Mau Xuyên Hệ Thống: Công Lược Lang Tính Boss
Chương 112 : Công lược hoàng tử hắc hóa 34
Ngày đăng: 12:49 30/04/20
Editor: Mặc Quân Tịnh Túc
"Mặc Thiên Trần." Hạ Diệc Sơ duỗi tay đẩy hắn, đáy lòng có một dự cảm bất thường dần dần hình thành.
Mà Mặc Thiên Trần ôm Hạ Diệc Sơ, giống như không có nghe được thanh âm của Hạ Diệc Sơ, hắn duỗi tay gắt gao đem Hạ Diệc Sơ chộp vào trong lòng mình, dùng sức làm thân thể đối phương dính sát vào ngực, giống như là muốn đem Hạ Diệc Sơ chen vào trong cốt nhục của hắn, hai người hòa hợp thành nhất thể. Lực đạo to lớn, làm Hạ Diệc Sơ không khỏi hung hăng nhíu nhíu mày.
"Nhiễm Nhiễm, Nhiễm Nhiễm."
Mặc Thiên Trần cúi đầu, ở trên người Hạ Diệc Sơ cọ cọ, giống như một con cún nhỏ, cánh mũi kích động, hình như là ngửi hương vị trên người Hạ Diệc Sơ, tựa hồ đang xác định người này có phải Nhiễm Nhiễm của mình hay không.
Hạ Diệc Sơ duỗi tay dùng sức muốn đẩy Mặc Thiên Trần ra, nhưng về điểm nội lực này của cô, căn bản Mặc Thiên Trần không để ở đáy mắt, quả thực cả người hắn không hề chịu ảnh hưởng.
"Hệ thống, ngươi mau ra đây, Mặc Thiên Trần đã xảy ra chuyện gì?" Hạ Diệc Sơ ở trong đầu xin hệ thống giúp đỡ.
"Đinh! Trạng thái trước mắt của nam chính thật không tốt, hẳn là trúng xuân dược, hơn nữa rất cường liệt, không cùng nữ tử, khụ khụ khụ, làm cái chuyện gì gì đó đó thì sẽ phải chết (=.=). Cô nhìn hắn võ công cao cường như thế, nhưng thần chí đã không rõ."
Hạ Diệc Sơ nghe hệ thống nói, ngẩng đầu nhìn Mặc Thiên Trần, quả nhiên, cặp con ngươi ngăm đen kia của Mặc Thiên Trần, không biết từ khi nào, biến thành một mảnh màu tím nhạt, trong mắt thường thường có hồng quang hiện lên, làm trong lòng Hạ Diệc Sơ run sợ.
Mà cùng lúc đó, Mặc Thiên Trần cũng đã từ trong hương vị quen thuộc này, xác định người trong ngực này là người quen thuộc, là người trong lòng hắn muốn.
Cho nên, lúc Hạ Diệc Sơ vẫn còn ngơ ngác, một trận quay cuồng trời đất, cả người cô trực tiếp bị Mặc Thiên Trần đưa lên trên giường, nam trên nữ dưới, Hạ Diệc Sơ bị hắn áp chế dưới thân.
Đây không chỉ là tư thế nguy hiểm, mà trong lúc Hạ Diệc Sơ lơ đãng còn cọ tới cọ lui trên người Mặc Thiên Trần, thân thiết cảm nhận được cái đồ vật chống mình dưới thân......
*****
Lúc Hạ Diệc Sơ tỉnh lại nữa, vừa mở mắt, nhìn thấy chính là tấm màn màu tím nhạt quen thuộc, mặt trên tấm màn còn thêu hoa văn tinh xảo.
Hạ Diệc Sơ thử giật giật thân thể của mình, nào ngờ chỉ vừa động, toàn thân trên dưới giống như muốn tan ra, đau đến mức Hạ Diệc Sơ hít hà một hơi lạnh, nằm lại trên giường.
Hồng Nguyệt canh giữ ở bên ngoài tựa hồ nghe thấy động tĩnh bên trong, từ gian ngoài đi vào.
Nhìn Hạ Diệc Sơ trên giường đã tỉnh lại, Hồng Nguyệt từ trên bàn tròn rót một chén nước, cẩn thận hầu hạ Hạ Diệc Sơ uống.
"Hiện tại đã là lúc nào rồi?"
Hạ Diệc Sơ mở miệng, tức khắc đã bị thanh âm khàn khàn của mình làm cho hoảng sợ.
Ngay sau đó, trong lòng sinh ra vô tận xấu hổ và ngượng ngùng.
Chẳng qua, Hồng Nguyệt giống như hoàn toàn không có nhận thấy được tâm tư của Hạ Diệc Sơ, một lần nữa đỡ Hạ Diệc Sơ nằm xuống, thần sắc tôn kính mở miệng nói: "Hồi Vương phi, hiện tại đã là giờ Mùi ( 13:00~15:00)."
"Ừ, ta đã biết, ngươi ra ngoài trước đi, ta muốn ngủ tiếp." Hạ Diệc Sơ phân phó, toàn thân đau nhức, thậm chí đến cả tay cô cũng lười nhấc.
"Vâng." Hồng Nguyệt đáp lời, cụp mi rũ mắt lui ra ngoài, chẳng qua, sau khi ra ngoài, nàng ta phân phó hai nha hoàn khác canh giữ cửa phòng rồi lập tức đi tới nơi thư phòng Mặc Thiên Trần.