Mạt Thế Trùng Sinh Chi Nữ Vương Trở Về

Chương 58 : Binh đoàn Long Châu!

Ngày đăng: 18:54 19/04/20


Ba người cơm nước xong, mẹ Tiểu Văn nhanh chóng thu thập sạch sẽ, liền theo ba người Vân Khởi ra khỏi nhà.



“Chị Triệu, khuya hôm nay quá nguy hiểm, các ngươi có thể ở nhà không đi ra, “ chứng kiến Triệu Linh mang theo Tiểu Văn đi theo phía sau bọn họ, Vân Khởi kinh ngạc nói.



Triệu Linh ôn hòa cười “Ta biết rõ, hôm nay tang thi vây thành, ta mặc dù là nữ nhân, Tiểu Văn là đứa bé, ta mặc dù không thể lên thành tường, nhưng chúng ta lại có thể trợ giúp mọi người vận chuyển vật tư, hy vọng có thể đem những tang thi kia toàn bộ giết sạch, “ nói đến đây, trên mặt Triệu Linh lộ ra một tia sát khí.



“Đúng vậy, chị Vân, em cũng muốn đi đánh tang thi” Tiểu Văn giơ lên quả đấm nhỏ, kiên quyết nói.



Nghe lời nói Triệu Linh cùng Tiểu Văn, Cao Lôi mắt lộ ra tán thưởng “Đúng vậy, không đem tang thi toàn bộ giết sạch, chúng ta đều không có một ngày tốt lành qua.”



“Tiểu Văn ngươi thực dũng cảm, “ Đồng Hạo vẻ tiểu đại nhân sờ sờ đầu Tiểu Văn, Tiểu Văn xấu hổ núp ở sau lưng Triệu Linh.



“Đi thôi!” Vân Khởi xoay người, đúng vậy, không đem tang thi toàn bộ giết sạch, ai cũng không có qua một ngày tốt lành.



Buổi tối căn cứ rất yên tĩnh, trong dãy dài lều không đếm hết bên trong lộ ra một vài tia sáng, có rất nhiều người đứng ở trước cửa lều, đưa mắt nhìn thân nhân, bằng hữu của mình hoặc là nhìn những người xa lạ đi lại trước tường thành,



Trong ánh mắt của bọn họ là chúc phúc là cầu nguyện, Vân Khởi có thể cảm giác được khát vọng mãnh liệt, khát vọng hòa bình, khát vọng giết sạch những tang thi bên ngoài uy hiếp tính mạng bọn họ kia.



Rất nhiều thanh niên đều bị căn cứ tập hợp lại, người bình thường mặc dù không cách nào ra giết tang thi, nhưng lại có thể trợ giúp quân đội vận chuyển súng ống đạn dược, chuyển vận vật tư.



Trong lều còn lại đại đa số đều là người già và trẻ nhỏ, mấy năm liên tục nữ nhân đều đi vận chuyển vật tư, căn cứ rất lớn, bên trong có vài nghìn vạn người, nhưng tang thi lại càng nhiều...



Ba người Vân Khởi ngồi xe hơi căn cứ cố ý tới đón bọn họ đi giết tang thi trên tường thành.



Triệu Linh cùng Tiểu Văn đi tìm người quen biết, hy vọng có thể vận chuyển vật tư trợ giúp một chút.



Trên tường thành đã sắp xếp đầy pháo đài phóng ra, súng máy, chất đầy thuốc nổ, mỗi một người lính đều ở một chỗ chuyên tâm lau chùi lấy súng máy trong tay, bọn họ dùng thứ trong tay này để bảo vệ những người còn sống sót. Nếu họ bị thương cho phép người thân của mình giết chết hoặc là biến thành tang thi, nhưng là bọn họ là quân nhân, là người sẵn sàng bảo vệ hòa bình trên thế giới!



Nghênh đón Vân Khởi chính là một tư lệnh trưởng, họ Tào.




“Ba vị nhìn xem so với xa lạ, là mới đến căn cứ không lâu sao?” Một cô gái hai mươi mấy tuổi dẫn đầu hướng tới ba người đi tới, phát ra tín hiệu hữu hảo.



“Đúng vậy, ngươi hảo, ta gọi Cao Lôi,“ Cao Lôi đối với cô gái cũng lộ ra sảng lãng cười đến.



Cô gái gặp Cao Lôi cũng không kiêu căng, mặt lộ vẻ vui mừng, vội hỏi:



“Ta gọi Vương Hà, là tiểu đội trưởng tiểu đội Hào Quang”



“Ngươi hảo! Chúng ta là...” Nghe được người khác nói bắt đầu tiểu đội, Cao Lôi lúc này mới nhớ tới bọn họ còn giống như không có tiểu đội tên, vì vậy đưa ánh mắt nhảy vào hướng về phía Vân Khởi, Vân Khởi trầm tư một tý, nói:



“Long Châu!”



“Chúng ta là tiểu đội Long... Châu, “ Cao Lôi ngữ điệu thấp, nhìn thoáng qua Vân Khởi, Long Châu, danh tự này?



Cô gái kia nghe được hai chữ Long Châu, khóe miệng cũng là vừa kéo



“Ngạch...” Vẻ mặt có chút ngượng ngùng



“Danh tự này... Rất tốt!”



Chỉ có Đồng Hạo là người cảm thấy danh tự này khốc chết di được



“Nha! Chị Vân Khởi tiểu đội chúng ta tên gọi Long Châu sao? Thật tốt quá, ta thích Long Châu, Long Châu... h ha ha...”



Mặt đối với người khác kinh ngạc, ngượng ngùng, vẻ mặt,cười trộm Vân Khởi tất cả đều không đếm xỉa, nàng dùng cái tên này, căn bản chính là vì nhớ cha mẹ mình: Long kiêu ngạo thế, dạ minh châu!



Hy vọng có thể sớm ngày nhìn thấy bọn họ.