Mau Xuyên: Vai Ác Lại Hắc Hóa
Chương 136 : Hoàng đế này, chàng nhất định phải làm sao?
Ngày đăng: 12:02 30/04/20
" Tiểu Bát, ta giống như chọc thêm phiền toái cho đại Boss thì phải?"
Tiểu Bát an ủi nàng:" Chẳng qua là người có tâm vừa vặn lợi dụng chuyện này, tính ra cũng không phải ngươi cố ý, có thể là người khác hạ dược trong ao, ngươi cũng đừng suy nghĩ nhiều."
Theo như lời Tiểu Bát thì ngày đại Boss bị xử lý cũng không còn xa nữa, Yến Mạch Hàn vẫn rất trấn định, một chút cũng không cảm giác được mạch nước ngầm đã bắt đầu khởi động, ngược lại là Nam Tầm đã bắt đầu đứng ngồi không yên.
Giá trị ác niệm của đại Boss vẫn duy trì ở mức 23 không nhúc nhích, Nam Tầm sợ cứ chờ đợi như vậy thì đại Boss thực sự sẽ phải chết, nàng không thể để Yến Mạch Hàn chết, trong lòng cũng chưa từng muốn hắn chết.
Thời điểm khi Nam Tầm vẫn đang do dự muốn hay không muốn áp dụng biện pháp cuối cùng, đột nhiên Thuý Hoàn cho toàn bộ hạ nhân lui khỏi viện, trộm đến ghé sát bên tai Nam Tầm nói nhỏ:" Nương nương, nô tỳ nhận được tin, phu nhân hẹn người ngày mai giờ Tỵ ở chùa Bạch Mã gặp nhau."
Nam Tầm kinh ngạc liếc mắt nhìn Thuý Hoàn một cái.
Thuý Hoàn bị nàng nhìn có chút chột dạ, vội vàng giải thích nói:" Ngày trước có một ít mật thám được phu nhân cài vào hậu cung, bởi vì nương nương người tính tình nóng nảy, cho nên phu nhân không cho nô tỳ nói với nương nương."
Nam Tầm gật gật đầu, cũng không có truy vấn.
Thuý Hoàn thở dài nhẹ nhõm một hơi. Nàng đột nhiên cảm thấy bản thân mình rất giống bạch nhãn lang*, nương nương đối với nàng tốt như vậy, nàng lại gạt nương nương những việc này, chỉ là...... năm đó một cái mạng này của nàng là do phu nhân cứu về.
* bạch nhãn lang: hay sói mắt trắng, chỉ người vong ân bội nghĩa, phản bội người có ơn với mình.
Sáng sớm hôm sau, Nam Tầm sai người để lại cho Hoàng thượng mẩu tin, sau đó thay quần áo thoải mái lên đường đến điểm hẹn.
Nàng cho rằng đến điểm hẹn sẽ nhìn thấy nương, lại không nghĩ đến sau khi đến sương phòng phía trong, nương nàng không thấy đâu, người đến lại là Hiền vương Yến Mạch Ngọc.
Yến Mạch Ngọc nghe xong lời này, bùm một tiếng, thế nhưng lại quỳ gối trên mặt đất, hướng nàng dập đầu thật mạnh:" Thần đệ thay mặt con dân thiên hạ cảm ơn Hoàng hậu nương nương."
Nam Tầm:"....... Không cần cảm tạ ta, việc có thể hay không bổn cung cũng không chắc."
Hai người nói chuyện xong, Nam Tầm liền từ mật đạo rời đi, gian phòng này nối thẳng đến một căn nhà khác, Tần phu nhân đã ở đây chờ nàng.
Yến Mạch Ngọc chuẩn bị thật sự chu toàn, Nam Tầm cảm thấy kể cả cơ sở ngầm hay ám vệ đại Boss phái tới cũng khẳng định không biết nàng và Yến Mạch Ngọc đã gặp mặt.
Chờ đến sau khi hồi cung, quan sát thấy biểu tình đại Boss không có gì khác thường, Nam Tầm mới thoáng yên lòng.
Buổi tối, sau một hồi yêu tinh đánh nhau, Nam Tầm bắt đầu thổi gió bên gối*:" Hàn ca ca, chàng có nhớ lời nói ta từng nói không? Hiện giờ vì ta giải tán hậu cung, ta rất cao hứng, chỉ là....."
* thổi gió bên gối: Chỉ việc các thê tử thường nói chuyện mình muốn với phu nhân trên giường. Người ta nói nam nhân trên giường là dễ lừa gạt nhất, nên mới có câu này.
Ánh mắt Yến Mạch Hàn ôn nhu nhìn nàng, duỗi tay vuốt ve khuôn mặt nàng, lòng bàn tay hắn một chút lại một chút miết nhẹ trên khuôn mặt non mịn của nàng, khoé miệng hơi hơi cong lên, thanh âm cũng trở nên đặc biệt ôn hoà,:" Diêu Diêu, nàng như thế lòng tham như vậy, trẫm vì nàng làm như thế vẫn chưa đủ sao? Nàng nói muốn trẫm chỉ sủng một mình nàng, hiện tại hậu cung cũng chỉ còn một mình nàng, trẫm lại sợ nàng một mình cô đơn, vừa thượng triều xong liền tới bồi nàng nói chuyện........"
Đầu nhỏ Nam Tầm ở trong ngực hắn cọ cọ, " Hàn ca ca, chỉ là ta cũng nói qua ta muốn đi du sơn ngoạn thuỷ, chàng một ngày vẫn là vua của Đại Yến Quốc, liền một ngày nguyện vọng này của ta vẫn chưa thực hiện được."
Dừng một chút, nàng thử cẩn thận thăm dò:" Hàn ca ca, Hoàng thượng này chàng nhất định phải làm sao?"
Yến Mạch Hàn một ôm eo Nam Tầm, một tay khác nhàn rỗi đặt trên giường chợt nắm chặt thành quyền, con ngươi hiện lên một đạo đen tối sâu không đáy, chỗ sâu nhất đáy mắt như có cái gì đó đang dao động, qua một hồi lâu mới bình tĩnh trở lại.