Màu Xanh Huyền Bí

Chương 51 :

Ngày đăng: 21:58 21/04/20


Tinh dịch của Lạc Hưởng Ngôn hiển nhiên còn chưa kết thành khối, chất lỏng nóng rực mang theo mạnh mẽ thần tốc phun ra ồ ạt, đưa tới Tang Đồng từng trận choáng váng.



Giống như đám mây trôi bồng bềnh trên trời, trước mắt tất cả đều là chùm sáng trắng mờ mờ, ý thức đã xuất ra bên ngoài cơ thể, nhẹ nhàng theo Lạc Hưởng Ngôn bay đi.



Qua một hồi lâu, hoặc như chỉ trong nháy mắt, Tang Đồng mới dần dần khôi phục thanh tỉnh, trải qua một phen gây sức ép như vậy, trên người ướt nhẹp tất cả đều là mồ hôi.



Lạc Hưởng Ngôn nằm ở trên người Tang Đồng thở dốc hồi lâu, mới thoáng bình phục lại, ngẩng đầu lên từng cái mổ hôn cô, nhẹ nhàng vuốt ve eo thon và chân của cô, hết sức triền miên.



Tang Đồng khó chịu giãy giụa, cau mày nói: “Buông em ra!”



Lạc Hưởng Ngôn lười biếng chống thân lên, một phát kéo xuống quần của cô, sau đó mới thong thả ung dung cởi ra trói buộc trên tay cô, đem áo bó cởi ra.



Tang Đồng vuốt vuốt cổ tay ửng hồng, bất mãn đem bàn tay đưa đến trước mặt Lạc Hưởng Ngôn, ai oán khó chịu nói: “Đều tại anh, cổ tay đều bị trầy cả rồi nè!”



Lạc Hưởng Ngôn vừa nhìn, quả đúng vậy, dấu siết sưng đỏ cả lên, có nhiều chỗ còn rách da, rỉ ra tia máu.



Lạc Hưởng Ngôn nắm tay của cô, nhẹ nhàng thổi thổi, sau đó đem môi của mình dán vào trên cổ tay, êm ái li



ếm hôn chỗ bị rách da.



Miệng vết thương nóng hừng hực tiếp xúc với đầu lưỡi ẩm ướt lại thô ráp, tê têngứa ngứa, tê ngứa đến tận đáy lòng.



Lạc Hưởng Ngôn đau lòng nói: “Xin lỗi, lần sau sẽ không như vậy nữa!”



“Ai với anh còn có lần sau!”



Tang Đồng không được tự nhiên rút tay của mình ra, lúc này mới bỗng nhiên phát hiện không biết từ lúc nào, mình đã trần truồng bị Lạc Hưởng Ngôn nửa đè ở phía dưới rồi.



Tang Đồng giật giật chân, đột nhiên toàn thân cứng đờ, không thể tin nhìn chằm chằm Lạc Hưởng Ngôn, cà lăm nói: “Anh, anh, anh lại……”



Lạc Hưởng Ngôn cười hắc hắc, hơi có chút hả hê hôn môi Tang Đồng một cái.



Tang Đồng vội vàng luống cuống tay chân giãy giụa, dùng sức đẩy lồng ngực của Lạc Hưởng Ngôn: “Đi ra ngoài, mau đi ra……”



Lạc Hưởng Ngôn ủy ủy khuất khuất mà ôm cô: “Bà xã, bên ngoài lạnh lẽo, nó không muốn đi ra ngoài……”



Tang Đồng quả thật xấu hổ muốn chết rồi, mình bị lột đến sạch sẽ mát mẻ không còn một mảnh, nhìn lại Lạc Hưởng Ngôn mà coi, trừ hơi chút xốc xếch, quần áo còn hoàn chỉnh mặc trên người.



Đối lập như vậy, Tang Đồng càng thêm không được tự nhiên, huống chi, phânthân của Lạc Hưởng Ngôn còn đang chôn sâu trong cơ thể cô, lại bắt đầu rục rịch ngóc đầu dậy, từ từ bành trướng lên.



Tang Đồng bị dọa sợ đến nỗi không dám lộn xộn, chỉ sợ càng thêm kích thích đếnhắn, hai tay kháng cự đẩy ở trước ngực hắn, tức giận nói: “Anh đủ rồi nha!”



Lạc Hưởng Ngôn ưỡn thẳng thắt lưng, giọng điệu sảng khoái, ánh mắt hả hê nhìnxuống cô nói: “Không đủ, em không phải đã biết Nhị gia anh là một đêm bảy lần lang sao!”



Tang Đồng cười lạnh, cách áo sơ mi hung hăng nhéo trước ngực Lạc Hưởng Ngôn một chút: “Không biết, em chỉ biết một đêm bảy lần lang còn có một ý tứ khác!”



