Màu Xanh Huyền Bí

Chương 9 :

Ngày đăng: 21:58 21/04/20


Triệu Tư Viễn kinh nghi nhìn kỹ Tang Đồng một chút: “Em là minh tinh?”



Tang Đồng gật đầu một cái, thản nhiên thừa nhận: “Em mười bảy tuổi ra mắt, hiện tại đã rút lui khỏi làng giải trí hơn hai năm rồi.”



Triệu Tư Viễn trong lòng rất không thoải mái, làng giải trí là địa phương nào, Tang Đồng trẻ tuổi như thế đã rút lui khỏi đó, còn không biết trải qua bao nhiêu chuyện nhơ nhớp gì, vốn tưởng rằng Tang Đồng là met cô gái đơn thuần truyền thống, bây giờ hình như lại không phải.



Triệu Tư Viễn trong lòng đột nhiên dâng lên nồng nặc mất mác, chần chừ nói: “Xin lỗi, anh là người trực tiếp, không thích dài dòng dây dưa…… Lúc tước anh đã nói với em, gia đình anh rất truyền thống, anh cũng vậy vẫn hi vọng tìm một cô gái truyền thống đơn giản, anh chưa bao giờ nghĩ tới vợ mình là một minh tinh……”



Thật đúng là đến nơi đến chốn! Lúc thổ lộ câu thứ nhất chính là “Xin lỗi, anh là người thích trực tiếp”, không nghĩ tới cự tuyệt cũng nói y như vậy!



Tang Đồng trong lòng cười lạnh, nhìn bộ dạng Triệu Tư Viễn, sợ rằng trong lòng đang nghĩ đến chính là câu “Diễn viên bạc này” rồi.



Tang Đồng chẳng hề để ý cười cười nói: “Em hiểu rõ ý tứ của anh, hơn nữa em cũng đã kết hôn rồi…… Chỉ là anh là bác sĩ đầu tiên nhổ răng cho em mà còn tặng lại chiếc răng, dáng dấp lại không khó nhìn, em nhất thời hưng phấn mới…… Anh cũng đừng để ý.”



Triệu Tư Viễn sắc mặt lại biến đổi lần nữa, coi như trong lòng tức giận cũng không tiện phát tiết, dù sao người nói lời khó nghe trước là mình.



Tang Đồng không thèm để ý chút nào, như không có việc gì đẩy cửa xe ra, cười đến đặc biệt sáng rỡ, phất tay một cái nói: “Cám ơn đưa em về nhà, gặp lại!”



Triệu Tư Viễn miễn cưỡng bình tĩnh nói: “Hẹn gặp lại.” Sau đó một cước đạp chân ga, cũng không quay đầu lại nhanh chóng rời đi.



Tang Đồng trong bụng hiểu rõ, đây là lần cuối cùng hai người gặp mặt, không khỏi xúc động thật lâu.



Người đàn ông vừa lịch sự dịu dàng vừa đáng giá như vậy, về sau sợ rằng không thấy nhiều, cư nhiên cứ như vậy bị cô hù dọa chạy!



Tang Đồng đưa mắt nhìn phương hướng xe rời đi, nổi lên xúc cảm thương tiếc bản thân hoa đòa “Còn không kịp nở rộ đã héo tàn”, đột nhiên nghe được thanh âm vô cùng quen thuộc.




Lương Nguyên thật sự đã trở lại.



Tang Đồng tỉnh dậy, đột nhiên phát hiện thế giới khắp nơi đều là bóng dáng của Lương Nguyên.



Đài phát thanh, Internet, TV, quảng cáo, tạp chí, báo…… Chỗ nào cũng có.



Tang Đồng nhìn chằm chằm tiết mục chào đón Lương Nguyên, thất thần suy nghĩ, người này, thật sự là cùng trước kia không giống nhau.



Hơn hai năm trước Lương Nguyên, thiếu niên trẻ lúc nào cũng nở nụ cười mạnh mẽ có chí tiến thủ, đối với tất cả mọi người đều ôn hòa khách khí, rồi lại mang theo nhàn nhạt xa cách. Thời điểm đó Lương Nguyên, ở nơi không có ai, cũng sẽ ưu sầu, cũng sẽ cười to, thời điểm ở cùng Tang Đồng cũng sẽ gây gổ bày tỏ tức giận, giống như một chàng trai hai mươi tuổi bình thường, vụng về mà dụ dỗ bạn gái là cô đây đang tức giận.



Khi đó Lương Nguyên, không giống hiện tại xa cách như vậy.



Tang Đồng nhìn chàng trai trong tấm hình, anh tuấn phi phàm, thời điểm đối mặt với ống kính, vĩnh viễn thâm tình dịu dàng, cử chỉ ưu nhã, mang theo khí thế cao cao tại thượng.



Ngay cả nụ cười cũng hoàn mỹ, đường cong khóe miệng tinh chuẩn đến từng li một.



Lạc Hưởng Ngôn vừa sửa sang lại cravat vừa đi ra ngoài, nhìn thấy Tang Đồng hướng về phía TV ngẩn người, ánh mắt tối sầm lại, cố ý nhẹ nhàng tiến lên ngăn ở trước mặt cô, dụ hoặc vén vén tóc mái trên trán, nặn ra nụ cười “Tà mị” hỏi: “Như thế nào? Đẹp trai không?”



Tang Đồng giật mình một cái hồi hồn, lập tức che mắt nói: “Mù, mù, Lạc Nhị gia anh quả thật chói lóa mù mắt người khác!”



Lạc Hưởng Ngôn cười ha ha, vươn tay phong độ nói: “Lạc phu nhân, tiệc tối sắp bắt đầu, xin mời!”



Tang Đồng kinh ngạc mà nhìn nhìn bàn tay trước mặt mình, không tự chủ được nắm lấy, mượn lực đứng lên.