Màu Xanh Huyền Bí

Chương 61 :

Ngày đăng: 21:58 21/04/20


Tang Đồng liếc mắt nhìn ly rượu trước mặt, cười như không cười nhìn về phía Lương Tiểu Nghệ, chậm rãi mở miệng: “Rất nhiều năm về trước, uống một ly rượu bỏ thêm chút thuốc, thiếu chút nữa không thể tỉnh lại…… Từ đó về sau, tôi sẽ không tùy tiện uống bất cứ thứ gì người khác đưa cho! Huống chi…… Còn là Lương Tiểu Nghệ cô đưa cho tôi đây!”



Lương Tiểu Nghệ sắc mặt lập tức cứng đờ, trong mắt ánh sáng điên cuồng chợt lóe lên, ôn nhu mà cười: “Thế nào, hoài nghi ly rượu này có vấn đề?”



Tang Đồng nhún vai một cái: “Có vấn đề hay không tôi không biết…… Lương Tiểu Nghệ, cô đồng ý chúng ta về sau sẽ không còn bất cứ liên hệ gì, trước đây có thể làm nhiều tổn thương tôi như vậy, dựa vào cái gì mong muốn trong nhất thời xóa bỏ hết thảy! Không cùng cô tính toán là nể mặt Lương Nguyên, nhưng tôi…… Tuyệt đối sẽ không tha thứ!”



Tang Đồng nói xong những lời này, cảm giác điện thoại di động trong túi chấn động, liền không quan tâm sắc mặt của Lương Tiểu Nghệ, cầm điện thoại lên đi ra ngoài nghe.



“Tả Tả cậu ở đâu?”



Hàn Tả Tả trong điện thoại nói rất nhanh: “Đừng nói nữa, Tự Thần bị chuốc một bình rượu lớn, lúc này ói đến thừa sống thiếu chết…… Tớ đưa cậu ấy lên trên lầu tìm cản phòng rồi xuống tìm cậu!”



Tang Đồng nghe được bên kia có tiếng nước chảy rào rào, vội vàng nói: “Chăm sóc cậu ta đi, lát nữa lại nói tiếp!”



;



Mới vừa cúp điện thoại, cửa phòng bị kéo ra, có người hô: “Tang Tiểu Đồng, dám trốn ra bên ngoài! Quá không có nghĩa khí, phải phạt rượu!”



Tang Đồng bị mấy người đó lôi vào, dở khóc dở cười cùng Tô Vĩ đứng cùng nhau.



Một đám người nhao nhao ồn ào nói: “Hai người trong phim không thể kết hợp, trong thực tế Tang Tiểu Đồng lại bị Lạc Nhị gia cưới đi, Tô Thiên Vương của chúng ta quả thật quá đáng thương mà! Trong phim ngoài phim cũng không có cơ hội ——“



Mọi người cười lên ha hả, có ngườicthét: “Hát một bài, hát một bài ——“



Micro bị nhét vào trong tay Tang Đồng và Tô Vĩ, Tô Vĩ quay đầu sang bên tai cô nói: “Hát một bài đi, nếu không bọn họ không để yên đâu!”



Tang Đồng bất đắc dĩ cười hỏi: “Hát bài gì?”



Tô Vĩ chọn bài nam nữ hát song ca, rất kinh điển, hai người cùng nhau hát.



Mặc dù Tô Vĩ và Tang Đồng hát có dễ nghe đi nữa, trong cái bầu không khí này không ai còn nghiêm túc thưởng thức, cũng chỉ là góp vui mà thôi.



Hát xong, Tang Đồng cầu xin tha thứ: “Vậy được rồi chứ!”



“Không được, uống một chén!”



“Còn phải là rượu giao bôi —— Tang Tiểu Đồng phải an ủi một chút Tô Thiên Vương bị thương tâm ….!”



Tang Đồng dở khóc dở cười nhìn ly rượu bị nhét vào trong tay: “Thật không được, không thể uống rượu……”



Vì bảo bảo trong bụng, Tang Đồng nói gì cũng không nguyện uống.



Tô Vĩ vì cô hoà giải: “Tốt lắm tốt lắm, mọi người đừng làm rộn! Hát còn chưa đủ sao, còn muốn khi dễ cô nương người ta, mấy đại lão gia các người cút sang một bên đi ——“



Mọi người nhất quyết không tha, Tang Đồng không thể làm gì khác hơn là thỏa hiệp: “Vậy…… Uống đồ uống được chứ?”



“Nơi này là chỗ nào nha, muốn uống đồ uống khác cũng không có đâu a!”



“Đúng vậy! Tang Tiểu Đồng quá không nể mặt điiii——“



Tang Đồng bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là miễn cưỡng nói: “Thật sự không thể uống…… Như vậy đi, chỉ uống một chút được chứ?”



Tang Đồng đem rượu bên trong ly sớt bớt hơn phân nửa: “Cầu xin các vị bỏ qua cho, sau này nhất định sẽ bồi mọi người uống một chầu hả hê!”
“Còn lại hãy yên tâm, chuyện tối nay, bảo đảm sẽ không có bất cứ tin đồn nào truyền ra ngoài!”



Lạc Hưởng Ngôn ngồi ở bên giường cả đêm không chợp mắt.



Trời sáng, có bác sĩ đi tới kiểm tra phòng.