Lạc Hưởng Ngôn “Khàn ——” một tiếng, uy hiếp cầm nơi mềm mại trước ngực Tang Đồng: “Có ý tứ gì?”



Tang Đồng dùng sức nhéo một phen mới thả ra, hừ lạnh nói: “Tay súng thần tốc!”



Lạc Hưởng Ngôn trong nháy mắt trầm mặc xuống, một hồi lâu dịu dàng cười lên, nhu tình mật ý tiến tới bên tai Tang Đồng, nhẹ nhàng thổi khí, êm ái nói: “Hiện tại để cho em biết, Nhị gia anh rốt cuộc là khoái thương, hay là kim thương không ngã!”



Tang Đồng chỉ cảm thấy bị Lạc Hưởng Ngôn sít sao chặn lại dòng chất lỏng không cho chảy ra ngoài rồi hung hăng va chạm, lần nữa vọt trở về.



Ngàn vạn đừng nghi ngờ năng lực ở phương diện này của cánh đàn ông, nếu không kết quả là ngươi tuyệt đối đảm đương không nổi đâu!



Tang Đồng lệ rơi đầy mặt ở trong lòng yên lặng hung hăng kiểm điểm lại mình một lần lại một lần.



Lạc Hưởng Ngôn tâm sinh bất mãn, nắm eo của cô hung hăng đụng vào, lại lui ra,cũng không hoàn toàn lui ra ngoài, tiếp theo sau đó mãnh liệt xuyên vào.



“Lúc này còn thất thần?”



Tang Đồng liên tục không ngừng đưa tay vắt lên vai hắn, sáp lại gần hôn hắn một cái, cầu xin tha thứ: “Không có, em là đang say mê, ông xã tha cho em đi……”



Lạc Hưởng Ngôn mặt mũi trong ngoài đều chiếm được thỏa mãn thật lớn, kiêu ngạo hừ hừ, nâng lên chân của cô gác qua đầu vai, sau đó từ trên xuống dưới hung hăng co rút.



Tang Đồng thân thể cơ hồ bị vắt cạn, bắp đùi bị ép tới chua xót đau đớn vô cùng, đồng thời cùng lúc truyền tới từng trận lửa nóng tô ngứa ngáy, cư nhiên lại có một loại khoái cảm hòa hợp khó nói nên lời.
130 phút trình chiếu của bộ phim mọi người tập trung thưởng thức, rất nhanh liền kết thúc.



Ánh đèn trong rạp chiếu bừng sáng, mọi người vang lên tiếng vỗ tay như sấm.



Tang Đồng thậm chí có thể nghe được tiếng có người kích động thảo luận, còn cónhững cô gái bị đoạn kết của bộ phim làm cảm động, sụt sùi khóc nức nở.



Tang Đồng rốt cuộc lộ ra biêut tình thả lỏng, cùng Lạc Hưởng Ngôn nhìn nhaucười một tiếng.



Lạc phu nhân bước chân khoan thai đi tới, vừa trông thấy đã gắt gao ôm hai người thật chặt, nâng lên một nụ cười thỏa mãn.



Tang Đồng ngượng ngùng từ trong ngực Lạc Hưởng Ngôn tránh ra: “Mẹ.”



Lạc phu nhân gật đầu một cái, ngón tay uốn thành một độ cong duyên dáng, đem chùm tóc bên mặt vén ra sau tai.



“Tang Đồng, con diễn không tệ, bộ phim này rất thành công.”



Tang Đồng cao hứng cười rộ lên, cô đương nhiên biết rõ vị này là nữ vương chuyên bắt bê trong giới giải trí, có thể được Lạc phu nhân khích lệ là chuyện hiếm hoi đến nhường nào, nhưng hôm nay, bà lại còn nói rất thành công, vậy dĩnhiên là lời ca ngợi lớn nhất rồi!



Lạc phu nhân cười nhạt: “Kế tiếp, khâu tuyên truyền cho bộ phim cũng khôngthể buông lỏng, phải thừa thế truy kích, dĩ nhiên, những thứ này có nhân viên chuyên môn phụ trách…… Còn con, hai ngày nay chuẩn bị một chút, cuối tuần cùng Nghiêm Đạo bay đi nước F, tham gia lễ trao giải A. E. M.”



Lạc Hưởng Ngôn sửng sốt, mất hứng nói: “Gấp gáp như vậy?”



Lạc phu nhân tức giận đập hắn một cái: “Đã sớm nói qua tới rồi, gấp cái gì! Cũng chỉ đi có hai ba ngày, con có cái gì không vui?”



