Mau Xuyên: Vai Ác Lại Hắc Hóa

Chương 205 : Cô gái này, tôi muốn

Ngày đăng: 12:03 30/04/20


Edit: PaduC/ Beta: Mạn Châu Sa



Nam Tầm vội vàng rời tầm mắt.



Đồ, đồ lưu manh không biết xấu hổ này, lại dám làm trò dụ dỗ cô ngay trước mặt công chúng!



Tộc trưởng bộ lạc A Lạp Sơn đi ra, cả người đầy cảnh giác nhìn chằm chằm thủ lĩnh Tộc ăn thịt người.



A Mãng hơi nhếch khóe miệng: "Tộc trưởng A Lạp Sơn, tôi là tộc trưởng mới của Tộc ăn thịt người, nghe nói mọi người tới đây trao đổi đồ ăn cái mặc nên cũng muốn tới góp vui. Mọi người sẽ không từ chối chúng tôi tham gia chứ?"



Tộc trưởng mấy bộ lạc khác cùng trao đổi ánh mắt với nhau, tộc trưởng A Lạp Sơn hô lớn: "Nếu các người thực sự đến để trao đổi, vậy đương nhiên chúng tôi sẽ không từ chối. Nhưng nếu vì mục đích khác, vậy tất cả tộc nhân từ trên xuống dưới của chúng tôi, còn có những bộ lạc khác chắc chắn sẽ không tha cho Tộc ăn thịt người các người!"



A Mãng khẽ cười nhạt không bình luận gì thêm, chỉ hét to mấy anh em đằng sau nghênh ngang đi vào nơi đổi chác.



Đám dã nhân này vừa đi qua chỗ nào, mọi người đều tránh còn không kịp.



A Mãng giả vờ chọn nhặt một lúc, rồi mới dẫn theo hai ba mươi tên to con dừng trước mặt A Ngu và A Thạch.



A Ngu và A Thạch gồng hết cơ bắp, cảnh giác mà nhìn hắn.



Khóe miệng A Mãng vẫn cong lên cười có vẻ không hề có ý tốt, sau đó tay hắn chỉ vào Sơ Tuyết: "Tôi cảm thấy cô gái này không tồi, tình nguyện dùng hai mươi tấm da thú trường nhung* để đổi."



[*Da thú trường nhung: loại da thú có bộ lông dài và dày.]



Lời này vừa ra, toàn bộ hiện trường yên tĩnh trong nháy mắt.



Nam Tầm cũng ngây ngẩn cả người. A Mãng đang làm cái lông gì? Hắn muốn mua bạn Sơ Tuyết?
Nam Tầm đã sớm nhìn ra con hổ răng kiếm lưu manh này đang chơi trò gì, cô phải thán phục với người tối cổ cũng có trí tuệ đến vậy, còn biết dùng mưu kế.



Từ chối lần đầu, anh có lý do đầy đủ, tôi có thể thông cảm. Nhưng nếu là từ chối lần nữa thì sao, vậy thì không thể nói được.



Mấy người A Ngu, A Thạch, còn có Sơ Tuyết mộng bức, những người khác cũng đều mộng bức.



Ở lúc bọn họ đã nhận định Tộc ăn thịt người là chuyên đến để gây sự, đối phương lại sửa miệng dễ như trở bàn tay.



Sắc mặt A Thạch tái xanh, túm Nam Tầm ra phía sau mình, cả giận nói: "Em gái tôi càng không thể đổi! Em ấy là con gái tộc trưởng chúng tôi!"



Phụ nữ trong bộ lạc có thể đem ra trao đổi, nhưng người này tuyệt đối không thể là con gái tộc trưởng. Nếu cầm con gái tộc trưởng ra giao dịch, vậy chính là một sỉ nhục đối với bộ lạc đó.



Lần này, ngay cả tộc trưởng A Lạp Sơn cũng không biết nên làm sao bây giờ. Theo lý thuyết Tộc ăn thịt người đã nhượng bộ, vì dựa theo tính cách tàn bạo của bọn họ, có thể bình tĩnh hòa nhã mà trao đổi như thế đã rất khó được. Nhưng cố tình một cô gái khác lại là con gái tộc trưởng một bộ lạc.



Mấy dã nhân Tộc ăn thịt người đã bắt đầu ồn ào, cả đám đứng phía sau A Mãng đều dần chuyển vẻ mặt dữ tợn, bọn họ cảm thấy đối phương là đang khiêu khích.



Hai mươi tấm da thú trường nhung cũng không thể đổi được một cô gái là kiều quý đến nỗi nào? Dù là hai con gái tộc trưởng cũng đủ để đổi.



Người ở bộ lạc khác cũng không muốn khai chiến với Tộc ăn thịt người, đặc biệt là chủ nhà - bộ lạc A Lạp Sơn, bởi đại bản doanh của bọn họ ở nơi đây, mà Tộc ăn thịt người giết lên thì cũng mặc kệ già trẻ.



Mọi người đưa mắt đến trên người A Khê theo bản năng. Cô gái này quả thật rất đẹp, trông khỏe mạnh hơn nhiều cô gái nhỏ gầy vừa nãy. Mâu thuẫn rõ ràng mở ra xung quanh cô, vậy mà lúc này cô lại hết sức bình tĩnh, cứ như chuyện mọi người đang tranh luận không hề liên quan đến mình.



Ánh mắt A Mãng cũng dính chặt trên người cô, làm sao cũng không dời đi được, trong con ngươi tràn đầy dã tính như xẹt qua vẻ tình thế bắt buộc.



Cô gái A Mãng hắn vừa ý, mặc kệ dùng thủ đoạn gì cũng phải đoạt được. Nếu như hai mươi tấm da thú trường nhung đều không đổi được, vậy thì.... Cướp.