Mau Xuyên: Vai Ác Lại Hắc Hóa
Chương 152 : Quá trắng, giống con búp bê sứ
Ngày đăng: 12:02 30/04/20
" Ngươi, đồ vương bát đản! Đồ lưu manh!" Nam Tầm vội vàng che lại cái mông đáng thương.
Người phía trên ha hả cười thành tiếng,:" Nhóc con, cậu đang xấu hổ sao? Hay là cậu vẫn còn ở thời kỳ thích cùng người khác so đo lớn nhỏ? Ta làm cậu mất mặt?"
Nam Tầm lúc này mới nhớ tới mình đang là thân phận đàn ông, đối phương cũng là đàn ông, đồ vật hắn có đại gia cô đây cũng có, cần quái gì phải ngượng ngùng.
" Tôi không có xấu hổ, chỉ là quần bị anh làm ướt hết, tý biết mặc bằng gì?" Nam Tầm tức giận nói.
Nam nhân nhướng mày:" Không có quần áo tù phục mới?"
Nam Tầm:" Được cấp, nhưng vừa nãy quên mang theo."
" A, cũng thật đáng thương, vậy lát nữa ta thay xong quần áo bẩn sẽ mang cho cậu mượn, nhớ kỹ, giặt sạch sẽ xong ngày mai mang trả lại."
Nam Tầm: "......"
" Biết ta tên gì không? Thời điểm ngày mai tới đừng tới nhầm cửa."
Nam Tầm nghiến răng, từ trong kẽ răng phun ra một câu:" Biết, Diêm La Vương, phòng giam số 419."
( Công tử:Tác giả chọn phòng giam ý nghĩa ghê .)
Diêm La đem cô từ trên mặt đất xách lên, thấy cô còn che che giấu giấu cái mông, không khỏi cười khẽ:" Nhóc con, đứng hẳn hoi."
Nam Tầm bình thường trở lại, thoải mái hào phóng mà lộ cho hắn xem.
Cũng không phải là cô không có.
" Giơ tay lên." Đối phương nói.
Nam Tầm nghe xong, trong lòng thầm trợn trắng mắt, đây là bắt cô làm động tác đầu hàng? Ấu trĩ, tên đại ấu trĩ!!
Nam Tầm: Nhóc con cái đầu nhà ngươi.
Diêm La không nhanh không chậm mà vắt khô khăn lông, quấn lại bên hông, nhàn nhạt ném về phía Nam Tầm một câu:" Cho cậu mười phút tắm rửa sạch sẽ, sau đó ra ngoài gặp ta."
Nói xong, liền khoan thai bước ra ngoài.
Vương bát đản, nhà tắm như cái nồi hơi này mà ngươi cũng có thể biểu hiện như phòng tắm khách sạn cao cấp được.
Nam Tầm vừa nghe hắn nói mười phút, vội lao về phía hắn vừa đi, bay nhanh đi lấy chậu rửa mặt của bản thân rồi quay trở lại.
Diêm La thấy Nam Tầm vội vội vàng vàng, trong mắt mang theo ý cười, thập phần hảo tâm mà nhắc nhở một câu:" Nhóc con, nhỡ kỹ, đừng có lề mề, ta rất chán ghét những người không tuân thủ. "
Nam Tầm loạng choạng một cái, suýt chút nữa đập mông xuống nền đất.
Nam Tầm cũng không có thêm bất kì biểu cảm gì nữa, cô lấy tốc độ nhanh nhất của cuộc đời mình tắm rửa thật sạch sẽ rồi mau chóng lao ra ngoài.
" Ca, ca, tôi không có chậm trễ chứ?" Nam Tầm thở hồng hộc nói.
Diêm La đang bày ra tư thế đại lão gia nằm tựa trên giường, nhàn nhã thoải mái, chân dài thẳng tắp, vòng eo tinh tế, đến Nam Tầm cũng tự thấy hổ thẹn với thân thể nữ nhân của mình.
Diêm La lười biếng nâng nâng đầu dậy, đem bộ tù nhân mới thay ném cho Nam Tầm, " Cầm lấy mặc vào, đừng để bị cảm."
Nam Tầm duỗi tay tiếp được, nhìn nhìn, bộ quần áo này thực ra cũng không bẩn lắm.
Nhưng chờ cô đưa tới chóp mũi ngửi ngửi, lập tức liền ghét bỏ mà nhăn mi lại.
Tuy rằng không phải cái mùi mồ hôi thực gay mũi khó chịu nhưng nó lại tản ra hương vị nồng đậm hơi thở của đàn ông.
Công tử: Hãy khen ngợi tui đi, hôm nay tui ra tận hai chương nhá!!! Hôm nay tôi có deadline mà tui vẫn ra tận hai chương.