Mạt Thế Xâm Nhập

Chương 3 :

Ngày đăng: 20:02 18/04/20


“Trên thế giới này cũng không có quy định nam không thể thích ăn ngọt, không thể thích ăn socola!” Một mình đứng trong thang máy, Phó Sử Ngọ buồn bực nói nhỏ.



Đúng vậy, tên thần kinh kia vẫn không đi thang máy mà đi thang bộ!



Thời tiết nóng như vậy, chạy trong lối thoát hiểm cũng không có máy điều hòa, bò lên 18 lầu, hắn cũng không ngại nóng à!



“Gã này không phải có chứng sợ bị giam cầm chứ?” Phó Sử Ngọ ngạc nhiên trợn to mắt, tự cho là phát hiện ra bí mật của cái tên khiến người ta chán ghét kia.



Phó Sử Ngọ về đến nhà, đem socola bỏ vào trong tủ lạnh.



Bởi vì sống một mình quanh năm, mỗi lần mua sắm lại mua rất nhiều, tủ lạnh nhà y là loại cực lớn có hai cửa, tiện để y mỗi lần nhồi đầy. Trên cơ bản y một tháng không cần mua sắm hoặc ra ngoài giao tiếp với người khác.



“Mấy thứ này chắc đủ để đối phó đến khi khôi phục bình thường đi.” Phó Sử Ngọ ngây thơ mà thầm nghĩ.



Hàm ý mơ hồ của chủ nhiệm có lẽ là ám chỉ khả năng sẽ có phần tử nào đó nhân cơ hội gây nên hỗn loạn, đáng tiếc sự tình phát sinh kế tiếp đánh vỡ tất cả mọi suy đoán.



Bởi vì được về nhà sớm, buổi chiều ăn cơm lại ngủ trưa trong chốc lát, buổi tối Phó Sử Ngọ đang chú ý đến rặng mây đỏ đang từng chút từng chút di động đến phía trên Trung Quốc.



Lúc này, y không chỉ chú ý chuyên đề chuyên mục của đài truyền hình, còn không quên nhớ kĩ địa chỉ trang web hồi sáng nhìn thấy từ máy của đồng nghiệp để chú ý tin tức mới nhất.



Có vài nội dung trong đó, thật sự khiến người ta không rét mà run.



Mảnh tơ hồng đột nhiên xuất hiện kia chậm rãi mở rộng thành rặng mây đỏ, 24 giờ qua có vẻ yên lặng vờn quanh quỹ đạo Trái Đất, giống như ánh trăng trên bầu trời vậy. Ngày hôm sau cũng tại thời gian đó địa điểm đó nhìn thấy nó lần nữa.



Đây không giống hiện tượng thiên văn bình thường.



Hiện tại mọi người cũng đang bàn tán xôn xao, hoài nghi đây hiện tượng này do con người tạo ra, rất nhiều người suy đoán nó tột cùng là quốc gia nào làm.



Mấy đại quốc gia thực lực mạnh trên thế giới đều có tên trong danh sách, có phẫn thanh[1] đầu tiên vang lên là hoài nghi nước M lại đưa ra âm mưu gì nữa đây, cũng có luận giả bi quan cho rằng là chính phủ nhà mình chơi dữ quá tạo ra sự cố. ( TK: Bọn này =.=)



Thời điểm hoảng loạn hiện giờ, yêu cầu có người đi ra đưa cái kết luận, chỉ cần có một kết luận chính xác mới khiến mọi người ngừng suy đoán lung tung, tự mình hù mình.




Nói gì thì nói lúc này chung cư bị cách ly, thật sự là vì cư xá này của họ tương đối xui xẻo, tỷ lệ người phát bệnh rất cao. Trừ chung cư ra, còn có những cư xá khác cũng bị phong tỏa.



Vào đêm, Phó Sử Ngọ biết được càng nhiều thông tin trên diễn đàn của Vân thành.



Nghe nói, lần này trong đám người phát bệnh, trẻ em chưa đến một tuổi chiếm bốn mươi phần trăm, trẻ em chiếm hai mươi phần trăm, người già chiếm ba mươi phần trăm, mà thanh niên chỉ chiếm không đến mười phần trăm.



Nhìn đến đây. Phó Sử Ngọ mới giật mình.



Các chung cư là hạng mục cải tạo thành thị lớn nhất ở Vân thành, nơi này những hộ từ vùng ngoài chuyển đến chiếm đa số, trong đó phần lớn là nhân viên về hưu, hơn nữa những cụ ông cụ bà này còn giúp chăm cháu hộ, liền khiến tỷ lệ phát bệnh cao đến kì lạ!



Chuyện tới nước này cũng chẳng còn cách nào khác, chỉ có thể ngóng trông giải trừ cách ly sớm một chút.



Cũng may tuy bị ngăn không cho ra khỏi nhà nhưng đồ ăn đồ uống trong nhà không lo, còn có TV internet, không đến mức khiến người ta nghẹn điên.



Hai ngày trôi qua, xe cứu thương lại từ chung cư lôi đi mấy xe người bệnh, không khí càng ngày càng khẩn trương, những người chấp hành trông coi cách ly càng nghiêm khắc.



Phó Sử Ngọ mắt thấy cách ly cũng không biết lúc nào có thể bỏ, chỉ có thể gọi xin phép chủ nhiệm. Đối với trường hợp không thể đối kháng này, chủ nhiệm cũng không biết làm thế nào, chỉ có thể cho y nghỉ dài hạn.



“Ai ~~~ Mình coi như cũng có lời, ít nhất không cần trở về địa ngục tăng ca nha.” Phó Sử Ngọ tìm thú vui trong cái khổ nghĩ.



Bị cách ly làm cho khẩn trương căng thẳng, chờ đến khi Phó Sử Ngọ nhớ tới rặng mây đỏ lần nữa, đã phát hiện tình huống của nó lại có biến hóa.



Rặng mây có vẻ càng ngày càng rộng ra.



[1] Nguyên văn 愤青: Phẫn thanh, tiếng Anh gọi tắt GTK, viết tắt của “Thanh niên Phẫn nộ “, chỉ thanh niên bất mãn đối với hiện trạng xã hội, nóng long muốn cải biến hiện thực, sau lại được gọi tắt là phẫn thanh, trở thành từ ngữ đặc biệt trong ngôn ngữ internet.



________________________________-



Happy New Year a~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~