Mạt Thế Trọng Sinh Lộ
Chương 79 :
Ngày đăng: 05:52 19/04/20
Tuyết đọng từ từ tan rã, tang thi chẳng biết trốn gió tuyết ở một cái góc nào bắt đầu lui tới chỗ người sống sót tụ tập, bất kể là căn cứ lớn nhỏ hay là chỗ nào đó, thường thường sẽ đụng với một vài đàn tang thi, quy mô đàn tang thi không lớn, rải rác lẻ tẻ, còn kết thành quần đội, cũng có dốc toàn bộ lực lượng…
Mà cùng lúc đó, người sống sót gặp gỡ đàn tang thi cũng dần dần phát hiện một tin tức xấu vô cùng không ổn, những tang thi này tựa hồ càng mạnh hơn so với trước đây, chém giết tang thi cùng cấp cũng cần hao phí thời gian và sức lực lâu hơn một chút so với trước đây.
Không hề nghi ngờ, đây là một tin tức vô cùng xấu, trong cùng một khoảng thời gian, loài người vì ngại trời tuyết bất tiện mà làm tổ ở trong thành không có cách nào ra ngoài giết tang thi. Tuy rằng tang thi cũng không cách nào hành động mẫn tiệp giống như trước, nhưng lại mượn đoạn thời gian này tiến hóa đến nhanh chóng, bất kể là tốc độ hay động tác, tất cả đều giống như bay lên.
Đầu tiên phát hiện những tang thi này khác thường so với trước, tự nhiên là lúc tuyết động bắt đầu tan ra, dong binh đoàn liền tích cực ra khỏi thành giết tang thi cướp đồ vật, về phần người sống sót ở trong thành như cũ, sợ rằng lúc này vẫn là không hay biết gì.
Lúc tiểu đội Hồng Nhật phát hiện được tang thi mạnh mẽ hơn so với trước đây, vả lại càng biết rõ ràng hơn so với những đội khác, bởi vì bọn họ vừa lại một lần nữa trải qua trăm cay nghìn đắng mới giải quyết được một đàn tang thi số lượng không hề ít, giờ phút này đều vì cạn kiệt tinh lực mà tê liệt ngã xuống một bên.
Yên lặng nhìn những khối tay chân đứt lìa phủ trên một vùng máu đen đầm đề trên mặt đất, đoàn người bất giác hung hăng phun ra một ngụm trọc khí, ông nội ơi, những tang thi này thật sự là quá mạnh, thiếu chút nữa mạng nhỏ này đã một đi không trở lại, thật là không thể xem thường mấy con tang thi trí tuệ này, hoàn toàn có thể cùng so sánh ngang với loài người.
“Một trận tuyết đi qua, những tang thi này tựa như uống một liều thuốc kích thích, đây rốt cuộc là có muốn để người ta sống nữa hay không đây” Nhìn những thi thể chất đầy trên mặt đất, Dương Hữu Chí cùng gia nhập tiểu đội với Phương Văn Bân nhịn không được nhìn trời cảm thán.
Ngô Thiên Hạo nghe được lời nói bất đắc dĩ này của hắn, không khỏi lãnh hài hước: “Này ông trời có muốn để cho người khác sống hay không, vậy thật là không phải chuyện chúng ta có thể đóan được, chỉ có điều, trong lúc đó và tang thi, điều không phải ngươi chết chính là ta chiến đấu để sống, chuyện như thế mọi người đều biết.”
Trải qua trận tuyết này, không chỉ tang thi chiếm được một bước tiến hóa, ngay cả các loại động vật tang thi cũng tiến hóa theo, lúc này ba con chó tang thi này còn tiến hóa nhanh hơn động vật tang thi bình thường, không chỉ có thực lực tốc độ đi lên, trình độ cường hóa thân thể cũng cao hơn mấy lần.
Vốn dựa theo kinh nghiệm nhiều lần của bọn họ mà nói, giải quyết ba con chó tang thi này không phải là vấn đề, nhưng trên thực tế bọn họ đã quá đề cao bản thân, thực lực và kinh nghiệm chiến đấu của bọn họ đã tăng hơn so với trước đây, chỉ có điều họ đã quên thực lực tang thi cũng sẽ tăng mạnh, do đó tạo thành kết quả khổ chiến như ngày hôm nay.
Thấy người yêu bị chó tang thi công kích đến không thể tách ra, Hàn Ngạn Hổ chỉ cảm thấy ảo não muốn chết, ban đầu tại sao hắn lại ngu ngốc đi tin tưởng những người đó, thế cho nên tạo thành cục diện bị ba con chó tang thi cấp bốn bao vây, những người đó thì thoát khỏi cảnh chật vật bị chó tang thi tấn công, nhưng hai người bọn họ lại gặp phải cảnh tuyệt vọng bị chó tang thi cấu xé, hắn quả nhiên còn quá ngây thơ rồi…
“A Hằng, tôi chặn những chó tang thi này lại, cậu chạy mau đi” Thật vất vả thầm mến mới đợi được cấp trên chấp nhận, hôm nay lại khiến y cùng rơi vào đường cùng với mình, lúc này Hàn Ngạn Hổ hận không thể quay lại thời gian, hắn không bao giờ tin những “Bạn bè” dối trá như vậy nữa, như vậy hai người bọn họ sẽ không đụng phải những chó tang thi này.
“Bớt nói nhảm đi” Diệp Nhất Hằng lạnh lùng liếc hắn, trên trán toát ra từng tầng mổ hôi, sắc mặt ngày càng trắng bệch cho thấy tình trạng cũng không tốt như bề ngoài, dị năng tiêu hao gần hết khiến thân thể trở nên trầm trọng dị thường, tốc độ công kích chó tang thi cũng chậm đi.
“A Hằng” Vội vội vàng vàng liếc về một con chó tang thi đang phun ra một quả cầu lửa về phía người yêu, Hàn Ngạn Hổ không khống chế được gọi lớn, một loại sợ hãi trước đó chưa từng có xâm chiếm đầu óc hắn, thế cho nên bỏ quên đi một tia băng lam lóe lên rồi biến mất, chỉ bỏ mình bổ nhào về hướng người yêu…
Hoàn