Mạt Thế Trùng Sinh Chi Nữ Vương Trở Về

Chương 110 : Loạn!

Ngày đăng: 18:54 19/04/20


Vào căn cứ, căn cứ thành phố Z diện tích rất lớn cùng những công trình được xây dựng rất đồ sộ, bán kính xung ranh rộng ít nhất mười mấy hai chục dặm, bên trong những con đường có chút dơ dáy bẩn thỉu nếu để cùng căn cứ thành phố B so sánh thì chắc chắn không có biện pháp so với.



Bên trong căn cứ người bình thường sắc mặt vàng như nến, cảnh tượng đi lại vội vã, sống lưng còng xuống, ánh mắt chết lặng, một dáng vẻ đau khổ tuyệt vọng.



Từ lão hồ ly là lão đại lớn nhất của căn cứ, chỗ ở tự nhiên là trung tâm của căn cứ. Nơi ở của Từ lão hồ ly là một tòa biệt thự diện tích mấy ngàn mét vuông, xung quanh trồng không ít trái cây rau dưa.



Vân Khởi nhìn thoáng qua cũng biết Từ lão hồ ly này cuộc sống trôi qua tương đối thoải mái.



Từ lão hồ ly cũng đang âm thầm quan sát đoàn người Vân Khởi. Vân Khởi mang theo những người này là những nhân vật cấp cao trong công hội, thân thủ tự nhiên đều rất tốt, tùy tiện đem ra ngoài cũng đều được coi là cao thủ.



Từ lão hồ ly âm thầm tính toán, ra được kết luận chính là đoàn người này không dễ chọc, muốn để đám người đi ra ngoài được, xem ra phải có một mưu kế hoàn hảo mới được!



Bất quá hắn ngược lại nghe nói được, căn cứ kinh đô bên kia, Long Châu binh đoàn đánh thuê giống như ly khai khỏi căn cứ kinh đô, dường như hội trưởng công hội kia có một cái bảo bối khó lường. Bảo bối kia đến cùng cũng không biết là cái gì, có thể khiến mấy thế gia kia tranh đoạt lẫn nhau?



Những người kia không phải là nhóm người trước mắt này đi? 



Nếu như là vậy? Vậy hắn đã có thể...?



Từ lão hồ ly đè xuống lửa giận trong lòng, bắt đầu tính kế. Từ lão hồ ly để cho thủ hạ dẫn đoàn người ngồi ở phía bên ngoài, đưa cho mỗi người một ly nước trong, cùng một chút bánh bao. Còn Dung Ly bị Từ lão hồ ly mời đến bên trong biệt thự nói chuyện.



"Xem bộ dáng các huynh đệ là muốn đặt chân ở lại căn cứ?" Từ lão hồ ly thử hỏi.



"Đúng vậy!" Dung Ly làm ra một bộ dáng phiền muộn nói



"Mạt thế sinh sống gian nan, các huynh đệ còn có nhiều người như vậy phải nuôi sống, nhìn xem căn cứ thành phố Z cũng không sai, ngược lại muốn ở nơi này an cư lập nghiệp, tìm nguồn sống a."



Từ lão hồ ly gật gật đầu, sau đó cười nói: 



" Lão Từ ta, bản lãnh khác không có, nhưng tại trong căn cứ  này lời nói coi như là có thể nói, huynh đệ nếu là có cái gì cần giúp đỡ, cứ việc nói."



Từ lão hồ ly nói như thế, Dung Ly tự nhiên sẽ không khách khí với hắn, vội nói cám ơn. Sau đó vẻ mặt khó xử nói:



"Không dối gạt Từ lão ca, huynh đệ lúc này quả thật có một chút chuyện khó giải quyết muốn Từ lão ca hỗ trợ."
Dung Ly quản lý hết thảy mọi chuyện, Vân Khởi để cho Dung Ly chọn lựa một chút vài đứa nhỏ có tư chất tốt, muốn bồi dưỡng làm tử trung cho công hội.



Công hội muốn phát triển, không có người trung thành sao được?



Những hài tử này, nếu như thời gian dài ăn không đủ no, rất nhanh sẽ chết đói, thậm chí phải làm việc nặng tới mệt chết, lúc này, công hội thu dưỡng bọn họ, để cho bọn họ cơ hội có thể trở thành người trên mọi người, nghĩ đến bọn họ sẽ đối với công hội mang lòng cảm kích.



Vân Khởi đi trên ngã tư đường, nhìn xem người ta từng đoàn lui tới, đột nhiên một tiếng thê lương thảm thiết ở chỗ không xa vang lên.



"Ăn cướp a! Ăn cướp a!" Chỉ thấy một người phụ nữ trung niên đầu tóc mặt mũi dơ bẩn, chính đuổi theo một người đàn ông ở phía trước cách đó không xa.



Người đàn ông kia vừa nhìn cũng biết là kẻ chuyên đi ăn cướp, chạy cũng thật nhanh, ở đâu mà người phụ nữ trung niên kia có thể đuổi theo kịp, mà người chung quanh nhìn thấy lại là không có một ai đi lên muốn ngăn cản.



Người phụ nữ kia vẫn không muốn buông tha cho người đàn ông đã đoạt của mình cũng bất quá chỉ là nửa cái bánh bao, nhưng mà kia là khẩu phần lương thực của con cô, cô đói bụng cũng không sao, nhưng con của cô vẫn còn nhỏ a.



Mắt thấy người đàn ông kia chạy trốn, Cao Lôi nhìn Vân Khởi một cái, trong nháy mắt chạy đến bên cạnh người đàn ông kia, một cước đạp vào người người đàn ông kia, đem kia nửa cái bánh bao trả lại cho người phụ nữ trung niên kia. Loại chuyện như vậy Vân Khởi cũng cả kinh nhưng  mà thấy cũng không thể trách rồi.



Người chung quanh đã chết lặng, nhìn thấy cướp bóc giống như là không nhìn thấy, vẫn làm chuyện của mình. Người phụ nữ kia gắt gao siết chặt bánh bao trong tay mình, nước mắt nước mũi tràn đầy, không ngừng đối với Cao Lôi nói lời cảm tạ, sau đó mới vẻ mặt cảm kích rời đi.



Cao Lôi vẻ mặt mất hứng 



"Tiểu Khởi, cái căn cứ này trị an thật sự là quá rối loạn."



Vân Khởi gật đầu, cô đã thấy được, thời điểm ở căn cứ thành phố B, bởi vì có tứ đại thế gia duy trì trật tự, phía ngoài căn cứ trị an cũng so với nơi này trị an tốt hơn rất nhiều, chớ đừng nói chi là ở bên trong thành.



Nhưng mà ở chỗ này cướp bóc đã đã trở thành chuyện thường ngày, thấy nhưng không thể trách rồi, nhưng mà cái căn cứ này đến cùng là có rất loạn.



"Chị, bọn họ thật đáng thương!”



Đồng Hạo nhìn xem những đứa trẻ ở ven bên đường ánh mắt dại ra, nếu như không phải là gặp được Chị Vân Khởi, nghĩ đến hắn cũng không khác với bọn họ là bao nhiêu.



Vân Khởi sờ sờ đầu Đồng Hạo, đứa nhỏ này đi theo bên cạnh cô, tuổi mặc dù nhỏ, nhưng đã bắt đầu có thể một mình đảm đương một phía