Mạt Thế Trùng Sinh Chi Nữ Vương Trở Về

Chương 102 : Người bí ẩn

Ngày đăng: 18:54 19/04/20


Phía ngoài trên đường phố vắng tanh, rất nhiều người đều đi tìm việc làm, vì một miếng ăn.



"Rống! Rống! Rống!"



Phía ngoài tang thi không ngừng gào thét, còn đang công kích căn cứ.



"Oanh! Oanh! Oanh!"



Ngẩng đầu nhìn xem trên trời, chỉ có thể nhìn thấy đen nhánh một mảnh tang thi như đạn pháo hết sức đánh thẳng vào lưới phòng hộ, mỗi lần đánh phát ra tiếng đinh tai nhức óc.



"Răng rắc, răng rắc!"



Thẩm Duyệt nghe loại thanh âm này, chỉ cảm thấy da đầu tê dại, thời điểm những tang thi này đánh vào lưới phòng hộ, thanh âm xương cốt nổ nát vụn.



Thẩm Duyệt nghe nói chính Vân Khởi dẫn theo người ở chống cự tang thi, nghe nói lưới phòng hộ này chính là do Vân Khởi tiện nhân kia chế tạo.



Hừ!



Thẩm Duyệt mới không tin, tiện nhân kia tại sao có thể có cái loại bản lãnh đó, nghĩ đến kia hẳn là người ở phía sau đang giúp cô ta đi. Thẩm Duyệt ghen tị muốn nổi điên, chuyện tốt như vậy, như thế nào cô ta lại không gặp được đây?



Trên đường người không nhiều lắm, Thẩm Duyệt căn bản không biết nên đi nơi nào kiếm lấy thức ăn.



"Đến! Đến! Đến!" Đột nhiên một cỗ thanh âm phảng phất ở chỗ sâu từ đầu óc trong phát ra, ở bên tai Thẩm Duyệt vang lên.



Thẩm Duyệt hai mắt khôn khéo từ từ trở nên mờ mịt, sững sờ đứng ở đó, rồi sau đó thân hình từ từ hoạt động, thân thể cứng ngắc, giống như người máy di chuyển.



Thẩm Duyệt nghe theo thanh âm trong đầu, từ từ đi đến trong một cái hẻm nhỏ bí mật.



Chỉ thấy trong hẻm nhỏ trụi lủi, âm u khiến cho người ta chỉ cảm thấy rét lạnh.



"Hô!" Đột nhiên trong hẽm nhỏ yên tĩnh dậy lên một cỗ gió rét, một người mặc áo choàng màu đen đột nhiên xuất hiện ở trong hẻm nhỏ.




"Hai vị huynh đệ a, mặc kệ ta làm cái gì, hội trưởng các ngươi thủy chung vẫn là con gái của ta, thân nhân có nơi nào mang thù nhau a!"



Thẩm Hoa Vinh nói tiếp 



"Chúng ta là cha con ruột thịt, nếu như không phải là có ta, nơi nào có đến hội trưởng các ngươi, cha con chúng ta nhất định sẽ hòa hảo, các ngươi nói có đúng hay không?"



Hai người thủ vệ nhìn thoáng qua Thẩm Hoa Vinh, im lặng, không nói lời nào.



Thẩm Hoa Vinh cho rằng hai người kia nghĩ mình nói có đạo lý, vì vậy nói càng thêm hưng khởi 



"Hội trưởng các ngươi từ trước đến nay đều là một đứa con   hiếu thuận, lần này bất quá là hiểu lầm, chỉ cần đem hiểu lầm giải trừ, cha con chúng ta cũng sẽ trở nên tốt đẹp a."



Thẩm Hoa Vinh càng nói càng cảm giác mình nói đúng 



"Chỉ cần cha con chúng ta hòa hảo, ta nhất định sẽ ở trước mặt con gái của ta nói hai vị huynh đệ lời hữu ích, nhất định các ngươi sẽ được lên chức, như thế nào?"



Thẩm Hoa Vinh cảm thấy chỉ cần là người có đầu óc cũng sẽ đáp ứng điều kiện của mình. Nhưng mà hai người thủ vệ hết lần này tới lần khác không đoái hoài



"Chúng ta mặc kệ về sau, chúng ta chỉ biết là, hội trưởng hiện tại không cho phép ngươi tiến vào công hội."



"Các ngươi?" Thẩm Hoa Vinh không nghĩ tới tự mình nói nhiều như vậy, hai tên khốn kiếp kia lại không cho phép chính mình tiến vào công hội, thật sự là tức chết hắn.



Thẩm Hoa Vinh không còn cách nào, chỉ có thể ngồi xổm ở trước công hội nghỉ một chút, hắn thật đói, toàn thân đều không có khí lực, trong khi giãy chết, hắn lạnh quá.



Hai người hộ vệ gặp Thẩm Hoa Vinh ngồi xổm ở cửa, ngược lại cũng không có lại đuổi. Trong lòng bọn hắn kỳ thật đã ở đánh trống, dù sao Thẩm Hoa Vinh là cha của hội trưởng bọn họ, chuyện này là không ai có thể phủ nhận. Nghe nói hội trưởng của bọn họ thật sự rất hiếu thuận, nếu như hội trưởng của bọn họ thật sự tha thứ lão già khốn kiếp ở trước mắt, bọn họ không biết đã mắng lão già khốn kiếp kia bao nhiêu lời thô tục, còn không biết lão già khốn kiếp kia muốn như thế nào trả thù bọn họ đâu?



Thẩm Hoa Vinh ngồi xổm tránh gió trong góc, tròng mắt loạn chuyển, hy vọng có thể nghĩ một biện pháp tốt, làm cho mình trà trộn vào cũng rời đi tốt, chỉ cần có thể nhìn thấy Vân Khởi, vậy là tốt rồi.



Thẩm Hoa Vinh âm thầm nghĩ tới biện pháp, bất kể thế nào mà nói, Vân Khởi đều là con gái của hắn, hắn chẳng lẽ quỳ xuống cầu xin cô ta, cô ta còn có thể không tha thứ cho hắn?