Mau Xuyên: Vai Ác Lại Hắc Hóa

Chương 132 : Mắt mù, đây vẫn là Hoàng thượng sao

Ngày đăng: 12:02 30/04/20


Tiểu Bát tiếp tục nói:" Đáng giận nhất là giá trị ác niệm mỗi lần đều không giống nhau, giá trị ác niệm là cảm quan của đại Boss đối với từng thế giới, hắn không thích thế giới này, không thích người thế giới này, giá trị ác niệm liền sẽ trở nên rất cao, nếu có thứ gì hay người nào dời đi lực chú ý của hắn, khiến cho hắn thích thú, giá trị ác niệm loại này thường thấp hơn, nếu giá trị ác niệm hoàn toàn tiêu trừ, thì nhất định là thứ gì hoặc người nào ở trong lòng hắn chiếm phân lượng lớn nhất, lớn hơn cả ác niệm."



Nam Tầm:" Ngươi nói thứ khiến đại Boss tiêu trừ hoàn toàn ác niệm là thứ gì cơ?"



Tiểu Bát:"..... Ta không phải nói ngươi là đồ vật, ngươi đừng nghĩ nhiều a."



Yến Mạch Hàn vẫn đang trưng cầu ý kiến của Nam Tầm, chỉ chờ nàng gật đầu, hắn liền có thể làm Lý thục phi sống không bằng chết.



Nam Tầm cười gượng một tiếng, " Hoàng thượng, oan oan tương báo khi nào mới dứt, thần thiếp cảm thấy không bằng lấy ân báo oán, nếu ngày sau Lý thục phi thật sự làm việc gì nguy hiểm đến tính mạng thiếp, cũng thỉnh Hoàng thượng trực tiếp ban cho nàng ta cái chết, mấy cái cực hình gì đó hay là thôi đi."



Cái từ " thiếp" hiển nhiên đã lấy lòng được Yến Mạch Hàn, hắn liền cúi đầu hướng cánh môi Nam Tầm cắn cắn:" Diêu Diêu, nàng thật là quá lương thiện, trẫm có thể cưới được thê tử như nàng, quả là phúc phận tu từ ba kiếp."



Nam Tầm khoé miệng hơi hơi nhếch lên, không phải lòng ta lương thiện, mà là hình phạt gì gì đó của ngươi quá ghê tởm, ta không nghĩ muốn cùng ngươi xem xét cái gì hết.



" Diêu Diêu, nàng vừa rồi nhìn trẫm cười cười, trẫm rất cao hứng, đây là lần đầu tiên sau mấy ngày nàng mới cười với trẫm, nàng có phải đã tha thứ cho trẫm rồi phải không?" Khoé miệng Yến Mạch Hàn cong lên, đuôi mắt cũng nhiễm ý cười.



Nam Tầm: "........"



Không ổn, vừa rồi bị doạ choáng váng, đột nhiên liền quên bản thân đang giả mặt lạnh.



Nụ cười trên môi lập tức khéo thẳng, cười như không cười liếc hắn một cái, " Hoàng thượng nói đùa, thần thiếp có cùng người giận dỗi sao?"



Yến Hàn véo véo khuôn mặt nàng, tâm tình vẫn rất tốt nói:" Ta biết trong lòng nàng vẫn còn tức giận, nhưng Diêu Diêu nàng yên tâm, lời nàng từng nói, ta đều nhớ kỹ, nàng lại cho ta một ít thời gian, ta nhất định cho nàng thứ nàng muốn."



Khi nói lời này, không ngờ hắn lại không xưng trẫm.



Nam Tầm nhìn hắn, trong lòng suy nghĩ về vấn đề mà hắn nói hắn nhớ kỹ.




Nhưng hôm nay, Lý thục phi này tự nhiên có thai.



Yến Mạch Hàn đi vào nội viện, thái y vừa mới xem bệnh xong đã cung kính chờ ở một bên.



" Thục phi thật sự có thai?" Yến Mạch Hàn nhìn về phía Tôn thái y bên cạnh.



Tôn thái y vội vàng trả lời:" Hồi bẩm Hoàng thượng, trong bụng Thục phi nương nương xác thực đã có long thai ba tháng, bất quá mới vừa rồi rơi xuống nước bị khí hàn xâm nhập, cái thai này đã......."



Nói đến đây, trên trán Tôn thái y đã đầy mồ hôi lạnh, sợ Hoàng thượng nhất thời tức giận lôi hắn ra chém.



Nhưng mà Yến Mạch Hàn liếc cũng chưa liếc hắn một cái, nhàn nhạt ừ một tiếng, " Đều lui xuống cả đi."



Thế thôi sao? Mấy vị thái y liếc nhìn nhau, vội vàng lui xuống.



Lý thục phi bên trong hiển nhiên nghe được lời thái y nói, khóc lóc ầm ĩ cả lên, tiếng khóc thê hương:" Con của ta, con của ta......Hoàng thượng, ngài nhất định làm chủ cho mẹ con thần thiếp."



Yến Mạch Hàn đi đến sau bình phong, quét mắt về phía nữ nhân sắc mặt trắng bệnh kia, lúc này tóc tai nàng hỗn độn, khóc đến toàn thân run rẩy.



" Hoàng thượng, là Tần Bộ Diêu hại thần thiếp, cầu Hoàng Thượng giúp thần thiếp đòi lại công đạo, hài tử của chúng ta bị nàng ta giết hại, ô ô ô......."



Ánh mắt Yến Mạch Hàn lạnh lùng quét qua Lý thục phi:" Câm miệng cho trẫm! ngươi là cái đồ độc phụ không biết hối cải, hãm hại Tần quý phi không nói, còn dám vụng trộm không uống canh tránh tử, muốn hoài thai hài tử của trẫm! Đừng có mơ!"



Hắn vừa cùng tiểu tâm can hoà hảo được ít, nữ nhân ngu xuẩn này lại cố tình giở trò ngay lúc này, làm cho Diêu Diêu của hắn không cao hứng.



Công tử: Đùa, ghét con mụ Lý thục phi này dã man, lúc đầu còn thấy có tý thông minh, bây giờ càng ngày càng ngu.