ngày đăng: 05:51 19/04/20
Một giờ sau, ngoại trừ Hạ Duyên Phong và Từ Lâm không đủ tinh hạch, mấy người Ngô Thiên Hạo đều lần lượt thành công. Nhìn từng người đều có bộ dạng phấn chấn, chắn chắn không ai dám vào lúc này đối chiến cùng bọn họ.
Ngô Thiên Hạo thần thái sáng láng mà đi tới ngồi xuống bên người Từ Lâm, tâm tình sung sướng mà nói lên cảm giác mới vừa thăng cấp, dù sao cũng là lòng nhiệt huyết của phái nam, không ai không hy vọng chính mình càng mạnh, trong lúc nhất thời cao hứng có chút đắc ý vênh váo.
Từ Lâm mặc dù không có thăng cấp, nhưng cũng hấp thu không ít tinh hạch, cộng thêm vận khí của hắn tương đối tốt, vừa thức tỉnh liền thăng cấp một, lúc đó thế nhưng tiến sát tới đám người Ngô Thiên Hạo, cho nên bây giờ nghe Ngô Thiên Hạo nói đến việc thăng cấp, ngược lại không có cái gì là không vui, thế lại còn vì hắn mà cảm thấy vui vẻ.
“Tới.” Từ Dương vẫn luôn lưu ý tình huống bốn phía đột nhiên cắt đứt cuộc nói chuyện.
“Rốt cuộc đã tới, lão tử thế nhưng đã sớm chờ đến không thể nhịn được.” Nghe được có người tới, Ngô Thiên Hạo lập tức chuyển chủ đề, mười ngón giao nhau, âm thanh kẽo kẹt ở trong trời đêm đặc biệt rõ ràng.
“Từ Dương, chuyện này giao cho chúng tôi giải quyết, vừa vặn có thể cho chúng tôi thử xem hiệu quả sau khi thăng cấp.” Tạ Thiên nhìn Từ Dương một đường đi tuốt đằng trước, yêu cầu một số người làm bao cát cho bọn hắn, thân là đội phó, dù thế nào cũng không thể để đội trưởng hạ thấp nhiều.
Mấy người Ngô Thiên Hạo nghe nói như thế, đồng loạt quay đầu nhìn về phía Từ Dương, ánh sáng trong mắt hầu như có thể thiêu cháy tất cả xung quanh.
Từ Dương nhìn hình dạng bọn họ kích động không thôi, khẽ gật đầu, phất tay một cái tuỳ bọn hắn đi. Có một số việc quả thực cần để cho bọn hắn tự mình trãi nghiệm một lần mới được, dù sao bọn họ không có khả năng vẫn luôn cùng một chỗ không xa rời nhau, cái nên thấy rõ thì sớm thấy rõ.
Lòng Tạ Thiên thế nhưng cao hứng, lúc này đem mọi người tập hợp cúi đầu rỉ tai một phen, chủ ý của hắn được mọi người tán thành, lần hành động này chính thức bắt đầu. Nếu đối phương muốn chơi trò mèo bắt chuột với bọn hắn, bọn hắn cũng không ngại tiêu tốn chút thời gian chơi với bọn họ một hồi, nhìn xem rốt cuộc ai mới là mèo bắt được chuột.
“Ở trong mấy người chúng ta, ngoại trừ Dương ca, còn lại ai cũng có thể đồng ý bọn họ theo.” Hạ Duyên Phong nhàn nhàn trần thuật sự thật, cho dù hắn vẫn cảm thấy trái tim triệt để lạnh lùng của hắn, nhưng cũng không dám so sánh được với Từ Dương.
Thời gian chung sống càng dài, hắn học được rất nhiều thứ từ trên người Từ Dương. Cùng lúc đó, trên người Từ Dương lại càng nhiều bí ẩn. Mặc kệ có người tin tưởng hay không, hắn dám nói không ai có thể thăm dò được Từ Dương.
Chỉ có điều, mặc kệ trên người Từ Dương có bao nhiêu câu đố, trong lòng hắn rất rõ ràng, hắn thích người này, có lẽ nên nói hắn yêu người này. Cho nên, chỉ cần có người muốn tổn thương cậu, hắn đều sẽ liều lĩnh mà đáp lễ người nọ.
Ngô Thiên Hạo trầm mặc một hồi, sau đó như có điều gì suy nghĩ nhìn Hạ Duyên Phong một chút. Một lúc lâu sau, nghiêm túc hỏi: “Duyên Phong, cậu thích Dương ca?”
Tuy là hỏi, những trong lòng hắn đã có một đáp án đại khái, dù sao hắn chưa từng nhìn thấy Hạ Duyên Phong dùng ánh mắt ôn nhu nhìn một người như vậy. Có thể ngay cả chính Hạ Duyên Phong cũng không biết, vào lúc tầm mắt hắn tiếp xúc Từ Dương, thường xuyên trong lúc lơ đãng sẽ toát ra một tia nhu tình khó thể hình dung.
Hạ Duyên Phong sửng sốt một chút, trầm mặc nhìn chân trời xa xôi. Lâu đến lúc Ngô Thiên Hạo cho là hắn không trả lời câu hỏi này, hắn mới thấp giọng nói: “Cậu nói không sai, thật ra tớ thích anh ấy.”
Ngô Thiên hạo như là đã sớm biết đáp án này, một chút đều không cảm thấy ngoài ý muốn, chỉ là vỗ vỗ vai người bạn thân thể hiện hắn cổ vũ. Việc này để người trong cuộc làm là được rồi, những người…ngoài cuộc như bọn họ vẫn nên nhìn từ xa thì tốt hơn.
Hoàn