Mau Xuyên Hệ Thống: Công Lược Lang Tính Boss
Chương 90 : Công lược hắc hóa hoàng tử 12
Ngày đăng: 12:49 30/04/20
Editor: Mặc Quân Tịnh Túc
Không chỉ có những quan viên đó, ngay cả vài vị hoàng tử khác cũng không kìm nén được, cũng hạ thiệp tới Mặc Thiên Trần, để mời hắn đi gặp mặt nói chuyện, cũng toàn bộ bị Mặc Thiên Trần để cho hạ nhân xử lý.
Bất quá, Mặc Thiên Trần tuy không phản ứng với những người đó, nhưng phủ Thất hoàng tử, hắn lại quản lý vô cùng nghiêm khắc, đặc biệt đối với những hạ nhân, thủ đoạn đúng là sấm rền gió cuốn.
Trong khoảng thời gian này, Mặc Thiên Trần vốn nhận được hậu ái từ Hoàng thượng khiến cho tim của đám hạ nhân đập nhanh liên hồi, mà hắn giết một người răn trăm người, lấy phương thức giết gà dọa khỉ để quản thúc, càng làm cho đám hạ nhân đó trong vài ngày ngắn ngủi, đã bị Mặc Thiên Trần huấn luyện trở thành con chim cút, trở nên nghe lời thành thật khi ở trước mặt hắn.
Hạ nhân toàn bộ phủ đệ đều bận rộn lên, từng người đều trở về đúng cương vị công tác của mình.
Mặc Thiên Trần vào phòng, thần sắc vốn lãnh lệ rũ đi trong nháy mắt, ở trước mặt Hạ Diệc Sơ, cặp con ngươi thị huyết vắng lặng bỗng trở nên thanh triệt đen bóng, thần sắc cũng là đơn thuần vô hại, rất ổn thỏa, phù hợp với một hình tượng ngốc tử năm tuổi.
Trong chốc lát Mặc Thiên Trần đi ra ngoài, Hạ Diệc Sơ đã tự mình xuống giường, tìm quần áo khác mặc vào.
Mặc Thiên Trần không cam lòng vây quanh Hạ Diệc Sơ nhìn một lúc, cuối cùng cũng chỉ là vẻ mặt tốt hơn và có chút tiếc nuối lại ủy khuất nói: "Nhiễm Nhiễm, tại sao ngươi có thể thay quần áo nhanh như vậy, không bằng ta tới giúp ngươi tới vấn tóc đi!"
"Ngươi sẽ vấn tóc?" Hạ Diệc Sơ quay đầu, thần sắc có chút kinh ngạc nhìn Mặc Thiên Trần.
Vấn tóc cũng chính là chải đầu, nhưng chải đầu ở cổ đại khó hơn nhiều so với hiện đại, vật trang sức trên tóc cũng khó dùng.
Cho nên, dù là trong đầu Hạ Diệc Sơ có được ký ức chải đầu của nguyên chủ, nhưng cô sẽ không làm.
Trong khoảng thời gian này, đầu tóc của Hạ Diệc Sơ, mỗi lần đều làm bọn nha hoàn tới chải vuốt.
"Đó đương nhiên, ngươi ngồi xuống trước đi."
Thần sắc Mặc Thiên Trần hưng phấn, vẻ mặt nóng lòng muốn thử, lôi kéo Hạ Diệc Sơ đến trước bàn trang điểm ngồi xuống.
Chỉ là, lúc đi vào thư phòng, Hạ Diệc Sơ lật xem một số thứ trên bàn, thần sắc không thể tưởng tượng được hỏi quản gia đứng ở phía dưới: "Chỉ có vậy thôi sao?"
Như vậy hơi mỏng, hai quyển, vậy cũng quá ít đi.
Cô hôn mê năm ngày đó, cũng không phải năm giờ à!
"Đúng vậy, nương nương, ở trong khoảng thời gian ngài hôn mê, tất cả phủ đệ đều gió êm sóng lặng, chuyện khác đều không phải đại sự gì, cho nên, lão nô liền tự chủ trương xử lý, hai quyển này chính là lão nô không dám tự mình quyết định." Quản gia đã qua tuổi nửa đời người, xoa xoa mồ hôi lạnh toát ra giữa trán, nói với Hạ Diệc Sơ.
"Được rồi, ta đã biết." Hạ Diệc Sơ gật gật đầu, cũng không tính toán tiếp tục truy cứu.
Dù sao cô đợi lát nữa trở về, hoặc giờ một mình xử lý toàn bộ các loại sổ sách còn lại là tốt rồi.
Hạ Diệc Sơ vẫy vẫy tay để quản gia đi xuống, còn mình thì ngồi ở án thư nghiêm túc xử lý mấy quyển sổ mỏng kia.
Mặc Thiên Trần bên cạnh vẫn luôn nhìn chằm chằm Hạ Diệc Sơ, ánh mắt chuyên chú, đáy mắt, đáy lòng, đều chỉ có một người Hạ Diệc Sơ.
------------------------------------------
Cập nhật tình trạng truyện nhanh nhất trên fanpage của Đảo
==========================
Đúng 23h15" nhé!
Đây là chương bù thú