Mau Xuyên Hệ Thống: Công Lược Lang Tính Boss

Chương 8 : Ca ca mặt lạnh cấm dục bá đạo 8

Ngày đăng: 12:48 30/04/20


Hạ Diệc Sơ kì thật cũng không có đi bao xa, cô vẫn luôn ở trong lòng kêu hệ thống chú ý hướng đi của Chu Hiểu Hoành



Mà hệ thống cũng không phụ kì mong của Hạ Diệc Sơ, thời thời khắc khắc báo cho cô biết hướng đi mới nhất của hắn



Nghe hệ thống trong đầu kích động kêu to, Chu Hiểu Hoành thần sắc vội vàng từ quán cà phê ra ngoài, vốn Hạ Diệc Sơ vẫn còn đứng khá gần quán, ngay lập tức thấy bóng dáng mảnh khảnh của Chu Hiểu Hoành  trong biển người xuất hiện



“Đồng học phía trước, xin chờ một lát!” Chu Hiểu Hoành hai mắt sáng ngời, đi nhanh đuổi theo thân ảnh Hạ Diệc Sơ, mở miệng gọi cô lại



“Ân! Ngài kêu tôi?” Hạ Diệc Sơ quay đầu, tỏ ra nghi hoặc hỏi lại



“Đúng vậy, đồng học, tôi là một vị đạo diễn, gần đây nhất có một cái nhân vật thực thích hợp với cô, cô có hứng thú sao?”



“…….”



Hạ Diệc Sơ thần sắc có chút câm nín nhìn Chu Hiểu Hoành vẻ mặt kích động ở trước mặt, cái lời nói như vậy, vừa nghe… giống như là tên lừa đảo



“Tôi có thể xem danh thiếp của ngài được không?” Hạ Diệc Sơ mở miệng



“Có thể, có thể” Chu Hiểu Hoành trả lời, lập tức từ trong túi tiền lấy ra một xấp danh thiếp đưa cho Hạ Diệc Sơ



Hạ Diệc Sơ tiếp nhận nhìn nhìn, đây thật là… tiết kiệm giấy! Danh thiếp màu trắng kiểu dáng cực kì ngắn gọn nổi bật lên hai dòng chữ màu đen



Tên họ: Chu Hiểu Hoành
Hạ Diệc Sơ xuống xe, đứng tại chỗ, nhìn xe Chu Hiểu Hoành rời đi, liền tính toán tùy tiện bắt xe trở về



Dù sao lần này ra ngoài mục đích chính là vì nhân vật của Chu Hiểu Hoành, mặt khác cũng không có việc gì



“Hạ, Hạ Quỳ?”



Cách đó không xa truyền đến một đạo âm thanh không xác định, chính là nghe được tiếng trả lời, xoay người đối diện nhìn hắn, thì nguyên bản trong lòng chỉ xác định 80% nháy mắt đạt 100%



Hạ Diệc Sơ yên lặng nhìn nam tử đeo kính râm, mặc một bộ Tây trắng hướng mình đi tới, cũng không có mở miệng nói chuyện



Nam tử mặc tây trang cách Hạ Diệc Sơ cũng không xa, nhìn nàng đứng nơi đó bất động, vài bước liền đi tới trước mặt Hạ Diệc Sơ



Người mặc tây trang thân hình thon dài, anh tuấn tiêu sái, cả tỏa ra khí chất hòa hoa phong nhã, đúng là người mà nguyên chủ yêu tới tận xương tủy, tra nam, Chu Thanh



Chu Thanh nước đến trước mặt Hạ Diệc Sơ, nhìn bốn phía không có người, liền lấy mắt kính trên mặt mình xuống, lộ ra khuôn mặt soái khí, chỉ là cái tướng mạo ấy nhìn thấy Hạ Diệc Sơ thì lại mang theo một tia chán ghét cùng không kiên nhẫn



Chu Thanh đối với Hạ Diệc Sơ nói: “Hạ Quỳ, sao cô lại tới đây? Tôi không phải đã nói rồi, tôi hiện giờ là nhân vật công chúng, phải luôn thời khắc duy trì hình tượng bên ngoài, hai ta không thể ở gần công ty như vậy mà gặp mặt. Nếu như để ai chụp được thì sẽ không biết đem cô và tôi nói thành cái gì đâu”



Bỗng nhiên, Chu Thanh ánh mắt lơ đãng đảo qua cái kịch bản Hạ Diệc Sơ cầm trên tay, đôi mắt hơi nheo lại làm hắn thấy rõ cái tựa đề trên trang bìa kịch bản



Chu Thanh trong lòng cả kinh, nguyên bản thần sắc với Hạ Diệc Sơ có chút không kiên nhẫn cùng chán ghét chớp mắt một cái liền biến mất, trở thành vô tận vui sướng: “Hạ Quỳ! Kịch bản <>, không nghĩ tới cô đã thay tôi lấy được nhân vật Hàn Liệt! Thật cảm ơn cô!”