Màu Xanh Huyền Bí

Chương 20 :

Ngày đăng: 21:58 21/04/20


Tang Đồng cả đêm cơ hồ không được chợp mắt, sáng sớm ôm hai đôi mắt thâm quầng đến công ty làm việc, mặc dù BOSS lớn Lạc Nhị gia bị bể đầu nằm trong bệnh viện rồi, nhưng là tiến độ quảng cáo cũng không thể chậm trễ nha.



Nào nghĩ tới, đổi xong quần áo, ngã trái ngã phải vất vả trang điểm xong, đạo diễn đột nhiên thông báo hôm nay tạm nghỉ, ngừng quay một ngày.



Tang Đồng cảm thấy có chút không giải thích được, lại sợ bởi vì Lạc Hưởng Ngôn bị thương ngoài ý muốn ảnh hưởng đến quảng cáo cho nên ngừng quay, thấp thỏm tìm được đạo diễn hỏi: “Tại sao muốn dừng chụp ạ?”



Đạo diễn lòng thầm nói có thể vì cái gì, dù sao cấp trên đều không lo lắng hắn lại càng không cần sốt ruột, nhưng vẫn cười híp mắt nói: “Lạc Nhị gia bị thương nằm viện, mặc kệ nói thế nào ngài ấy cũng là ở chỗ chúng ta bị thương, là bởi vì chúng ta sơ sót, công tác an toàn không chuẩn bị tốt…… Chúng ta tất nhiên phải đi thăm ngài ấy a! Huống chi lúc đó ngài ấy vì cứu cô, cho nên cùng đi chứ Tang Đồng!”



Tang Đồng há miệng, trầm mặc gật đầu một cái.



Cũng không phải là ông chủ có tin mừng, có cần toàn thể nhân viên không làm việc tụ tập chạy đến bệnh viện thăm hỏi sao? Huống chi…… Mình không phải là mới từ bệnh viện trở lại sao!



Tang Đồng buồn bã ỉu xìu tẩy trang, vừa ra tới cửa đã nhìn thấy Hàn Tả Tả lo lắng chờ ở đó vòng tới vòng lui.



Hàn Tả Tả ân cần lôi kéo cô hỏi thăm: “K



hông có bị thương chứ?”



Tang Đồng lắc đầu một cái: “Không có việc gì, chính là mệt mỏi, hôm qua vốn là chụp hình cả ngày, lại xảy ra việc ngoài ý muốn chạy tới bệnh viện loay hoay cả buổi, đến tối còn phải bồi Lạc Nhị gia một đêm……”



Hàn Tả Tả nhíu nhíu mày: “Tớ mới vừa nghe tổ công tác nói các cậu hôm nay nghỉ tập thể, xảy ra chuyện gì?”



“A, đây còn không phải là Lạc Nhị gia nhập viện, đạo diễn tổ chức cho mọi người cùng nhau đi bệnh viện thăm anh ấy đó mà!”



Hàn Tả Tả suy nghĩ một chút, khẽ cười lạnh: “Cậu trước chớ đi, sắc mặt khó coi thành ra như vậy, khó được có một ngày nghỉ ngơi, về nhà ngủ đi!”



Tang Đồng quả thật vừa mệt lại buồn ngủ, do dự hỏi: “Như vậy có thể hay không không tốt lắm, dù sao anh ấy là vì cứu tớ……”



“Ai, cậu thật là ngu muốn chết! Dùng đầu gối nghĩ cũng biết đây là Lạc Nhị gia muốn cho cậu cùng tới, sợ mất mặt nên mới gọi toàn thể nhân viên đến yểm trợ cho hắn ta đấy!”



Tang Đồng suy nghĩ một chút, không khỏi có chút im lặng: “Tớ sẽ về nhà ngủ!”



Tang Đồng ở nhà ngủ đến trời đất mù mịt, tỉnh dậy tinh thần sảng khoái, tâm tình cũng khá hơn rất nhiều.




Tang Đồng, tốt, rất tốt!



Tang Đồng không tốt, thật không tốt!



