Mau Xuyên: Vai Ác Lại Hắc Hóa

Chương 249 : Cây trâm này, ngươi cài lên rất đẹp

Ngày đăng: 12:03 30/04/20


Edit: tranthayday / Beta: PaduC, RED



Tiểu Bát ngầm chậc lưỡi: "Thân ái, ngươi diễn giỏi quá đi, đến gia nghe xong cũng suýt cảm động phát khóc."



Nam Tầm khịt mũi: "Ta cảm động thật mà. Đối với một cái thùng cơm mà nói thì mỗi ngày có thể ăn no chính là chuyện hạnh phúc nhất trên đời. Đại Boss chẳng những không chê ta là thùng cơm mà còn cho ta mặc sức ăn. Vì để chứng minh hắn có thể nuôi được cái thùng cơm này, ngay cả quỹ đen của bản thân hắn cũng mang ra cho ta xem, thật cảm động quá~"



Tiểu Bát:...



Nhưng giây tiếp theo, Tiểu Bát liền chuyển ngoắt từ trạng thái cạn lời sang phấn khởi: "Đại Boss vừa rồi giảm 5 điểm giá trị ác niệm!"



Nam Tầm vừa nghe vậy liền gào khóc càng thêm hăng say.



Cung Mặc Nhiễm là một người cực kỳ có kiên nhẫn. Ở trước lúc Nam Tầm gào khóc đủ, hắn vẫn cứ đứng yên không hề nhúc nhích, cánh tay cũng không ngừng vỗ nhè nhẹ, một hồi lại một hồi.



Nam Tầm cọ cọ khuôn mặt nhỏ trong lồng ngực hắn, cho đến khi ăn đậu hủ lau đủ rồi mới ngẩng đầu lên, có chút ngượng ngùng nói: "Khiến đại nhân chê cười."



Cung Mặc Nhiễm sờ sờ đầu nàng, cười nhạt trả lời: "Không sao, bổn tọa vốn là trưởng bối của ngươi."



Nam Tầm hết sức vui vẻ, đến độ hai mắt híp lại thành một đường thẳng.



"Đi thôi. Không phải ngươi vừa thấy được thứ mình thích sao, hửm?" Cung Mặc Nhiễm nói.



Vì thế Nam Tầm lập tức đi đến đống bảo bối tìm một cây trâm bạch ngọc, sau đó đưa nó cho hắn, cười khanh khách nói: "Đại nhân, ta thích cây trâm này."



Cung Mặc Nhiễm có chút bất ngờ: "Nha đầu, ngươi chỉ cần một cây trâm? Cây trâm này chất liệu cũng không tệ, nhưng chưa phải là thứ tốt nhất ở đây."



Nam Tầm ra sức gật đầu: "Đúng vậy, ta rất thích nó. Đại nhân giúp ta cài lên có được không? Như vậy, ta sẽ coi nó là món quà ngài tự mình tặng cho ta."



Cung Mặc Nhiễm nghe được lời này, ánh mắt thoáng lóe lên.



Hắn duỗi tay nhận lấy chiếc trâm bạch ngọc kia, tự tay cài nó vào giữa búi tóc của thiếu nữ.



Nam Tầm cao hứng xoay một vòng trước mặt hắn: "Đại nhân, cây trâm này hợp với ta không? Ta cài nó lên đẹp không?"




Nam Tầm thật đúng là xử lý sạch sẽ toàn bộ bàn thức ăn đầy ắp ngay trước mặt hắn.



Ở một khắc nào đó, trong mắt Cung Mặc Nhiễm tuyệt đối xuất hiện chút vẻ khiếp sợ.



Ăn nhiều đồ như thế, vậy mà bụng nhỏ của Nam Tầm chỉ hơi hơi nhô lên một chút mà thôi, cũng không biết đống thức ăn đã bị nàng nhét đi nơi nào.



Nếu không phải Cung Mặc Nhiễm biết trên người nàng không có bất cứ một loại cổ độc gì, hắn đã cho rằng đối phương là bị kẻ khác hạ Bạo thực cổ*.



[*Bạo thực cổ: cổ trùng khiến ăn uống quá độ]



Bạo thực cổ tiến vào cơ thể người sẽ làm ký chủ sinh ra cảm giác đói khát cực độ, dẫn đến điên cuồng mà ăn cơm. Nhưng toàn bộ những thứ ký chủ ăn đều sẽ vào bụng cổ trùng, cho nên ký chủ càng ăn càng không ngừng được, lại đói càng lúc càng nhanh, cuối cùng sẽ bị sống sờ sờ đói chết.



"Nha đầu, có muốn ăn thêm chút nữa không?" Cung Mặc Nhiễm thử thăm dò hỏi.



Nam Tầm xoa xoa bụng nhỏ của mình, vẻ mặt thỏa mãn nói: "Đại nhân, ta đã ăn no, sợ ăn thêm sẽ bị trướng bụng."



Cung Mặc Nhiễm gật đầu.



Biết no là được, chứng tỏ cơ thể không có vấn đề. Thật sự chỉ là sức ăn hơi lớn... Một xíu.



~~~~~~~~~



~ Cảm ơn các bạn đã chúc mình thi tốt ạ



(((o(*゚▽゚*)o)))♡



Mình vừa thi xong môn thứ 2 nên ngoi lên đăng 2 chương.



Mình xin được lặn tiếp cho đến môn cuối tuần sau ạ



*nghẹn ngào vẫy tay* ~