Màu Xanh Huyền Bí

Chương 56 :

Ngày đăng: 21:58 21/04/20


Mia đã hoàn toàn buông tha cho Tang Đồng, hợp đồng sắp đến kỳ hạn, còn dư lại mấy tháng Mia chuẩn bị hoàn toàn cắt đứt với cô, ngưng toàn bộ hoạt động của cô.



Tang Đồng và Hàn Tả Tả cùng nhau lọt vào tình cảnh tứ cố vô thân.



May nhờ có Lạc Hưởng Ngôn, ba ngày hai bữa đem cô từ trong phòng moi ra, mang theo cô xuất hiện trong tất cả hoạt động lớn nhỏ, duy trì hình tượng chói sáng của cô trước mắt công chúng.



Trong lúc nhất thời tin tức lan truyền khắp nơi, đâu đâu cũng có thể thấy được hình Lạc Hưởng Ngôn và Tang Đồng thân mật đứng chung một chỗ, cơ hồ khiến mọi người quên mất tin đồn không tốt trước đó, say sưa chú ý chuyện tình yêu của Lạc Nhị gia.



Phòng bán vé《 Ảo mộng 》 thời gian trước đã bị dỡ bỏ, hiện tại cũng theo đó nước lên thì thuyền lên, trở thành đối thủ cạnh tranh ngang tài ngang sức với 《 Băng phong quyết đấu 》.



Mà nữ chính hai bộ phim điện ảnh, Tang Đồng và Đường Vũ Lâm, cũng bắt đầu lao vào cuộc đua tranh giải Kim Phủ vai nữ chính xuất sắc nhất.



Năm nay giải thưởng lớn nhất Kim Phủ điểm sáng chính là Tang Đồng và Đường Vũ Lâm cạnh tranh.



Hai người từ trước tranh đấu gay gắt bất tri bất giác diễn biến thành cục diện hiện tại không chết không ngừng.



Đường Vũ Lâm sau lưng có Ngô Trung Chí làm chỗ dựa, nhưng Tang Đồng lại có Lạc gia.



Ngô Trung Chí chống lại Lạc gia, nhất định một chút phần th



ắng cũng không có.



Buổi lễ trao giải Kim Phủ, Tang Đồng mặc một bộ váy đuôi dài màu sâm banh, khoác lấy cánh tay Lạc Hưởng Ngôn cùng đi qua thảm đỏ.



Lần trước, cô cùng với Lương Nguyên đi qua thảm đỏ này, đêm đó Lương Nguyên lần đầu tiên nhận giải, đem Tiểu Kim phủ đưa cho cô làm tín vật đính ước.



Vậy mà hôm nay, đứng bên người cô Lạc Hưởng Ngôn, hắn vì Đường Vũ Lâm mà đến hộ tống cô.



Tang Đồng không khỏi cảm thấy sự đời tang thương, trong nháy mắt ngay cả người và vật cũng không còn.



Lạc Hưởng Ngôn chú ý tới tâm tình của cô đột nhiên xuống thấp, nghiêng đầu, nhỏ giọng cười trêu nói: “Đừng bày ra vẻ mặt mất mát đó, còn chưa tới cuối cùng đâu! Bày ra vẻ mặt khó coi như vậy, là muốn tôn lên vẻ anh tuấn tiêu sái của Nhị gia tôi sao?”



Tang Đồng hận không thể tra đạp hắn một cước, như không có việc gì cười cười, cùng hắn ngồi xuống vị trí.



Cách lúc chính thức khai mạc còn một chút thời gian, người tới ngày càng nhiều. Tang Đồng tâm thần có chút không tập trung, đứng lên nói: “Đi toilet.”



Trong hội trường khắp nơi đều là nghệ sĩ nổi tiếng ăn mặc chói lọi, giống như trăm hoa đua nở, tranh tài khoe sắc.