Quảng cáo tiến hành rất thuận lợi có thể kết thúc công việc sớm hơn dự kiến, sắc trời còn sớm, Tang Đồng vẫn còn thời gian đi tìm Lương Nguyên cùng ăn bữa tối. Lương Nguyên ra nước ngoài chụp ngoại cảnh, đã đi hơn một tuần lễ rồi, hôm nay mới vừa xuống máy bay thì gọi điện cho cô, nên Tang Đồng mới có thể lúc quay phim đột nhiên bộc phát, một lần NG cũng không có.



Tang Đồng mang theo cái mũ cùng khẩu trang, đem bản thân bao bọc cực kỳ chặt chẽ, lặng yên không một tiếng động đi vào nhà trọ của Lương Nguyên.



Lương Nguyên lấy tay ra dấu, cầm điện thoại nói mấy câu nói liền gác máy.



Tang Đồng bỏ mũ và khẩu trang ra, lập tức thật nhanh nhào vào lòng Lương Nguyên, hôn hắn một cái thật kêu.



Lương Nguyên bất đắc dĩ cười: “Trên mặt cũng bị em gặm ra dấu!”



Tang Đồng cười híp mắt vắt trên người hắn: “Nguyên Nguyên, anh đi chụp hình lâu như vậy rồi có nhớ em không? Có mang quà tặng gì cho em hay không?”



Lương Nguyên sờ sờ tóc của cô: “Anh mua cho em chút quà tặng, hành lý còn chưa có đưa đến, ngày mai đưa cho em…… Đồng Đồng, mấy ngày nay có xảy ra chuyện gì hay không?”



Tang Đồng do dự một chút nói: “Không có việc gì a, chỉ nhận đóng một quảng cáo, gần đây cũng không nhận công việc nào đặc biệt……”



Lương Nguyên trầm mặc chốc lát hỏi: “Anh xem tin tức, trong lúc quay quảng cáo xảy ra chuyệ ngoài ý muốn, Lạc Nhị gia anh hùng cứu mỹ nhân.”



Tang Đồng nụ cười trên mặt từ từ biến mất: “Trong cái vòng này lời đồn đại nhiều như vậy, anh cũng không phải không biết, những ký giả kia chỉ thích viết lung tung để thu hút người đọc mà thôi……”



Lương Nguyên từ trên ghế salon lấy ra một tờ báo đưa cho cô.



Bài báo dành nguyên trang đầu để tường thuật lại, còn có tấm hình minh họa, thấy được vô cùng rõ ràng, đặc biệt là cảnh Lạc Hưởng Ngôn đem Tang Đồng vững vàng ôm vào trong ngực bảo vệ.



Tang Đồng ném tờ báo xuống: “Lúc ấy rất hỗn loạn, anh ấy đúng lúc ở bên cạnh em, cho nên thời điểm xà ngang rơi xuống liền kéo em, anh ấy cũng là tốt bụng…… Nguyên nguyên, em và anh ấy căn bản không có gì cả!”



Lương Nguyên thở dài: “Anh dĩ nhiên tin tưởng em, anh chỉ là không tin hắn ta thôi…… Đồng Đồng, anh rất lo lắng cho em, lạc Nhị gia danh tiếng không tốt, hắn ta nhìn trúng người phụ nữ nào liền nhất định sẽ dùng hết thủ đoạn đoạt lấy, anh là sợ em thua thiệt! Có lẽ em trong sạch chuyện gì cũng không làm, nhưng ở trong mắt người khác thì không phải là như vậy…… Em xem một chút những ký giả kia nói những thứ gì, nói em cùng Lạc Nhị gia đã sớm quen biết, nói em là dựa vào quan hệ với hắn mới có được quảng cáo của Phong Thượng! Đồng Đồng, nếu như em và hắn thật không có gì, hắn chỉ là tốt bụng cứu em, như vậy loại người có thân phận như hắn làm sao mỗi ngày đều ở phòng chụp ảnh lượn qua lượn lại? Em cho là người khác sẽ nghĩ như thế nào chứ?”