Màu Xanh Huyền Bí

Chương 54 :

Ngày đăng: 21:58 21/04/20


Vinh Hiển kỷ niệm tròn năm, tự nhiên thanh thế to lớn, làm đầu rồng số một trong giới giải trí, vô số người trong nghề tranh giành tham dự.



Lạc Hưởng Ngôn đối với nghị luận chung quanh mắt điếc tai ngơ, tỉnh bơ lôi kéo tay Tang Đồng không thả, mắt nhìn thẳng vào trong đại sảnh phía trước.



Lạc phu nhân đang cùng mấy vị khách mời nói chuyện phiếm, thấy con trai bảo bối đi vào, vội vàng đi về phía hắn nghênh đón.



Chuyện truyền kỳ xung quanh Lạc phu nhân rất nhiều, khí thế cũng không phải mạnh mẽ bình thường, đoan trang tao nhã, quý khí bức người, Tang Đồng vô cùng ngưỡng mộ, không tự chủ co rúm lại một chút, lại cảm thấy trên tay căng thẳng. Lạc Hưởng Ngôn lôi cô đến trước mặt nói: “Mẹ, đây là Tang Đồng, mẹ đã gặp qua.”



Lạc phu nhân sâu sắc nhìn cô một cái, ý vị thâm trường cười, mang theo thân thiết vừa phải, tiến lên nắm cánh tay Tang Đồng nói: “Không tệ, tới vừa đúng lúc, tới đây chào hỏi khách mời.”



Tang Đồng thụ sủng nhược kinh theo sát ở bên cạnh Lạc phu nhân, không hiểu vị nữ vương oai phong trong giới giải trí sao có thể đối đãi với cô tốt như vậy.



Có thể được Lạc phu nhân khen ngợi một câu, vậy người này tất nhiên tiền đồ rộng mở, trước sau gì cũng nổi danh.



Nụ cười trên mặt Lạc phu nhân không thay đổi, lời nói ra lại mang theo ý tứ dạy dỗ: “Nhớ bất cứ lúc nào cũng phải tươi cười, đừng làm xấu mặt ta!”



Tang Đồng vội vàng thu lại tâm tình, biết vâng lời nói: “Cám ơn Lạc phu nhân.”



Có Lạc phu nhân chỗ dựa, cũng nữa không ai dám xem nhẹ Tang Đồng.



Hoa danh bên ngoài của Lạc Nhị gia, nhiều năm như vậy bạn gái vô số, chưa cólần nào trong những trường hợp như vậy dẫn theo bạn gái giới thiệu cho Lạc phu nhân, càng không nói đến cách thức Lạc phu nhân đối đãi Tang Đồng, rõ ràng là thái độ đối đãi với con dâu sắp vào cửa, có thể nào không khiến cho người ta ngạc nhiên cùng nghi ngờ.



Lương Nguyên trầm mặt cầm một ly rượu, một hớp uống sạch sẽ.



Lương Tiểu Nghệ thủ thỉ khuyên can hắn: “Ca, đừng uống nhiều, có rất nhiều ký giả ở đây, ngàn vạn lần không thể sơ suất……”



Lương Nguyên cau mày: “Đồng Đồng lúc nào thì cùng Lạc gia lui tới thân mật nhưvậy?”



Lương Tiểu Nghệ không chút để ý nói: “A, mấy năm trước Tang tỷ tỷ không phải đã quen biết Lạc Nhị gia rồi sao? Khi đó Nhị gia bị thương nằm viện, Tang tỷ tỷ còn ngày ngày ở bệnh viện chăm sóc anh ta! Đại khái chính là lúc đó cùng Lạc phu nhân gặp qua vài lần thôi…… Ca, đừng nghĩ nhiều, Tang tỷ tỷ nhất định là vì làm sáng tỏ chuyện tình, cho nên mới dựa vào Lạc gia cây cổ thụ này, trong lòng chị ấy nhất định không có ý gì.”



Trong lòng không có, không có nghĩa là không suy nghĩ tới.



Càng nói đừng nghĩ nhiều, càng dễ dàng làm cho người ta suy nghĩ nhiều hơn.



Quả nhiên, Lương Nguyên sau khi nghe được sắc mặt càng kém, để ly rượuxuống nói: “Không được, anh phải đi tìm Đồng Đồng nói một chút, Lạc gia không phải cô ấy có thể trêu chọc……”



Lương Tiểu Nghệ không có ngăn cản, khẽ mỉm cười, từ từ thưởng thức rượu trong tay.



