Mạt Thế Trọng Sinh Lộ
Chương 77 :
Ngày đăng: 05:52 19/04/20
Trên đường đi đến đại sảnh nhiệm vụ, Từ Dương vẫn có vẻ có chút không yên lòng, không biết có phải là do thể lỏng màu đỏ kích thích cậu hay không, kí ức lưu lại trong đầu cậu càng ngày càng rõ ràng, thậm chí còn làm cậu không tự chủ tiếp tục thâm nhập hồi ức.
Hạ Duyên Phong đứng ở bên trái chú ý đến cậu thất thần, thần sắc trở nên hơi có chút ngưng trọng, chỉ có điều hắn không có lên tiếng quấy nhiễu người yêu đang rơi vào suy tư, chỉ yên lặng nhìn gương mặt cậu, sau đó lẳng lặng không nói gì giúp cậu tách khỏi cản trở phía trước, thấy cậu vô cùng thất thần như vậy, lòng không khỏi khe khẽ thở dài, hay là đợi lát nữa nên hỏi cậu một chút đi
Không bao lâu, rốt cục hai người đi tới đại sảnh nhiệm vụ, áp lực không khí trầm muộn và ầm ĩ bên trong thức tỉnh Từ Dương, cậu chậm rãi khôi phục lại tinh thần, mặt không thay đổi quét mắt một vòng bên trong, giương mắt lẳng lặng nhìn Hạ Duyên Phong, sau đó đi tới trước bảng nhiệm vụ mới nhất được ban bố.
Hạ Duyên Phong đứng tại chỗ, bất lộ thanh sắc quan sát bốn phía một cái, không nhanh không chậm quay lại, hắn cao hơn Từ Dương khoảng chừng nửa đầu, cho nên hắn cũng không tranh vị trí cùng những người khác, liền dứt khoác đứng phía sau Từ Dương nhìn đủ loại nhiệm vụ được ban bố.
Hai người đang nghiêm túc xem, trong lúc bất thình lình vang lên một thanh âm lanh lảnh chen vào “Từ Dương?”
Nghe được thanh âm hai người không hẹn mà cùng quay đầu nhìn về phía bên trái, đợi thấy hai khuôn mặt quen thuộc, Từ Dương không khỏi hơi nhíu chân mày lại, trong lòng nhịn không được yên lặng than nhẹ, ngày hôm nay ra ngoài đã quên xem lịch, không nghĩ tới cư nhiên lại ở chỗ này đụng tới hai người này, thật sự là không may mắn
Hai người này không phải là ai khác, vừa đúng là mẹ Từ Lâm và con bà ta là Lưu Giai Âm, hai người đều mặc một bộ đồ mùa đông có chút cũ kĩ, nhất thời có vẻ rất mập mạp, da trên mặt có chút lốm đốm vàng, thoạt nhìn vô vùng ảm đạm không ánh sáng, bởi vì thấy cậu mà biểu tình hơi cứng ngắt có hơi buồn cười, hai ánh mắt đang nhìn áo lông trên người cậu và Hạ Duyên Phong, ghen tỵ và phẫn hận không chút nào che lấp toát ra.
Vẻ mặt Từ Dương bình tĩnh thu hết thần sắc phức tạp trong mắt lóe lên trong đáy mắt hai người, hờ hững liếc mắt một cái biểu tình không khống chế được của Lưu Giai Âm, sau đó nhìn về Lý Mạn, dùng một dáng vô cùng lãnh đạm và xa cách nói: “Đã lâu không gặp, bà Lưu.”
“Vị tiểu thư này ngàn vạn lần không được bẻ cong sự thật, em họ tôi đã là người trưởng thành rồi, hắn có muốn thấy bà Lưu hay không là chuyện của hắn. Mặc dù tôi là anh họ nó, nhưng tôi không thể bạo biện thay được, tùy ý quyết định giúp hắn sao?” Từ Dương lộ ra một biểu tình khiếp sợ khi bị vu hãm, sau đó có chút hạ giọng nói: “Các cô nếu muốn thấy hắn, có thể hẹn hắn ra, tôi và bạn bè còn có việc, chúng tôi liền không quấy rầy các cô.”
Từ Dương nói xong cũng không chờ phản ứng của Lý Mạn và Lưu Giai Âm, dứt khoát bước đi rời khỏi đại sảnh, quyết định đúng đắn nhất lúc này chính là chọn rời khỏi hai người không có mặt mũi này, đời trước hắn đã biết da mặt dày của Lý Mạn, lần này dù thế nào cũng không thể cho bà ta cơ hội để phản kích.
Người yêu đã rời đi, Hạ Duyên Phong tự nhiên cũng sẽ không ở lâu, chỉ có điều trước khi đi, hắn vẫn tặng cho Lý Mạn và Lưu Giai Âm một câu, nội dung chỉ có ba người bọn họ biết đã thành công khiến Lý Mạn và Lưu Giai Âm sợ vỡ mật.
Dù cho hai người đó không tin tưởng lời của hắn, nhưng biểu tình lãnh khốc không mang một chút tình cảm gì cũng khiến cho bọn họ nghĩ mà sợ, rất sợ một ngày kia, hắn thực sự ném bọn họ đến đàn tang thi, thấy tận mắt hình ảnh tang thi ăn thịt người, không có chuyện gì khiến cho bọn họ sợ hơn.
Nghĩ đến đã từng thấy qua hình ảnh buồn nôn đó, hai người chợt cảm thấy trong dạ dày chua loét, nhịn không được nôn mửa tại chỗ, một mùi vị khó ngửi ngập tràn ra. Chuyển biến bất thình lình, triệt để thay đổi ánh mắt người bên ngoài, nhất là mấy người nghĩ muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân.
Quả nhiên mỹ nữ giá càng cao, ngã xuống là càng thảm, không thể nghi ngờ Lưu Giai Âm chính là hình ảnh đích thực, những người quan tâm cô ả trước đó, đơn giản đều là bởi vì cô ả lớn lên khá đẹp, hôm nay thấy dáng vẻ chật vật nôn mửa của cô, ấn tượng tốt đều hạ xuống, mỗi người độ lộ ra vẻ chán ghét…
Hoàn