Mau Xuyên: Vai Ác Lại Hắc Hóa
Chương 165 : Ca, anh lớn lên quá hung dữ
Ngày đăng: 12:02 30/04/20
Nam Tầm vội vàng nói:" Có thể a, Ca, sao anh lại tới đây vậy? Bồng tất sinh huy* thực sự!"
* bồng tất sinh huy: thường dùng khi khách quý tới chơi nhà hoặc được tặng một vật trang hoàng nhà cửa.
Lúc này, bên trong không biết ai nói Diêm La Vương đến, những người khác đồng loạt bật dậy như lò xo, ngã lăn nhào xuống giường.
Thời điểm Diêm La Vương đi vào, đập vào mắt chính là cảnh tượng năm người xếp hàng ngay ngắn thẳng tắp đứng ngay trước cửa, biểu tình đều bị kinh sợ.
Diêm La nhìn một lượt xung quanh, mày hơi hơi nhăn lại.
Năm người trong lòng đồng thời cảm thán, má nó, nếu sớm biết Diêm La Vương muốn tới đây, bọn họ dù liều cái mạng già này cũng phải đem nhà tù cọ rửa trên dưới một lượt, ai mà không biết Diêm La Vương có thói ở sạch rất nghiêm trọng!
Diêm La trực tiếp nhìn về phía Nam Tầm:" Tiểu Bạch, đâu là giường của cậu?"
Nam Tầm chỉ chỉ cái giường nhỏ trong cùng, " Ca, giường em tít ở góc kia, hay anh có muốn ngồi tạm giường Lão Nhị không? Hắn hai tuần giặt ga một lần, vẫn tính là sạch sẽ."
Sau đó Đỗ Phan lập tức liền thu được ánh mắt ghét bỏ của Diêm La.
Đỗ Phan: "......."
Oan uổng a, Đỗ Phan cảm thấy dù gì bản thân vẫn được tính là phần tử sạch sẽ đi, Lão Đại một tháng giặt một lần, những vẫn là hắn hỗ trợ giặt giúp, bọn Lão Tam phải ba bốn tháng, thậm chí là nửa năm mới giặt đệm một lần.
Diêm La ghét bỏ không tiếp tục đi vào trong.
" Buổi chiều đi quặng mỏ làm việc, ai nguyện ý cùng tôi đổi một chút?" Diêm La vẻ mặt lạnh nhạt nhìn về phía bốn người trong phòng.
Bọn họ còn chưa kịp mở miệng, Nam Tầm đã nhanh nhảu cướp lời:" Ca, anh có việc bận sao? Nếu như anh muốn buổi chiều nay đi thì cứ để em đổi cho."
Diêm La duỗi tay gõ nhẹ vào đầu Nam Tầm một cái:" Cậu trật tự!"
Nam Tầm nga một tiếng, ngoan ngoãn mà đứng bên cạnh Diêm La.
Nam Tầm hỏi những việc cần chú ý khi dọn khoáng thạch, Diêm La kiên nhẫn giải thích cho cô từng tý một.
Xung quanh đều dùng ánh mắt quỷ dị trộm nhìn hai người.
Đại khái khoảng bốn mươi phút sau, xe chở cuối cùng cũng ngừng lại, cảnh ngục xuống trước, tay cầm côn điện hét lớn tù nhân trong xe bước xuống.
Nam Tầm đưa mắt nhìn quanh, quả thật là nơi hoang vắng, xe ngừng ở ven đường, lại nhìn phía trước, nhỏ hẹp, xe không thể tiếp tục tiến lên nên đành phải đi bộ.
Phía sau xe chở tù nhân chuyên dụng có đến ba xe tải lớn cùng với mười mấy cái xe đẩy nhỏ.
Nam Tầm nhìn nhìn xe tải lớn cùng mười mấy cái xe đẩy nhỏ kia, lại quay sang nhìn nhìn Lão Nhị: Người anh em, cái này so với cái ngươi nói hình như không giống nhau?
Từ đây đến quặng mỏ đường đi phi thường không ổn, tuy đường từ đây đến đó chỉ khoảng mấy dặm, nhưng đều là sườn núi hai mươi độ, không tính là quá khúc khuỷu nhưng vẫn yêu cầu đi bộ.
Nhóm tù nhân trước hết phải đem thuốc nổ nổ tung động khoáng thạch, rồi một đám đẩy xe đẩy đi phía sau, cuối cùng phải đem toàn bộ chất đầy lên xe tải phía sau mới được coi là hoàn thành. Dựa theo trọng lượng của xe tải phía sau, mỗi cái tiểu đội ít nhất là phải đẩy mỗi người bốn xe.
Có tù nhân đã bắt đầu chửi bậy thành tiếng, nhưng cũng như tiếng muối ve ve, không đợi quản ngục phân phó, tất cả đã tự đồng phân thành các đội nhỏ.
Nam Tầm nhìn khoảng trống không bên cạnh mình, không khỏi bi ai đưa mắt nhìn lên người bên cạnh, " Ca, người lớn lên quá hung dữ đi, đợi mãi vẫn chưa ai dám đến đây tìm chúng ta."
Diêm La sờ sờ đầu Nam Tầm, sau đó trực tiếp ôm cô tiến đến một phân đội nhỏ cách đó không xa, không khách khí mà đá đi hai tên ẻo lẻ nhất, thế chỗ hai người vào cho đủ quân số.
Cảnh ngục xem xét liếc mắt một cái, lại yên lặng dời mắt đi, giả mù giả điếc coi như không nhìn thấy gì cả.
Một trăm hai mươi người, chia làm mười hai tiểu đội, cứ như vậy mà tiến hành.
Không đợi Diêm La mở miệng, một người trong đội đã nhanh miệng khom lưng nói:" Diêm gia, ngài nghỉ ngơi, tiểu đệ cùng mấy người làm nhoắng phát là xong."
Nam Tầm: Ca, con mẹ nó anh thật trâu bò a!!