Mau Xuyên: Vai Ác Lại Hắc Hóa
Chương 307 : Kỹ thuật diễn, quá trâu
Ngày đăng: 12:04 30/04/20
Edit: Bánh Bao Không Nhân/ Beta: PaduC, RED, tranthayday
Âu Càn thấy đạo diễn Uông cứ trừng mình mãi, liền khoan thai giải thích một câu: "Cô bé là fan của tôi, có tài năng thiên bẩm như tôi cũng là chuyện rất đỗi bình thường."
Đạo diễn Uông nói thầm "không biết xấu hổ", sau đó cười ha hả: "Cô nàng cũng không phải fan bình thường, chú không thấy ánh mắt cô nàng Đan Thủy nhìn chú à, đều muốn ăn luôn chú rồi."
Lần trước cô bé này thử vai, Âu Cần cũng ở đó, nhưng cô bé vẫn tỏ ra bình tĩnh biết bao, không hề to gan lớn mật như hôm nay. Đạo diễn Uông không khỏi hoài nghi lần trước là cô bé giả vờ bình tĩnh, từ ánh mắt đầu tiên cô nhìn thấy Âu Càn là trong lòng đã bắt đầu nhộn nhạo rồi.
Đạo diễn Uông nghĩ đến chính sự, không khỏi dời đề tài: "Bộ điện ảnh mới của chú thế nào rồi? Đạo diễn Yến so ra còn nghiêm khắc hơn tôi nhiều, cho dù là chú cũng không thiếu bị mắng đúng không?" Giọng điệu như đang cười trên nỗi đau của người khác.
Âu Càn nhàn nhạt nói: "Tôi không cho ông ấy cơ hội mắng người. Bộ phim chỉ còn một cảnh cuối cùng, phỏng chừng ngày mai là có thể đóng máy." Hơi ngừng: "Nơi này cách chỗ đó cũng không xa, cho nên thuận đường lại đây thăm anh."
Nơi này non xanh nước biếc, phong cảnh đẹp thì không nói, phí thuê sân cũng không đắt. Bình thường đều có rất nhiều đoàn phim đến đây lấy cảnh, đạo diễn Uông nghe xong cũng không ngạc nhiên.
Ông ngược lại thật sự có chút cảm động: "Chú đóng phim điện ảnh đã đủ mệt rồi, không nhanh chạy về nghỉ ngơi mà còn đến xem ông anh già cả tôi đây làm gì?"
Âu Càn hơi híp mắt cười cười, lười biếng nói: "Chỉ là nhân tiện tới đây cảnh báo anh một câu. Gần đây xét duyệt rất nghiêm, anh lại đang quay một phim bộ lớn, phỏng chừng phía trên sẽ để ý kỹ chừng mực đấy. Nếu đến lúc đó bên trên không cho qua khâu kiểm duyệt thì anh cứ ôm giấc mộng võ hiệp của mình đi khóc đi."
Đạo diễn Uông nghe được lời này cực kỳ muốn đánh người: "Âu lão đệ, chú mẹ nó bớt trù ẻo ông anh già này đi. Bộ phim này người đầu tư lớn nhất là chú đó. Đến lúc đó mà không phát sóng được thì chú cũng xui xẻo cùng anh thôi!"
Âu Càn vỗ vỗ vai ông, nói một câu tức chết người không đền mạng: "Tôi không thiếu chút tiền này. Nhưng anh ấy mà, lúc trước anh ký chính là cat-xê lưu động. Nếu bộ phim này thua lỗ, thù lao đạo diễn của anh liền... Ha hả."
Cảnh báo xong, Âu Càn lập tức "tới như thế nào, đi như thế đó", để lại đạo diễn Uông nổi trận lôi đình đứng dậm chân tại chỗ.
Cái thằng nhóc chết tiệt, thằng nhóc chết tiệt! Hai mươi ba tuổi làm ảnh đế ghê gớm ha, có sản nghiệp riêng ghê gớm ha, mỗi năm kiếm được mấy trăm triệu thì ghê gớm lắm ha! Mẹ nó có gì ghê gớm đâu!