Lạc Hưởng Ngôn cùng thầy thuốc phía sau, đóng cửa phòng bệnh hỏi: “Thân thể của cô ấy không có gì đáng ngại chứ?”



Bác sĩ an ủi: “Hiện tại xem ra tất cả đều hồi phục tốt…… Nhưng là sử dụng LSD sẽ xuất hiện một loại hiện tượng đặc biệt, cũng chính là chứng ‘nhớ lại’. Đã từng dùng qua LSD, nếu như không sử dụng nữa, số thuốc lắng lại bên trong thận sau một thời gian sẽ bị đào thải ra ngoài, đồng thời một ít lại tiến vào tế bào não, sau đó mới ở trong tế bào sinh ra phản ứng dây chuyền. Cho nên tình huống bệnh nhân cụ thể như thế nào, còn phải đợi cô ấy tỉnh lại làm kiểm tra…… Một số người sau khi dừng thuốc cũng sẽ để lại di chứng ảo giác trước đó, đến lúc đó hy vọng anh có thể chuẩn bị tâm lý thật tốt.”



Lạc Hưởng Ngôn thành khẩn nói cám ơn, nói tiếp: “Xin bác sĩ trước hết hãy che giấu bệnh tình, không cần nói cho vợ tôi chuyện cô ấy mang thai…… Tôi lo lắng cô ấy không tiếp nhận nổi, đợi đến thời cơ thích hợp, tôi sẽ nói cho cô ấy biết đứa bé không còn……”



Vị bác sĩ kia hiểu rõ gật đầu: “Yên tâm đi, theo như tình hình bây giờ, bệnh nhân chưa từng hít thuốc phiện, mặc dù lần đầu hít với một lượng lớn, nhưng thể chất của cô ấy không tệ, lại được mọi người đưa tới kịp thời, đoán chừng di chứng sau này của cô ấy sẽ không quá nghiêm trọng.”



“Cám ơn!” Lạc Hưởng Ngôn thoáng yên tâm, sau khi tiễn chân các bác sĩ liền trở lại phòng bệnh.



Tang Đồng vẫn chưa tỉnh, thân thể sau khi đẻ non rất suy yếu, vẻ mặt an tĩnh nằm trên giường bệnh, chỉ một đêm ngắn ngủn, liền gầy đi rất nhiều, sắc mặt vàng vọt, đáy mắt thâm quầng một mảnh.



Lạc Hưởng Ngôn sao còn có tâm tư đi quản chuyện khác, toàn bộ thể xác và tinh thần đều đặt vào Tang Đồng, chỉ gọi một cú điện thoại cho Lạc phu, đem mọi chuyện nói sơ qua với bà, để Lạc phu toàn quyền giải quyết.



Giao mọi chuyện cho mẹ mình, Lạc Hưởng Ngôn tuyệt đối yên tâm, liền tiếp tục một tấc cũng không rời bồi ở bên cạnh Tang Đồng.



Hơn hai giờ chiều, sân bay người tới người đi, loa phát thanh liên tục thông báo lộ trình chuyến bay.



Lương Tiểu Nghệ vội vàng đứng lên: “Đi thôi, anh, vào thôi.”



Lương Nguyên nhìn lại chốc lát, khuôn mặt cô đơn: “Đi thôi!”



Người xếp hàng tiến vào cũng không nhiều, rất nhanh đã tới lượt bọn họ.



Lương Nguyên vừa định tiến lên, đột nhiên xông lên mấy người cảnh sát, đem hắn ngăn lại.



Lương Tiểu Nghệ sắc mặt bỗng dưng biến đổi.



Lương Nguyên không hiểu hỏi: “Đồng chí cảnh sát, xin hỏi xảy ra chuyện gì?”



Người dẫn đầu lễ phép chào nói: “Thật xin lỗi, Lương Tiểu Nghệ bị tình nghi giết cùng buôn lậu thuốc phiện, mời đi theo chúng tôi đến đồn cảnh sát một chuyến hỗ trợ điều tra!”



Lương Nguyên cảm thấy buồn cười, không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía Lương Tiểu Nghệ, lại phát hiện sắc mặt cô ta rất bình tĩnh, trong ánh mắt đầy vẻ điên cuồng.



Lương Nguyên trong lòng trầm xuống, khó khăn hỏi: “Là….. em sao?”



Lương Nguyên không đầu không đuôi hỏi, Lương Tiểu Nghệ ngầm hiểu, chậm rãi nở nụ cười, cười đến rực rỡ như vậy, giống như một đứa bé đang đợi được khen thưởng, thoải mái ung dung nói: “Anh, hiện tại anh có thể an tâm, tất cả những người tổn thương anh đều không được chết tử tế…… Người nào làm anh đau khổ, em cũng sẽ không để cho họ tốt hơn!”



Lương Nguyên đầu óc ong một tiếng, giống như chiếc pháo bị đốt nổ tung trước mặt mình.



“Em đã làm cái gì?”



Lương Nguyên không dám nghĩ tới, van xin nhìn Lương Tiểu Nghệ, vẻ mặt lo sợ nghi hoặc bất an.



Cảnh sát cách một tiếng còng tay Lương Tiểu Nghệ, cười lạnh nói: “Lần này vừa đúng lúc, hiềm nghi ngược lại được khẳng định chắc chắn!”