Lạc phu nhân mang theo Tang Đồng quay một vòng, khiến cho giá trị con người của Tang Đồng nâng cao gấp mấy lần.
Lương Tiểu Nghệ vô hại cười cười, ngọt ngào an ủi: “Đừng nói người khác nhưvậy nha Tang tỷ tỷ, tôi cùng anh hai khi đó còn chưa có ở chung một chỗ đâu…… Ưmh, chỉ là, cô đúng thật là kẻ thứ ba chen cô!”



Tang Đồng vẻ mặt sắc bén nhìn thẳng cô ta: “Đừng vui mừng quá sớm! Lương Nguyên chỉ xem cô là em gái!”



“Làm sao biết anh ấy vẫn chỉ coi tôi là em gái?” Lương Tiểu Nghệ hỏi ngược lại, “Hai chúng tôi sống nương tựa lẫn nhau nhiều năm như vậy, đã sớm không phải người ngoài có thể nhúng tay vào! Lại nói, tình cảm vài chục năm của chúng tôi kiên cố, hay là tình yêu mấy năm này chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều kiên cố đây?”



Tang Đồng bị hỏi á khẩu không trả lời được, một cỗ vô lực bi thương từ từ dâng lên trong lòng.



Tang Đồng đột nhiên cảm thấy thế nhưng mình vô cùng ngu xuẩn, sự thật rõràng như vậy cũng không phát hiện, còn ngu ngốc hề hề muốn cùng Lương Nguyên cùng nhau gánh vác trách nhiệm chăm sóc Lương Tiểu Nghệ!



Tang Đồng hít một hơi, từ từ tỉnh táo lại, bả vai căng thẳng cứng đờ, truyền tới xương quai xanh lộ ra bên ngoài.



“Lương Tiểu Nghệ, hãy chờ xem đi, tôi sẽ không để yên cho các người! Tới lúc đó để xem cô thế nào đối chất với Đường Vũ Lâm!”



Tang Đồng nói xong, lạnh lùng nhìn Lương Tiểu Nghệ một cái, cao ngạo hất cằm lên, giống như nữ vương vô cùng tôn quý, ưu nhã muôn vàn đi vào trong đám người.



Lương Tiểu Nghệ ở trong lòng châm chọc cười, cắn môi, sắc mặt ẩn nhẫn đi đến bên cạnh Lương Nguyên.



Lương Nguyên lễ phép cùng người khác hàn huyên đôi câu, lôi kéo Lương Tiểu Nghệ ân cần nói: “Thế nào?”



Lương Tiểu Nghệ uất ức cực kỳ: “Anh, có phải hay không em lại làm sai cái gì? Tang tỷ tỷ thực sự rất tức giận, bảo em lăn xa một chút, không cần dây dưa nữa…… Anh, Tang tỷ tỷ đối với em hiểu lầm quá sâu, thật xin lỗi, làm khó anhrồi.”



Lương Nguyên miễn cưỡng cười cười, xin lỗi sờ sờ tóc Tiểu Nghệ trấn an nói: “Không có việc gì, đợi khi tìm được chứng cớ xác thực, cô ấy sẽ hiểu.”



Tang Đồng thất hồn lạc phách tìm được Lạc Hưởng Ngôn, nhìn hắn nửa ngày, nghiêm túc hỏi: “Anh thật nguyện ý kết hôn sao?”



Lạc Hưởng Ngôn hơi kinh ngạc, trầm ngâm nói: “Mẹ đã nói?”



Tang Đồng gật đầu một cái, lại hỏi lại một lần: “Kết hôn là có thể thoát khỏi tất cả mọi chuyện sao?”



Lạc Hưởng Ngôn ánh mắt có chút ưu thương, có chút thương tiếc, có chút tựgiễu, nhiều hơn là tình thế bắt buộc đập nồi dìm thuyền bất chấp tất cả.



“Có thể!”



Tang Đồng ngẩng đầu, kinh ngạc mà nhìn xem hắn, Lạc Hưởng Ngôn cười nhạt, cùng trước đó chưa từng nghiêm túc lần nào, ánh mắt dịu dàng kiên định, tự tin vô cùng, mang cho cô cảm giác an toàn nói không ra lời, để cho cô không nhịn được đi tin tưởng dựa dẫm vào.



Liền giống như…… Chỉ cần có người này ở bên cạnh, trên đời sẽ không còn sóng gió không còn bùn nhơ.