Nhưng chờ Âu Càn đi thật rồi, đạo diễn Uông lại vội vàng lật xem kịch bản, nhanh chóng lướt qua một lần từ đầu tới đuôi. Ngoài cảnh nam nữ chính về sau rơi xuống vách núi rồi tự định chung thân dưới đáy vực, màn động phòng trong sơn động có chút quá mức thì những cảnh khác cũng không có gì vượt giới hạn.
Đạo diễn Uông nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy cảnh Dương Vũ Nhu vì báo thù mà đặt mình vào nguy hiểm đi quyến rũ Kỷ Kình có vẻ cũng hơi hơi vượt mức. Nhưng đoạn này khẳng định không thể xóa, không bằng đến lúc đó lại giảm tí cảnh thân mật?
[Chị hai cô gái giờ cao su]: Đại đại không khóc, chị đây thương em ha, ha ha ha ha!
[Tây Tây]: Tiểu tỷ tỷ làm vậy mà được sao? Âu Càn đại đại đều là phong cách tà mị cuồng quyến cùng ưu nhã cao quý. Tiểu đáng thương này thật làm người khác muốn khi dễ quá đi ha ha ha!
.......
Nam Tầm thẹn thùng che mặt: "Ai nha, các fans của ta sao lại trở nên càn rỡ vậy chứ."
Tiểu Bát: Ha hả, mẹ nó đều là bị ai dạy hư!
Dùng lời của Nam Tầm thì đây chính là giải phóng thiên tính trở về bản thân. Đối với lời này, Tiểu Bát chỉ muốn nhổ nước bọt khinh bỉ.
Chưa đến hai tháng, Nam Tầm đã dựa vào công phu không biết xấu hổ của bản thân hút được năm triệu fans, thật là chẳng giống ai.
Mấy ngày sau đó, quay chụp đều rất thuận lợi. Bí tịch võ công của Dương gia bị người gọi là ưng trảo triều đình Kỳ Kình mơ ước. Vào một đêm nguyệt hắc phong cao, Kỷ Kình mang theo một đám hắc y nhân che mặt tới ám sát trên dưới mấy chục mạng người nhà họ Dương, đến cả gia đinh cũng không buông tha.
Lúc đó, nam chính An Tử Hạo bởi vì ra ngoài mua đồ mà tránh được một kiếp, Dương Vũ Nhu thì bị Dương mẫu điểm huyệt giấu dưới đáy giường. Nàng tận mắt nhìn thấy người nhà bị giết, trong lòng bi phẫn muốn chết.
Cho đến cuối cùng, trạch viện Dương gia nàng ở nhiều năm cứ như vậy bị đối phương phóng một mồi lửa lớn đốt trụi. Cảm xúc bi thống của nàng đã đạt tới đỉnh điểm.
Đây cũng là một cảnh cực kỳ khảo nghiệm kỹ thuật diễn, sẽ phải đặc tả đôi mắt. Đạo diễn Uông còn sợ Đan Thủy không khóc được, nào ngờ nước mắt ẩn nhẫn bi thống của cô bé nói đến là đến, ngay cả lông mày cũng run run. Kỹ thuật diễn còn lợi hại hơn rất nhiều diễn viên gạo cội.
Tiểu Bát: "Thân ái, ta cảm thấy ngươi sẽ vô cùng tỏa sáng ở thế giới này. Hắc hắc hắc, ta muốn tận mắt nhìn ngươi chinh phục sao trời cùng biển rộng."
Nam Tầm cũng hắc hắc trả về một câu: "Mục tiêu của ta không phải chinh phục sao trời biển rộng, mà là chinh phục nam thần Âu Càn!"
Tiểu Bát lập tức khóc òa lên. Nam Tầm mục tiêu rõ ràng như vậy làm nó thật cảm động quá đi ~