Mau Xuyên Hệ Thống: Công Lược Lang Tính Boss

Chương 194 : Hạ Trạm phiên ngoại (2)

Ngày đăng: 20:30 26/05/20


Editor: Mi Mặt Mèo



*******************



Kết quả mỗi ngày đều thất vọng, gia đình vui vẻ hòa thuận bỗng chốc biến thành bầu không khí ám trầm. Bà Hạ thậm chí rửa mặt bằng nước mắt.



Hạ Trạm vào phòng Hạ Nhật Hòa, nhìn những món đồ chơi hai người từng chơi chung, không kềm được nước mắt, òa khóc lớn. Hắn muốn nhìn thấy chị ngồi đọc sách, thấy chị làm ba mẹ mua những thứ hắn thích.



Từ đó, Hạ Trạm an tĩnh hơn, không nghịch ngợm gây sự nữa, thích ở một mình đọc sách, thành tích học tập cũng tiến bộ vượt bậc. Đối với sự biến hòa này của Hạ Trạm, cha mẹ và giáo viên đều kinh ngạc.



Ông bà Hạ lúc này mới phát hiện ra sự mất tích của Hạ Nhật Hòa không chỉ khiến họ khổ sở mà cũng khiến Hạ Trạm khổ sở giống như vậy.



Mà khoảng thời gian qua, bọn họ cũng xem nhẹ Hạ Trạm nhiều.



Về sau, bà Hạ nhiều lần nói chuyện với Hạ Trạm, nhưng hắn đều không trả lời. Bà Hạ mang con đi bệnh viện mới hay cái tát lúc trước đã làm cho một bên tai của Hạ Trạm bị mất thính giác, không còn khôi phục được.



Bà Hạ sợ hãi, Hạ Trạm lại ngoan ngoãn: "Không sao đâu, tai còn lại con vẫn có thể nghe được."



Bà Hạ nhìn con trai, ôm hắn, nghẹn ngào. Qua chuyện này, ông bà Hạ ý thức được bọn họ không thể nào xem nhẹ đứa con trai duy nhất này, lại càng không từ bỏ tìm Hạ Nhật Hòa.
"Phanh!" Một tiếng, Hạ Trạm không cảm giác thống khổ chút nào, hắn đã không còn tồn tại trên thế giới này.



- ------------------------------



Lại lần nữa khôi phục ý thức, Hạ Trạm chỉ cảm thấy dưới thân một mảnh mềm mại làm hắn thoải mái, hắn từ từ mở mắt ra.



Vừa mở mắt, hắn thấy vách tường đối diện dán đầy poster dũng sỹ, người máy các loại. Hạ Trạm lười nhác nhắm mắt lại, đột nhiên, mở to mắt, bật dậy, vẻ mặt như thấy quỷ.



Rõ ràng hắn nhớ mình đang trên máy bay đến thành phố A, máy bay rơi, hắn đã chết rồi sao lại trở về căn phòng ngày trước của mình, lại còn là phòng trẻ con.



Hạ Trạm cúi nhìn thân thể mình, tay nhỏ, chân nhỏ.



Hạ Trạm tựa hồ nghĩ đến cái gì, thần sắc biến đội, vội vàng bò xuống giường, lảo đảo chạy ra ngoài, vào phòng cách vách.



Phòng này sau khi Hạ Nhật Hòa mất tích, hắn đã đến vô số lần, vị trí mỗi đồ vật hắn đều nhớ rõ trong lòng.



Hạ Trạm hồng hồng đôi mắt, nhìn lên giường nhỏ, đi tới, ôm Hạ Nhật Hòa đang ngủ say vào lòng.



Nếu đây là một giấc mộng, chỉ xin cho hắn không cần tỉnh lại.



Cả đời này, hắn sẽ đem chị nâng trong lòng bàn tay, yêu thương vô vàn.



==========================