Mau Xuyên Hệ Thống: Công Lược Lang Tính Boss
Chương 220 : Vua xác sống độc sủng (26)
Ngày đăng: 20:31 26/05/20
Editor: Mi Mặt Mèo
******************
Vua xác sống được một người hướng dẫn đậu xe. Hạ Diệc Sơ nhìn bóng bọn họ, nội tâm cười nhạo, xem ra lời mình nói vừa rồi cũng có tác dụng chút ít. Bọn họ không thăm dò thực lực của vua xác sống, sẽ dễ dàng động thủ.
"Cháu gái, chúng ta vào trước đi." Thím Vương nói, chính là người phụ nữ đưa Hạ Diệc Sơ từ ngoài cổng thôn vào.
"Cháu phải đợi anh Ly." Hạ Diệc Sơ lắc đầu, hiện giờ cô còn nhỏ tuổi, mới vừa thành niên, lại còn hấp thụ linh khí, bề ngoài nhìn còn nhỏ tuổi hơn. Chỉ cần cô tỏ ra ngây thơ, hồn nhiên khiến mọi người cảm giác giống như bé gái nhỏ ở nhà thuần túy, không hề đề phòng.
Vương Thẩm nhìn Hạ Diệc Sơ làn da trắng nõn như sữa bò, đáy mắt hiện lên một tia u tối.
Vua xác sống và người đàn ông kia đã đến, Hạ Diệc Sơ thấy hắn, lập tức tươi cười.
Hai người tuy rằng ở biệt thự cùng nhau một thời gian, nhưng mà tiếp xúc thân mật chỉ dừng lại ở việc vua xác sống cho cô đồ vật, hai ngón tay tiếp xúc ngắn ngủi mà thôi. Trước nay đều không có quá như bây giờ.
Cô kéo cánh tay hắn, tựa hồ toàn thân đều dính lên người hắn.
Vua xác sống dừng bước chân, thân thể cứng đờ đến kỳ cục.
Hạ Diệc Sơ bên ngoài tươi cười, nhưng trong lòng run run.
Đậu má, thân thể hắn cũng quá lạnh đi, giống như ôm một khối hàn băng.
Đừng nói là hắn thật sự là một thi thể chứ.
Trên mặt bàn bày đủ các loại thức ăn ngon miệng, mùi thịt bay bốn phía.
Đã có người ngồi trước, ba người đàn ông, là anh em sinh ba, khoảng 30 tuổi, gương mặt giống nhau, tướng tá cao lớn rắn chắc cũng như nhau.
"Đại đương gia, khách đã đến." Thím Vương nói với ba người họ, ngón tay làm một hành động cực kỳ nhỏ, ba người kia đều hiểu.
"Ha ha, không nghĩ tới hôm nay ở đây lại có hai vị khách trẻ tuổi như thế." Một người đàn ông nói, "Mau ngồi xuống đi, chúng ta chờ mọi người ăn cơm nãy giờ đấy."
"Cảm ơn." Hạ Diệc Sơ rụt rè cười cười, lôi kéo vua xác sống ngồi xuống.
Hạ Diệc Sơ nắm tay thành quyền, nỗ lực khắc chế bản thân, không dám động đũa. Vua xác sống ngồi cạnh không nói gì, đột nhiên chụp lấy hai tay Hạ Diệc Sơ kéo qua.
"Anh làm gì?" Hạ Diệc Sơ bất thình lình bị kéo đau, phản ứng mạnh mẽ.
"Bị thương." Vua xác sống kéo các ngón tay cô ra, trong lòng bàn tay có dấu móng tay, có cả một vết hồng hồng.
Đây đều là Hạ Diệc Sơ tự bấm tay mình, không nghĩ đến hắn lại nhạy bén như thế.
"Không việc gì." Hạ Diệc Sơ hơi xấu hổ, rút tay ra. Vua xác sống lại cứ túm tay cô, không cho rút lại.
"Người anh em này, hai người tình cảm thật tốt, người ta muốn ăn để người ta ăn, cậu cứ bắt lấy tay cô ấy làm gì?"
Hạ Diệc Sơ với vua xác sống ban nãy nói chuyện khá nhỏ, khó trách bọn họ hiểu lầm.
Hạ Diệc Sơ nghe thấy tên kia cười to nhiệt tình ăn uống, dạ dày cô quay cuồng mãnh liệt, rốt cuộc không khắc chế được, đẩy vua xác sống ra, chạy ra ngoài, đứng dưới mái hiện không ngừng nôn ọe.
Vua xác sống chạy theo ra, trong tay không biết lúc nào có thêm một lọ thủy tinh và khăn giấy.
Ba anh em kia cũng đứng lên, liếc nhau một cái, đáy mắt cả ba hiện lên sát ý cùng khiếp sợ.
===========================