Mau Xuyên: Vai Ác Lại Hắc Hóa
Chương 311 : Ha ha, rất tiện đường
Ngày đăng: 12:04 30/04/20
Edit: Bánh Bao Không Nhân/ Beta: PaduC, RED, tranthayday
Nam Tầm "ồ" một tiếng, mắt sáng lấp lánh nhìn chằm chằm nam thần cả nửa ngày, rồi mới dời đi dừng trên người trợ lý của nam thần.
"Nếu Âu Càn đại đại không uống chai nước này, vậy để tôi cầm về thôi." Nam Tầm nói với trợ lý nọ. Không hề cảm thấy xấu hổ lấy đi bình nước trong tay cậu ta, lúc quay về còn tiện tay vặn nắp rót cho mình một ngụm.
Trợ lý của Âu Càn:...
Âu Càn:... Ha hả.
***
Có mười phút nghỉ ngơi, Âu Càn cầm điện thoại nằm dài trên cái ghế chuyên dụng trợ lý mang đến, cũng không biết đang xem cái gì mà ngón tay cứ vuốt gạt mãi.
Bởi vì Nam Tầm cảm thấy mình vẫn là một nghệ sĩ mới toanh, phim trường lại nằm ở vùng lân cận, nên không để bé trợ lý theo tới. Lúc nghỉ ngơi, cô thường sẽ tán dóc cùng nhân viên công tác của đoàn phim, hoặc sẽ đến thảo luận phim với đạo diễn Uông và phó đạo diễn, xây dựng mối quan hệ.
Nhưng lúc này Nam Tầm vô cùng yên tĩnh. Tự mình tìm một băng ghế nhỏ ngồi xuống, sau đó điều chỉnh góc độ, lén lút móc di động ra chụp một tấm cái mặt to của mình.
Tầm "tâm cơ" cũng không phải chỉ tự chụp bản thân. Trong ảnh chụp, ngoài quả đầu tròn tròn của cô thì phía sau còn có một nam thần toàn thân đỏ rực rêu rao đang nằm lệch trên ghế chơi điện thoại.
Trước khi phim truyền hình lên sóng, đạo diễn Uông cấm tất cả nhân viên công tác không được tiết lộ cảnh hậu trường và hình ảnh của diễn viên trong đoàn. Cho nên tấm hình Nam Tầm chụp trộm với nam thần chỉ để tự xem mà thôi.
Tóm lại, ảnh chụp chung cứ như vậy đã có.
Nam Tầm gấp không chờ nổi thay hình nền bằng ảnh cô và nam thần chụp chung, cười lén lút như tên trộm.
Không biết nghĩ đến gì, đạo diễn Uông âm thầm đổ một phen mồ hôi lạnh.
May mắn cô bé này là một nhóc thần kinh thô. Vừa rồi trong lúc vô ý ông hỏi câu này, nếu Đan Thủy tỏ ra bất kỳ sự bất mãn nào với Nghệ Tín entertainment, lại bị người có tâm nghe được hoặc quay được, đến lúc đó mà truyền ra thì khẳng định sẽ dậy lên trận chiến nước miếng ủm tỏi. Boss Nghệ Tín cũng sẽ sinh bất mãn với Đan Thủy.
Những cảnh kế tiếp đều được quay ở phủ đệ Kỷ Kình, chiếm khoảng năm, sáu tập. Nếu tất cả đều một hai lần là qua, thì sợ không đến bảy, tám ngày đã quay xong rồi. Nếu quay không quá thuận lợi, lại cộng thêm vào yếu tố thời tiết, dài nhất là hai mươi ngày mà thôi.
Nói cách khác, Nam Tầm có ít nhất bảy ngày để quay cùng nam thần, may mắn lắm thì có gần hai mươi ngày.
Tưởng tượng đến đây, Nam Tầm liền hưng phấn không thôi.
"Em bây giờ ở đâu?"
Nam Tầm còn đang mừng thầm, nghe được lời này thì ngẩng phắt đầu lên.
Không biết từ khi nào Âu Càn đã tới trước mặt cô, đang nhìn cô hỏi: "Em gái Đan Thủy, em đang ở đâu? Nếu tiện đường, ngày mai tôi có thể đón em cùng đi phim trường."
Hai mắt Nam Tầm mở to, vui đến độ đã không phân biệt được đông tây nam bắc. Cô báo một chuỗi địa chỉ nhanh như bay, hai ngón tay trỏ chạm vào nhau xoay vòng vòng. Vẻ mặt tràn đầy hy vọng nhìn chằm chằm nam thần nhà mình: "Âu Càn đại đại có tiện đường không ạ?"
Âu Càn cười ha hả: "Rất tiện đường."
Đạo diễn Uông há hốc miệng nhìn anh, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.
Tiện đường? Tiện đường cái quái gì mà cách nhau hẳn ba con phố!