Tang Đồng lại cảm thấy không thở nổi, trước mắt đầy ắp châu báu sáng chói thậm chí có chút chói mắt, vội vã chạy đến toilet, soi gương kịch liệt thở dốc.


Tang Đồng khẽ mỉm cười, nụ cười mang theo tuyệt vọng nói không ra cùng…… thất vọng chán nản.



Tang Đồng vừa rời đi, trên hành lang trống rỗng chỉ còn lại một mình Lương Nguyên.



Lạc Hưởng Ngôn chậm rãi từ cua quẹo đi ra, có chút thương hại nhìn Lương Nguyên thất hồn lạc phách.



Ánh mắt kia hoàn toàn chọc giận Lương Nguyên.



Lạc Hưởng Ngôn đối với địch ý của hắn hoàn toàn không để trong lòng, thong thả ung dung để ý ống tay áo, không nhanh không chậm mở miệng nói: “Nếu bỏ qua, như vậy bắt đầu từ bây giờ, Tang Đồng sẽ do tôi toàn quyền tiếp nhận!”



Lương Nguyên giận không kềm được hừ nói: “Dựa vào cái gì!”



Lạc Hưởng Ngôn khoa trương nhíu lông mày, cố làm ra vẻ trầm tư, đáp lời: “Đại khái bằng việc sẽ toàn tâm toàn ý tin tưởng cô ấy? Hoặc là…… Có thể dễ dàng giúp cô ấy giải quyết tất cả phiền não?”



Lương Nguyên sắc mặt đen xuống: “Nằm mơ!”



Lạc Hưởng Ngôn bĩu môi, buông tay bày tỏ không có một chút áp lực: “Là ai đang nằm mơ…… Lập tức sẽ biết!”



Lương Nguyên không hiểu những lời này có ý gì, lại bị cái vẻ cao cao tại thượng kiêu căng ngạo mạn của Lạc Hưởng Ngôn đâm vào trong lòng đau xót.



“Đồng Đồng sẽ không chọn anh!”



“Chỉ là thông báo một tiếng, bắt đầu từ bây giờ, cô ấy là cô ấy, không phải đang trưng cầu ý kiến a Lương tiên sinh…… Về phần cô ấy có thể lựa chọn hay không, đó là chuyện của hai chúng tôi!”



Lạc Hưởng Ngôn ý vị không rõ khẽ cười một tiếng, hướng đại sảnh đi tới.



“A, đúng rồi!” Lạc Hưởng Ngôn đột nhiên quay đầu lại, tà khí mà cười nói, “Buổi lễ trao giải sau khi chấm dứt, không ngại lặng lẽ đi theo phía sau Đường Vũ Lâm, nói không chừng có thể xem được màn kịch hay!”



Lạc Hưởng Ngôn mới vừa ngồi xuống, buổi lễ trao giải đã bắt đầu.



Tang Đồng không yên lòng nhìn màn ảnh lớn trên sân khấu, phần đầu không mấy quan trọng, vài danh mục giải thưởng được trao tặng, rốt cuộc cũng đến trọng tâm chính rồi.



Trên màn hình lớn xuất hiện vài lượt hình ảnh các nam diễn viên, cuối cùng hình ảnh dừng lại, Lương Nguyên nhãn thần kiên nghị chăm chú mà nhìn lên phía trước, trong tay cầm súng hình tượng người đàn ông rắn rỏi.



Bất tri bất giác, Lương Nguyên đã chuyển hình thành công, thoát khỏi hình ảnh diễn viên dựa vào gương mặt thần tượng, trở thành một diễn viên với khả năng diễn xuất xuất sắc.



Năm nay không có đối thủ cạnh tranh quá mạnh mẽ, giải thưởng giành cho vai nam chính xuất sắc nhất hoàn toàn xứng đáng rơi vào tay Lương Nguyên.



Vòng nguyệt quế ảnh đế này, danh xứng với thực.