Mau Xuyên: Vai Ác Lại Hắc Hóa
Chương 298 : Bán tranh, người đẹp váy trắng
Ngày đăng: 12:04 30/04/20
Edit: Bánh Bao Không Nhân/ Beta: PaduC, RED, tranthayday
Nam Tầm tìm đường chết trả lời một câu như vậy rồi đi rót cho mình một cốc nước.
Cô mới rót được cốc nước để uống một ngụm mà khu bình luận phía dưới đã lập tức nổ tung.
[Thanh Thanh tử bội]: Cmn cái người tên Đan Thủy này là ma nào ra vậy? Cô ta trả lời Âu Càn đại đại của ta như vậy là có ý gì?
[Mục bốn chữ]: Đờ mờ, cô nàng nói cảm ơn. Chẳng lẽ là người đẹp đàn violin trong video?!
[Heo tiểu muội hường phấn]: Trời ạ, nếu người này thật là người đẹp kéo violin trong video thì da mặt cô ta cũng dày quá đấy! Cô ta lại dám nói muốn thượng Âu Càn đại đại của tôi á?
[Mạch thượng khai hoa a Ngữ Mặc]: Cmn t xem video còn tưởng người đẹp này là cô bé ngọt ngào, thanh thuần lại rất có nội hàm. Kết quả... Đờ mờ, phong cách thay đổi nhanh quá!
[Bà già đen tối]: Trời *** đây không phải Kim Mao tỷ vừa lột xác của chúng ta sao? Kim Mao tỷ của tau uy vũ khí phách, mục tiêu cuối cùng vậy mà lại là thượng nam thần Âu Càn, tiểu tỷ tỷ Đan Thủy của tau thật lợi hại!
[Thích gọi ta là ma ma]: Lầu trên, Kim Mao tỷ là ai?
[Tiểu Mộc]: Tui có chút ấn tượng, hình như là một "hotgirl"* hạng mười tám. Nhưng trước kia trông bả xấu lắm, trang điểm như ma ấy. Làm sao bỗng dưng trở nên đẹp vậy? Không phải là phẫu thuật thẩm mỹ đấy chứ?
(*hotgirl ở đây chỉ sự nổi tiếng theo đúng nghĩa đen của Đan Thủy, không phải nói về nhan sắc)
[Tả ngạn xán hoa]: Lầu trên, không phải phẫu thuật thẩm mỹ đâu. Dáng vẻ trước và sau tẩy trang của Kim Mao tỷ xuất hiện trong cùng một ngày. Thím gặp ai mà phẫu thuật thẩm mỹ lành được trong nửa ngày chưa? Bả là đẹp thật đó.
[Sâu róm]: Trông có đẹp hơn nữa thì thế nào? Một hotgirl low như vậy cũng dám mơ tưởng Âu Càn đại đại nhà ta. Đồ không biết xấu hổ, cả đời "đen" không giải thích.
[Khả Khả họ Tô]: Chỉ có tôi thấy cô tên Đan Thủy này thực khí phách sao? Loại lời này không phải ai cũng dám nói đâu, hắc hắc, ngồi chờ Đan Thủy tiểu tỷ tỷ thượng Âu Càn đại đại của tôi. [Vẻ mặt xem kịch vui.jpg].
Nam Tầm bật cười to: "Tiểu Bát đần, lừa ngươi đó. Ta là muốn ra ngoài câu cá."
Tiểu Bát:...
...
Gác chuông ở thành phố A được xem như một thắng cảnh miễn phí, cho nên nơi này có rất nhiều du khách. Nam Tầm ngồi ở một góc quảng trường dựng giá vẽ của mình. Bên cạnh đặt một tấm bảng, phía trên viết hàng chữ Khải màu đen xinh đẹp: Phác họa chân dung, 50 tệ một bức.
Khi bắt đầu còn chưa có người hỏi thăm, Nam Tầm cũng không nhàn rỗi, cầm lấy bút chì vẽ trên bàn vẽ.
Chỉ một vài nét ít ỏi, hình tượng nhân vật đã trở nên vô cùng sống động.
"Trời ơi, giống quá!" Một người bỗng ngạc nhiên thốt ra tiếng.
Dần dần, người vây quanh Nam Tầm càng ngày càng nhiều, tiếng khen ngợi vang lên không dứt.
Nam Tầm phác họa không phải ai khác, chính là Âu Càn đã sớm như khắc sâu trong đầu Đan Thủy. Mỗi cái nhăn mày, mỗi một nụ cười, nhất cử nhất động của anh đối với Đan Thủy mà nói đều vô cùng quen thuộc.
Trong bức tranh là cảnh Âu Càn đánh đàn dương cầm. Tác phẩm còn chưa hoàn thành, bên cạnh đã có người kinh ngạc cảm thán: "Cái này tôi từng thấy qua, đây là Âu Càn trên ảnh bìa tạp chí «Nghệ Thuật Mộng Ảo». Giống quá, thật giống quá! Cô bé này thật là lợi hại, hoàn toàn không cần tham khảo ảnh!"
Nam Tầm để tác phẩm đã hoàn thành qua một bên triển lãm, ngẩng đầu cười với những người vây xem: "Muốn vẽ chân dung không ạ? Năm mươi tệ một bức, mười lăm phút là xong."
Cô cười rộ lên rất dễ nhìn, mi mắt cong cong, làm người ta như tắm trong gió xuân.
Một tay cô đỡ giá vẽ, sau lưng là gác chuông cổ kính. Cô mặc một thân váy dài trắng, mái tóc bay bay, đẹp như một bức họa.