Lạc Hưởng Ngôn bĩu môi, nói lầm bầm: “Đóng phim thật phiền phức……”



Lạc phu nhân vừa tức vừa buồn cười, biết tụi nhỏ mặc dù kết hôn nhiều năm,nhưng trong khoảng thời gian này mới chính thức ở chung một chỗ, con traimình tự nhiên đeo bám người thật lợi hại.



Lạc phu nhân nhíu lông mày, ý vị sâu xa nói nói: “Con đừng nghĩ đem công việc quăng cho mẹ, một mình chạy đi phong lưu…… Mẹ nói trước với con rồi, cuối tuần này phải cùng JK thảo luận một hạng mục rất quan trọng, con phải tự mìnhđi!”



Lạc Hưởng Ngôn mất hứng liếc mắt: “Biết rồi……”



Lúc này đi cái gì JK a, lại muốn ra khỏi nước, nước F xa như vậy……



Lạc Hưởng Ngôn ánh mắt đột nhiên sáng lên, lập tức nở nụ cười, vui mừng nhào tới trên người Lạc phu nhân, vang dội ở trên mặt bà hôn một cái: “Mẹ, ngài thật là mẹ ruột của con, con biết ngay ngài đau lòng con trai nhất mà!”



Lạc phu nhân không nhịn được đạp hắn một cước, cũng duy trì không nổi ưu nhãcủa mình nửa rồi, dở khóc dở cười xoa xoa nửa bên mặt dính đầy nước miếng.



Lễ ra mắt phim kết thúc, các rạp chiếu lớn khắp nơi đều bắt đầu chiếu bộ phim này.



Nhìn hàng người tới xem đợt đầu tiên, cũng đối với bộ phim khen không dứt miệng, kéo theo đông đảo mọi người đều tới rạp xem phim.



Giải trí truyền thông rối rít tuyên truyền giới thiệu cho bộ phim, hơn nữa luôn sốt ruột chú ý tình hình phòng bán vé.



Ngày đầu thoải mái vượt qua mười triệu.



Trình chiếu một vòng đột phá một tỷ phòng bán vé.



Sau đó phòng bán vé tiếp tục nâng cao doanh số……



Ngay cả các tạp chí báo chí lớn đều không thể không tán thưởng chỗ tốt của bộ phim.



Mặc kệ là cảnh quay hay kỷ xảo, năng lực của các diễn viên, hay là thiết kế trang phục, sáng tác phối nhạc, cũng nhận được thành công rất lớn.



Mặc dù không thiếu vài người xoi mói, đối với bộ phim mọi cách bắt bẻ công kích,nhưng vẫn ngăn cản không được người xem hiếu kỳ đối với thanh thế được tándương rất lớn này.



《 Tuần san điện ảnh và truyền hình》 có một đoạn bình luận nói như sau “…… Bộ phim thành công nhất ở chỗ vốn nên được bộc phát, nhưng không có bộc phát. Đoạn đầu lục đục đấu đá, tranh phong trái ngược nhau mang đến quánhiều lực hút, đoạn giữa hai quân đối chọi khung cảnh rộng lớn cũng làm cho người xem nhiệt huyết sôi trào, chính là bởi vì các tình tiết cao trào trước sau nối tiếp không ngừng, tầng tầng lớp lớp thúc đẩy kịch tính, cho đến cuối cùng, thứtình cảm đó bộc phát đỉnh điểm lại dùng một thủ pháp bình tĩnh tới triển hiện,ngoài dự đoán của mọi người, rồi lại giống như phải là như thế…… Phương pháp thể hiện cực đoan như vậy, ngược lại càng thêm thành công, càng có thểđả động nhân tâm……”



“…… Kết thúc oanh liệt như vậy, giữa khung cảnh phủ đầy tuyết, không làm cho người ta kích động đến tận cùng, có chăng chỉ là phút giây vỡ òa rồi sau lại bình tĩnh thẫn thờ, chính là tuyệt vọng lúc tâm như tro bụi. Nhưng hoàn toàn làbởi vì như thế, Tang Đồng ánh mắt tuyệt vọng kết hợp với giọng nói van xin, thanh âm run rẩy, mới càng có thể khuấy động lòng người! Mà cả hình ảnh bão tuyết bay tán loạn, giống như toàn bộ đều phiêu lạc đến trong lòng, làm cho người ta nhịn không được phiền muộn cùng đau thương……”



Phòng bán vé đã minh chứng cho tất cả.



Bình luận điện ảnh cũng chỉ là dệt hoa trên gấm.



Bộ phim này, mặc kệ từ phương diện nào nhìn nhận, cũng không thể nghi ngờ đã gặt hái được thành công to lớn!